Điều đáng được ăn mừng chính là, thành phố York có trận pháp dịch chuyển nối
thẳng với Địa Huyệt Thần Giáo, miễn đi việc phải đổi chuyến, sau khi kết thúc
dịch chuyển, Karen và Ashley đi tới cơ quan của Trật Tự Thần Giáo ở Địa
Huyệt Thần Giáo.
Một cỗ xe ngựa mang theo biểu tượng của Trật Tự Thần Giáo ngừng lại, người
đánh xe nhiệt tình nói: "Thưa ngài, mời lên xe, tất cả đã được sắp xếp xong, tiến
về khách sạn Lu Mờ."
Lúc Ashley đang chuẩn bị lên xe, Karen đưa tay bắt lấy cổ tay của cô, sau đó
nhìn về phía người đánh xe, hỏi: "Tiền xe là bao nhiêu?"
Ashley sửng sốt một chút, a, không phải được sắp xếp thì miễn phí sao?
Người đánh xe gãi đầu một cái, cười nói: "Một nghìn Phiếu Trật Tự."
Ashley lúc này trừng lớn mắt, một nghìn Phiếu Trật Tự, ăn cướp à!
"Vậy chúng ta đi bên ngoài tìm phương tiện giao thông."
"Thưa ngài, nơi này là thế giới ngầm, không có xe taxi, a..."
Người đánh xe có vẻ là chú ý tới sự khác biệt của thần bào Trật Tự trên người
Karen, mặc dù màu sắc chủ đạo của thần bào Trật Tự đều là màu đen, nhưng
hoa văn ở trước ngực sẽ căn cứ vào chức vị cao thấp và hệ thống bộ môn để tiến
hành phân chia.
Đợi đến khi người đánh xe xác nhận thần bào trên người Karen đại biểu cho
chức vị gì, lập tức há to miệng, sau đó lập tức đổi lí do khác thoái thác:
"50 phiếu điểm, ta đưa ngài đi, thưa ngài."
Karen lúc này mới lên xe.
Xe ngựa rời đi cơ quan, thế giới ngầm dưới đất cũng không phải là một màu tối
đen như mực, phía trên của nó là những mảnh thủy tinh đặc biệt, phát ra ánh
sáng để nơi này giống như ban ngày, ngoại trừ trên lối kiến trúc có một ít điểm
đặc thù ra, những nơi khác không có quá nhiều điểm khác biệt so với những
thành thị bình thường.
Trên đường quả thực không có xe taxi, cũng không có xe bốn bánh nào khác, xe
ngựa ngược lại là có một chút, nhưng kéo xe ngựa đều là một chút yêu thú có
kích thước rất lớn, về phần người bình thường thì di chuyển bằng cách ngồi trên
một con bọ rùa lớn.
"Haha, Bộ trưởng, nơi này thật ra rất thú vị, lần thứ nhất lúc ta và cha mẹ đến
đây, rất là ưa thích nơi này, yêu thú có thể thấy ở khắp nơi, người chưa từng tới
đây chắc chắn sẽ rất khó mà tưởng tượng được."
Karen vừa cười vừa nói: "Chỉ cần một nơi có được Trật Tự, vậy nó nhất định
phải sẽ phát triển theo hướng hài hòa."
Lập tức, Karen bỗng nhiên ý thức được mình bây giờ nói chuyện làm sao như
đang nói chuyện chính phủ, cái này lại không phải đang họp.
Người đánh xe vừa tiếp tục điều khiển xe vừa đưa tay mở cửa sổ nhỏ ra, bộ
dạng rất là lấy lòng mà hỏi: "Ngài là Bộ trưởng?"
Ashley trả lời ngay nói: "Đúng vậy, vị này chính là Bộ trưởng của Đòn Roi Kỷ
Luật chúng ta."
"A, trời ạ, Bộ trưởng Đòn Roi Kỷ Luật?" Người đánh xe giật nảy mình, hắn chỉ
là thần bộc của cơ quan.
Karen hỏi: "Gần nhất có phải có không ít người đến đây hay không?"
"Đúng vậy, ngài nói không sai, bởi vì đã đến lúc, vào thời gian này Thần Giáo
đều sẽ có một đám người tới, lựa chọn cộng tác cho mình, nhưng cơ bản đều là
người trẻ tuổi... A, ngài cũng rất trẻ trung.
Nói thật, đã rất lâu rồi ta chưa thấy người có chức vị cao như ngài đến đây."
Bern từng nói cho mình, cộng tác của Địa Huyệt Thần Giáo và cộng tác của
Nguyên Lý Thần Giáo không giống nhau, người trong Địa Huyệt Thần Giáo có
tiền đồ có địa vị, thì không nguyện ý trở thành cộng tác với thần quan Trật Tự,
cũng chính là loại như Gus mới có thể hy vọng trở thành cộng tác, như vậy thì
có thể nhận được tiếp tế định kỳ từ Trật Tự Thần Giáo.
Nhưng đây là đối với Karen, bởi vì Karen trong mắt bọn hắn quá ưu tú, cho nên
nếu nhận Gus làm cộng tác thì không có lời, nhưng trên thực tế, hàng năm lúc
này đều sẽ có một đám thần quan Trật Tự trẻ tuổi tới tiến hành lựa chọn cộng
tác.
Bọn họ phần lớn có một điểm giống nhau, tuổi trẻ, không tính quá ưu tú, nhưng
điều kiện gia đình lại tương đối tốt.
Cho nên người đánh xe lúc đón khách ở chỗ này mới chặt chém như vậy, loại
khách hàng này không làm thịt thì hơi phí.
Xe ngựa chạy đến "Khách Sạn Lu Mờ", Karen xuống xe ngựa, Ashley chuẩn bị
móc phiếu điểm ra.
"Không không không, thưa ngài, không cần, thật sự không cần."
"Cầm! Chúng ta không thiếu chút tiền đó của ngươi!" Ashley lấy ra 50 phiếu
điểm đưa qua.
"Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài." Người đánh xe nhận phiếu điểm.
Ashley mở miệng nói: "Hóa đơn!"
"A, đúng, hóa đơn, hóa đơn, để ta lấy cho ngài."
"Viết lên một nghìn!"
Karen đứng ở phía sau không khỏi có chút bất đắc dĩ, anh muốn nhắc nhở
Ashley chúng ta bây giờ có thể hơi chú ý đến hình tượng một chút, nhưng nghĩ
đến thuộc hạ trong tiểu đội mình tại sao lại biến thành dạng này vẫn là do tự tay
mình lúc trước giáo dục mà ra, cũng có chút không biết làm sao để mở miệng.
Đúng lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên từ phía sau:
"A."
Karen xoay người, nhìn thấy một tòa "Núi cao". Auggie bước đến trước, một
tay nắm lấy cổ áo thần bào của Karen, nâng anh lên, hai chân Karen rời khỏi
mặt đất.
"Chị Auggie, chuyện gì xảy ra vậy?"
Sau lưng ngài Auggie còn mang theo một cô bé thân hình quyến rũ như rắn
nước.
"Tiểu thư Dinah, ta cũng không biết vì sao vừa trông thấy hắn đã muốn đánh
hắn!"
Karen nghĩ thầm: Cô ta không nhớ rõ mình à?
A, đúng, cô ta bị Rasma phong ấn ký ức, mà lại là dùng loại phương thức phong
ấn thô bạo nhắm vào Long tộc.
"Nhưng ngươi không thể vô duyên vô cớ đánh người, hắn mặc thần bào Trật Tự
trên người."
"A, đúng vậy, tiểu thư Dinah, ta suýt nữa quên mất."
"Nhưng mà để ta tìm lý do cho ngươi, khai hóa đơn giả, dính líu vào tham ô, ha
ha, bây giờ có thể đánh hắn rồi."
"Được rồi, tiểu thư Dinah!"
Auggie không chỉ không biết mình, cô ta còn muốn đánh mình, lúc trước mình
thế nhưng đã ôm cô ta đang trọng thương hôn mê về đến Thần Điện để trị liệu.
Nhưng mà đối mắt với ngài Auggie đang giơ nắm đấm lên, Karen không có
hoảng hốt, thậm chí không muốn phản kháng, chỉ là rất bình tĩnh mà hỏi thăm:
"Ngài Auggie, ngài đã quên chuyện xảy ra đêm đó ở thành phố York sao? Hạt
cát!"
Trong chốc lát, Auggie giống như đang nghĩ đến cái gì, nhưng khi cô ta sắp suy
nghĩ sâu vào, sấm sét phóng ra từ giữa trán, ngay sau đó hóa thành xiềng xích
mà bao phủ toàn thân cô ta, bắt đầu giật sét!
"A a a!!!"