Thật ra từ đầu đến cuối, Karen đều rất bất đắc dĩ.
Chuyến đi lần này của anh chỉ là vì công tác, mang theo mình một thuộc hạ có
chuyên nghiệp tương ứng;
Và một con mèo và một con chó, bọn chúng là "Phẩm thú sư".
Kết quả vừa xuống xe ngựa, lại đụng phải ngài Auggie "Quên" mình, sau đó cái
này cô bé Dinah thân phận cao quý này, không hiểu sao mà nhìn mình không
vừa mắt, đến cuối cùng trò chuyện một chút thì cứ thế mà chuyển hướng, chính
là muốn đánh mình.
Người ta cũng đã ra tay với mình, Karen cũng không có khả năng tiếp tục
nuông chiều, thân phận tôn quý thì thân phận tôn quý đi, nói cứ như rằng thân
phận của mình rất tầm thường vậy.
Dù sao thì bây giờ mình cũng là Bộ trưởng của Đòn Roi Kỷ Luật một đại khu,
nói trắng ra là, nếu như không muốn cân nhắc đến việc con đường thăng chức bị
chặt đứt, cái gọi là "Quan to hiển quý", thiếu gia tùy hứng hay là tiểu thư điêu
ngoa, mình thật sự cũng không cần cho bọn hắn quá nhiều thể diện.
Loại gia tộc bị nguyền rủa ngu ngốc giống như Naton dù sao cũng là số ít bên
trong số ít, các thành viên có chức vụ của gia tộc bình thường, vẫn suy nghĩ lý
tính, phân biệt rõ ràng việc công và việc tư, cho dù hậu bối bị bắt nạt nên muốn
trút giận giúp, vậy thì cũng phải chọn đối tượng.
Mà Karen... Đã thành hộ dân không chịu di dời của đại khu thành phố York, nói
thô tục một chút, anh và chủ giáo Bern, có thể được xem như hai viên gạch vừa
cứng vừa thối ở trong nhà vệ sinh.
Nếu bị ép, Karen làm không được, nhưng Đại chủ giáo Bern là thật sự có thể
làm ra việc mô phỏng theo ngài Đại chủ giáo tiền nhiệm, sử dụng quyền được
gặp trực diện Đại tế tự, sau đó chết ngay trước mặt Đại tế tự để biểu lộ sự thành
kính.
Karen cúi đầu xuống, nhìn xem cô bé đang nằm rạp ở dưới, mặt úp xuống sàn:
Cho nên, ngươi đang làm cái gì thế?
Tiểu thư Dinah chống hai tay, mở miệng nói: "Ha ha, ngươi không phải nói
ngươi là Trận pháp sư, không biết đánh nhau sao?"
Trong lòng bàn tay Karen nhanh chóng ngưng tụ ra một trận pháp áp lực, rất là
tùy ý mà đánh xuống dưới.
"Ầm!"
Trên người tiểu thư Dinah bỗng nhiên gặp phải trọng lực được tăng cường gấp
10 lần, mặt của cô, lại tiếp xúc thân thiết với mặt sàn thêm một lần nữa.
"Như ngài thấy, ta đúng là một tên Trận pháp sư."
Đầu ngón tay cử động, giải trừ hiệu quả trận pháp.
Tiểu thư Dinah chống hai tay lần nữa, nói: "Được, ngươi rất được, ngươi thành
công chọc giận ta."
"Tiểu thư, câu nói này hẳn là phải để ta nói với ngài, ta tự nhận là từ khi gặp
mặt đến bây giờ, không có chỗ nào mạo phạm tới ngài, là ngài không nói lý lẽ
trước."
"A... A..."
Trên người tiểu thư Dinah tỏa ra hào quang màu đen, giải trừ một phong ấn.
Cơ thể của cô ta nhanh chóng xoay một cái, hai tay bắt lấy đùi phải của Karen.
Kỹ thuật vật lộn của Kỵ Sĩ Đoàn!
Trong lúc tiểu đội giao lưu, Bart từng biểu hiện ra.
Có lẽ sau hay giây nữa, đợi đến khi cô ta dùng lực hoàn toàn, đùi phải của mình
sẽ triệt để gãy.
Nếu như hôm nay đối tượng phát cáu không phải là mình, mà là đổi lại một thần
quan khác, vậy cái thần quan này chẳng phải là vừa bị hủy gương mặt vừa tàn
phế?
Ở vị trí đùi phải, Áo Giáp hải Thần ngưng tụ, ngăn cản đợt dùng lực thứ nhất
của tiểu thư Dinah, lập tức, Karen úp lòng bàn tay xuống.
"Ông!"
Một sợi xiềng xích màu đen toát ra từ dưới đất, trực tiếp trói tiểu thư Dinah lại,
Karen giơ chân lên, đạp tới!
"Ầm!"
Tiểu thư Dinah bị đạp bay ra ngoài, nhờ vào việc không gian nơi này cũng đủ
lớn, cho nên tiểu thư Dinah có thể rơi xuống theo một đường cong hoàn mỹ.
"Ầm ầm..."
Sau khi rơi xuống, còn trượt thêm một khoảng mới dừng lại.
...
Kevin và Pall lúc trước đang chạy chơi trong phòng khách đã sớm ngừng lại,
khi tiểu thư Dinah bay ra ngoài, ánh mắt của mèo cùng chó cũng di chuyển
theo.
"Đây còn là lần đầu tiên đấy, meo, lần đầu quen biết mà cô gái này không
những không có cảm giác đối với Karen, còn muốn đánh cậu ta."
"Gâu."
"Chẳng lẽ, mặt của Karen giống với bạn trai cũ đã từng phản bội, làm cô ta bị
tổn thương à, meo?"
"Gâu."
Kevin gật đầu.
"Ai nha, nhưng mà quả thật cũng ngoài dự tính, bé Karen nhà chúng ta thế mà
lợi hại như vậy."
Pall kiêu ngạo mà ưỡn ngực.
"Gâu."
Kevin cũng kiêu ngạo mà ưỡn ngực.
Lần đầu lúc gặp nhau, Karen chỉ là một người bình thường, ngay cả thần bộc
cũng không phải, hai bọn chúng có thể tính là thầy giáo vỡ lòng của Karen, cho
nên bây giờ nhìn Karen đánh thiếu nữ kia rất nhẹ nhàng, tự nhiên có một loại
cảm giác vui vẻ khi dạy dỗ thành công.
...
Karen nhìn về hướng mà tiểu thư Dinah ngã xuống, rất là bình tĩnh mà mở
miệng nói:
"Tiểu thư, ta nghĩ, chúng ta cần nói chuyện một chút để giải quyết hiểu lầm
trước mắt, sử dụng thủ đoạn bạo lực trên một phương diện thì không phù hợp
với quan hệ tín đồ cùng giáo và thân phận của chúng ta, một phương diện khác,
đây quả thật là cách đúng đắn để giải quyết mâu thuẫn."
"Ha ha... ha..."
Tiểu thư Dinah một tay chống đất, đẩy cơ thể mình lên, cô ngẩng đầu nhìn chằm
chằm Karen, bên trong hai con ngươi, màu đen bắt đầu bao phủ, sau lưng, càng
xuất hiện từng con quạ màu đen bay múa.
"Thật sự chính là... Giống nhau như đúc a, rõ ràng đã nắm giữ cục diện, rõ ràng
đã chiếm được lợi ích, nhưng như cũ sẽ từ từ giữ sự thận trọng của mình, ngỡ
như tất cả mọi thứ trước mắt đều là đồ ăn bày sẵn trên bàn, chỉ đợi mình buộc
lại khăn ăn thì có thể cầm lấy dao nĩa từ từ thưởng thức.
Ta thật sự cực kỳ không thích loại người như các ngươi,
Dơ bẩn,
Bá đạo,
Dối trá!"
Trong tay tiểu thư Dinah xuất hiện một thanh đao, thanh đao rất nhỏ, chỉ lớn
bằng bàn tay, nhưng khi nó xuất hiện, không khí chuyển động bốn phía cứ như
bị cắt chém, gió bắt đầu xuất hiện, mà Tiểu thư Dinah, thì ở chính giữa.
"Tiểu thư Dinah, ngài đang nói đến người nhà của mình sao? Ta có thể cảm giác
được, thành kiến của ngài đối với người đó rất lớn. Thật ra, rất nhiều thanh
thiếu niên ở độ tuổi này giống như ngài, đều sẽ sinh cảm xúc phản nghịch tương
tự, việc này cần bản thân tiến hành điều tiết tâm lý."
"Ngươi ngậm miệng cho ta!"
Hai luồng khí bên người tiểu thư Dinah nhanh chóng co vào, bản thân cô thì hóa
thành một luồng khói đen lao thẳng về phía Karen