"Ta cảm thấy rất thích hợp."
"Vậy thì tốt, cứ quyết định như vậy, ngươi vừa rồi rất tốt, có cái gì muốn nói,
liền trực tiếp nói, chúng ta cố gắng không chơi trò chính trị văn phòng gì, vậy
cũng quá nhàm chán."
"Được rồi, cảm ơn ngài."
"Đừng khách sáo, a, đúng, nếu Neo đảm nhiệm Bộ trưởng điều tra mà nói, như
vậy vị trí Bộ trưởng hậu cần, cũng chỉ có thể cho Lichel, chúng ta cần có nhận
thức chung một chút, đến lúc đó cần phải bỏ phiếu."
"Được rồi, ta đã biết, ta cảm thấy bà ta cực kỳ thích hợp với cái cương vị này."
"Ha ha ha, đúng vậy, tính tình vừa tệ hại, người ngoài muốn tìm đến để lấy tiền
cũng không dễ dàng, đến lúc đó hậu cần khó khăn, trực tiếp đập lên trán để trút
giận là được, quả thật rất thích hợp."
Lichel đứng bên cạnh hít sâu một hơi, lại từ từ phun ra, trên mặt để lộ nụ cười
ấm áp.
Từ chi tiết này Karen có thể cảm giác được, Lichel chắc hẳn không phải là
người trực hệ của Sous, thành lập cái tổ điều tra này, trên danh nghĩa là vì điều
tra sự kiện lần này, trên thực tế càng giống như sau một nhóm cán bộ thay ca đi
khảo sát tình hình trước.
Cho nên, không ít người bên trong tổ điều tra, tiếp theo đều sẽ nhậm chức ở nơi
này.
"Được rồi, vậy thì vất vả ngươi ở lại trong phòng giam thêm hai ba ngày, chờ
chúng ta làm xong quá trình, có thể sao?"
"Có thể."
"Vất vả."
"Ngài vất vả."
Karen đứng người lên, dưới sự dẫn đầu của Lichel mà đi ra khỏi phòng hội
nghị, nhưng mà vừa mới đi tới hành lang, Lichel đã dừng bước, Karen hơi nghi
ngờ một chút nhìn về phía bà ta.
"Tự ngươi trở về đi." Lichel nói, "Không cần ta đưa chứ?"
"Ừm, được, không cần."
Karen tự mình đi xuống lầu, nửa đường gặp không ít thần quan trong tòa nhà,
bọn hắn sau khi nhìn thấy Karen thì vẻ mặt đều cực kỳ kinh ngạc.
"Karen chủ nhiệm, ngài đang..."
"A, trở về ngồi tù."
...
"A vậy sao!!!"
…
"Ha ha ha ha! Bern, Bern!"
"Bern, ngươi cũng có ngày hôm nay, à, Bern thân yêu của ta, ngươi thế mà cũng
sẽ có hôm nay!"
"Nhanh đi vào phòng giam của ta, để cho thương xót ngươi một chút nào, chậc
chậc chậc!"
Khác biệt với trại giam của tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật mặc dù vừa xây lại những
vẫn lộ ra vẻ yên tĩnh vắng lặng, nhà tù của ban quản lý đại khu thì vẫn luôn cực
kỳ ồn ào náo động.
Bên trong có giam giữ lấy rất nhiều dị ma làm loạn, yêu thú hung hăng, tín đồ
phạm tội.
Mà khi Chủ giáo Bern cởi thần bào Chủ giáo xuống rồi mặc áo tù bị thần quan
giám ngục dẫn đến nơi này, trong phòng giam hai bên hành lang lúc này phát ra
những tiếng reo hò chói tai, các từ ngữ ô uế giống như là hồng thủy tràn đê mà
trút xuống
"Thưa ngài, để ta làm cho bọn hắn yên tĩnh." Một tên thần quan giám ngục nói,
mặc dù hắn không hiểu chiều gió của phía trên, nhưng hắn cực kỳ kính trọng
Bern, mấy ngày này trong tù, hắn cũng cực kỳ chăm sóc Bern, cố hết khả năng
để cho ông ta đãi ngộ tốt hơn.
"Không cần, những lời này vào trong lỗ tai của ta, là những lời ca ngợi."
"Vâng, thưa ngài."
"Ngươi tên là gì?"
"Tensen."
"Được rồi, ta nhớ rõ, qua mấy ngày nữa đến phòng làm việc để gặp ta."
"Đúng, à... Thế nhưng mà..."
"Ha ha."
Bern đưa ra khỏi địa lao, sau khi đổi một đám thần quan áp giải khác, ông ta bị
dẫn vào khu vực làm việc của cao ốc giáo vụ.
Cửa lớn được mở ra, ông ta bước vào.
Vốn đây hẳn là nơi họp của các Chủ giáo, từng chỗ ngồi tạo thành một vòng
tròn, nhưng bây giờ, chỉ có một người đang ngồi trên ghế, những ghế khác đều
trống không;
Những Chủ giáo còn chưa vào trong tù, lúc này chia thành hai hàng, đều đứng ở
phía dưới, rất là quy củ.
Mà người duy nhất đang ngồi, thì khuỷu tay đỡ hàm dưới, đang ngủ gật.
Bern quỳ xuống, hành lễ với vị đang ngồi kia:
"Bái kiến ngài Hồng Y Giáo Chủ."
Creed mở mắt ra, nhìn về phía Bern đang quỳ ở đó, không ai có thể nhìn thấy ra
được điều gì từ trong ánh mắt mỏi mệt của ông ta.
"Bern?"
"Là ta, thưa ngài Hồng Y Chủ Giáo."
"Bây giờ ta đang cảm thấy rất phiền, bởi vì chuyện của đại khu thành phố York,
đã để cho ta chưa được nghỉ ngơi tốt suốt rất nhiều ngày."
"Thuộc hạ có tội!"
"Chúng ta có tội!"
Toàn bộ đám Chủ giáo của đại khu đang đứng thành mọp xuống thỉnh tội.
Trật Tự Thần Giáo có ba vị Hồng Y Giáo Chủ, quản lý ba phương diện trong
giáo, Creed chủ quản chiến tranh, mà tất cả mọi người đều rõ ràng, ông ta cũng
giống với Người Cầm Roi, thuộc về thành viên lúc đầu của phe phái Đại tế tự.
Lần này ông ta xuất hiện ở đây, chủ yếu vẫn là bởi vì hành động đặc thù của trú
quân, đương nhiên, cho dù như thế, ông ta lại tới đây, cũng thật giống như cá
voi bơi vào hồ nước nhỏ, để đám cá vốn đang sống trong hồ nước cảm thấy run
sợ.
"Bern, ngươi nói ngươi có tội?"
"Đúng vậy, ngài Hồng Y Giáo Chủ."
"Đã viết giấy nhận tội chưa?"
"Viết xong."
"Ở đâu?"
"Trong lòng của thuộc hạ."
"Ta muốn trên giấy."
"Xin ngài cho ta thời gian."
"Bao lâu?"
"Nửa ngày."
"Quá lâu, ba giờ, vừa đúng thời gian ngủ trưa của ta."
"Được rồi, đại nhân."
Ánh mắt của Creed quét về đám Chủ giáo đang quỳ rạp ở hai bên, hỏi:
"Các vị, có bận không?"
Không ai dám trả lời.
Creed lắc đầu, nói: "Ta đi ngủ trưa, các ngươi chờ ở đây đi. Mặc dù Thần Giáo
một khắc đều không thể không có sự nỗ lực của các ngươi, nhưng nghỉ ba giờ
một ngày, cũng không trở thành nguyên do để Thần Giáo sụp đổ, ha ha."
"Vâng, thưa ngài."
"Vâng, thưa ngài."
Creed đứng người lên, đi về phía cửa của phòng hội nghị, lúc đi ngang qua bên
cạnh Bern, nói: "Ngoại trừ giấy và bút, còn cần gì sao?"
Bern trả lời: "Chỉ cần giấy và bút."
Creed chỉ chỉ một người thư ký bên cạnh, dằn dò: "Thỏa mãn hắn."
"Vâng, thưa ngài."
Chờ đến khi Hồng Y Giáo Chủ Creed rời khỏi nơi này để đi ngủ trưa, tất cả đám
Chủ giáo ở đây đều đứng lên từ dưới đất, nháo nhào thở phào một cái.
Cho dù là Đại chủ giáo khi xuất hiện trong hội nghị có mặt của Creed đều phải
cẩn thận vô cùng, huống chi là bọn hắn.
Ngay sau đó, tất cả mọi người dồn lực chú ý vào trên người Bern,
Bern ngồi xuống đằng sau bàn tròn, rất nhanh, có người tiến đến đưa giấy và
bút tới, Bern bắt đầu viết.