Số 13 Phố Mink

Chương 2009

Chỉ chốc lát, lại có người đưa tới giấy và bút.

Sau đó, lại có người đưa tới một đống giấy và một cây bút.

Sau đó, là một phần hồ sơ và một cây bút... Mấy phần hồ sơ một cây bút... Một

chồng hồ sơ một cây bút.

Tốc độ viết của Bern rất nhanh, phần thứ nhất cũng hẳn là phần nhận tội của

ông ta viết xong rất nhanh, sau đó ông ta để riêng nó ở một bên, đứng người lên,

bắt đầu sửa sang lại đống hồ sơ cao gần bằng một người trưởng thành kia.

Ở đây, có vài Chủ giáo đang đứng, có vài Chủ giáo ngồi, nhưng ánh mắt của

mọi người nhìn chằm chằm vào Bern.

Bern lấy ra một phần hồ sơ, đặt riêng ở giữa, trên hồ sơ viết một cái tên thật to:

Yedel.

Lập tức, Bern lại chọn ra năm phần hồ sơ, đưa chúng đặt cùng với phần hồ sơ

kia của Yedel, tổng cộng sáu phần.

Các hồ sơ còn lại, được chồng lên nhau đặt bên cạnh.

Sau khi làm xong, cơ thể Bern nhẹ nhàng khẽ nghiêng về sau, quay đầu nhìn về

phía thư ký của Hồng Y Giáo Chủ vẫn đang đứng bên cạnh, hỏi:

"Ta đã chuẩn bị xong, thư nhận tội, có thể mời ngài ấy đến đây."

Thư ký trả lời: "Thời gian còn chưa tới, phải đợi ngài ấy nghỉ trưa xong."

"Được rồi, ta hiểu được."

Bern thở dài, rút một phần hồ sơ ra từ chồng hồ sơ cao ngất kia, mở ra, đầu

ngón tay "xoạt xoạt" lật qua lật lại giấy, sau đó ánh mắt nhìn về phía một vị Chủ

giáo ở đây.

Vị Chủ giáo kia vốn là đang ngồi, sau khi bị ánh mắt của Bern nhìn đến, vô ý

thức đứng người lên, cái ghế dưới người phát ra tiếng ma sát.

Hắn hình như ý thức được sự thất thố của mình, cố ý nói bù: "Ha ha, ngồi lâu

chân hơi tê tê."

Bern mở miệng nói: "Vậy thì phải chú ý, không thể ngồi lâu, dễ để cho máu

huyết lưu thông không tốt, gần đây ta cũng thế, ở lâu trong tù, đã cảm thấy thân

thể có chút không thoải mái."

"Thật sao, ha ha, vậy ngươi chịu khổ rồi."

"Không có việc gì, trong tù hơn phân nửa đều là phạm nhân mà ta bắt vào, bọn

hắn ngược lại là rất quan tâm đến ta, sợ ta cô đơn, mỗi ngày mỗi giờ đều đang

hát cho ta nghe."

Bern đưa tay thu thập xong phần tài liệu trong tay mình, thả trở về, lại thuận thế

rút ra một phần hồ sơ khác, mở ra, vẫn là giống như lúc trước, đầu ngón tay

nhanh chóng lật qua lật lại, sau đó, từ từ ngẩng đầu;

Đám Chủ giáo ở đây đều nhìn chằm chằm Bern, sau đó thông qua góc nhìn của

khóe mặt, nhận định Bern đang quan sát một vị Chủ giáo, mọi người lập tức đều

nhìn về cái người này.

Vị Chủ giáo này vốn là đang đứng, vào lúc này lại hơi rụt lại một chút mà đưa

tay bắt lấy cái ghế phía sau lưng, ngón tay vuốt lên vuốt xuống, biểu lộ rất mất

tự nhiên.

Không ai hỏi hắn, nhưng hắn mình tự mình chủ động mở miệng nói: "Ha ha,

đừng nói ngồi lâu, đứng lâu cũng dễ dàng khiến chân tê."

Trong chớp nhoáng này, các vị Chủ giáo đại biểu quyền lực tối cao của đại khu,

cả đám đều thành mấy lão già tuổi cao sức yếu không đứng không ngồi nổi.

Thật ra bọn hắn bản không cần lo lắng và bất an, nhưng vấn đề ở chỗ, Hồng Y

Giáo Chủ Creed đến, trực tiếp phá bỏ các quy củ ở đây, bởi vì ông ta có thể

nhảy qua bất kể sự ngăn cản, ân tình, trực tiếp quyết định vận mệnh của tất cả

những người đang ở đây.

Đây là một thời kỳ đặc thù và lại mẫn cảm, bởi vì thân phận, gia thế, quan hệ

của các vị Chủ giáo, thứ mà bọn hắn ỷ vào trước đây, ít nhất là vào thời điểm

này, là rất yếu ớt và cũng cực kỳ bất lực.

Lột sạch quần áo đứng ở trước mặt mọi người, tự nhiên là dễ mẫn cảm và đa

nghi.

Bern cứ như vậy mà cầm lấy một phần hồ sơ rồi lại một phần hồ sơ, nhìn sang

từng người rồi từng người một, không phải điểm danh, mà ai cũng ra mặt.

Đã đến giờ.

Hồng Y Giáo Chủ Creed đi vào phòng hội nghị, ngồi lên vị trí, ông ta sau khi

ngủ trưa, có vẻ tinh thần hơn lúc trước nhiều.

Ông ta nhìn về phía Bern, hỏi: "Đã viết xong thư nhận tội rồi sao?"

"Viết xong."

Bern cầm lấy thư nhận tội, đưa nó lên cho Creed.

Creed đọc, bỏ qua nửa phần trước, chủ yếu nhìn phần hình phạt đằng sau, ví

như tiến hành cắt bỏ thế lực trong bóng tối mà mình nắm giữ trước đây, khách

quan mà nói, từ bỏ quyền chỉ huy trú quân ở chỗ này ngược lại cũng không xem

là gì, bởi vì quyền chỉ huy trú quân là thứ đặt ở ngoài sáng.

"Những cái kia là cái gì?" Creed hỏi.

Bern hồi đáp: "Thưa ngài, những thứ này là tư liệu chứng cứ tương ứng với thư

nhận tội của ta."

"Nhiều như vậy sao?"

"Bởi vì thời gian có hạn, còn không sửa sang rõ ràng, chỉ có thể để ta tự mình

báo cáo cụ thể với ngài."

"Vậy chờ đến lúc buổi tối, ngươi lại báo cáo riêng cho ta đi.

Trước mắt còn có chuyện quan trọng hơn, vừa lấy được một tin tức, thông báo

với mọi người một chút, Đại chủ giáo Waffron của các ngươi, đã chuẩn bị xong

để đến Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất để báo cáo."

Sau khi nghe được câu này, tất cả mọi người ở đây đặt hai tay trước ngực,

Cùng kêu lên nói:

"Chúc mừng Đại chủ giáo."

Thật ra Waffron đã chết từ sớm, chỉ có điều vẫn phong tỏa tin tức nghiêm ngặt.

Creed ném phần thư nhận tội sang một bên, nói:

"Dunk bởi vì công vụ đã điều về đại khu Dinger, cho nên hiện tại cần chọn ra

một đại diện Đại chủ giáo để tạm thời chủ trì công việc của đại khu.

Như vậy đi, các ngươi đầu tiên tự chọn, chọn ra được thì ta sẽ báo lên, nếu như

Giáo Đình cũng đồng ý mà nói, vậy thì do cái người này tạm thay vị trí Đại chủ

giáo.

Chúng ta áp dụng phương thức bỏ phiếu, chọn ra cái người mà các ngươi công

nhận.

Còn có vấn đề gì sao?"

"Thuộc hạ có vấn đề."

"Bern, ngươi có vấn đề gì?"

"Thuộc hạ có thể tham gia sao?"

"Ngươi mặc dù phạm sai lầm, nhưng còn không có bị khởi tố, cho nên thân

phận của ngươi bây giờ vẫn là Chủ giáo đại khu như cũ, đương nhiên là có tư

cách tham gia lần bỏ phiếu này."

"Vâng, thưa ngài."

"Tốt, vậy thì bắt đầu đi, nếu là đại khu thành phố York các ngươi tự mình tuyển

cử, ta sẽ không can dự, chỉ phụ trách giám sát, tự các ngươi tiến cử trước đi, ai

bắt đầu?"

"Để ta." Bern chủ động nói.

"Được rồi, ngươi bắt đầu đi."

Bern đứng người lên, lấy ra một tờ giấy trắng, một tiếng bộp vang lên, đặt tờ

giấy trắng này lên trên đống hồ sơ kia, cầm bút lên, vừa viết vừa bỏ phiếu nói:

"Bern, một phiếu."

Nói xong,

Bern đảo mắt qua đám Chủ giáo trong phòng,

Mỉm cười nói:

"Ta tự cho mình trước một phiếu, các ngươi tùy ý."
Bình Luận (0)
Comment