Vị trí từ phía bên bả vai phải đến phần hông bên trái của bộ xương, cũng chính
là hướng mà lúc trước Karen chém một kiếm xuống, tất cả xương cốt đều vỡ ra,
nhưng đây không phải là hiệu quả do kiếm của Karen chém vào, mà chỉ là đối
phương dự đoán trước vị trí chém xuống của một nhát kiếm này, chủ động phá
vỡ xương cốt để lưỡi kiếm của Karen có thể dễ dàng chém xuyên qua.
Cái này giống như trước đây Neo thích thay đổi vị trí của trái tim để lừa một
đòn trí mạng của đối phương, cơ bản nhất là hi vọng giảm xuống tổn thương
của bản thân, nếu như có thể thừa cơ hội đánh lén thì lời to.
Mà chỗ khi này Karen đứng, xuất hiện một gương mặt ác quỷ, tỏa ra lệ khí đáng
sợ.
Nếu như lúc trước Karen ỷ vào việc mình không sợ ô uế cưỡng ép tiếp tục tấn
công mà nói, cái gương mặt quỷ này bây giờ đã dính vào trên người Karen.
Đối phương biết mình có khả năng kháng cự rất mạnh đối với ô uế, nhưng vẫn
lựa chọn biện pháp này để đối phó mình, hắn thật sự hiểu rất rõ mình.
"Ta thật sự không nghĩ tới, lần thứ hai chúng ta gặp mặt lại nhanh như vậy,
nhanh đến nỗi ngay cả ta cũng không kịp chuẩn bị trước..."
Sát khí lại xuất hiện phía sau lưng bộ xương một lần nữa.
"Tiểu thư, ít nhất cũng phải để cho ta nói hết lời đã chứ!"
Vị trí cổ của bộ xương phát ra âm thanh giòn vang, gương mặt vốn đang hướng
về phía Karen đảo ngược một trăm tám mươi độ quay về sau lưng, ngay cả hai
cánh tay cũng theo đó mà xoay tròn ngược lại, một cánh tay chụp vào
Philomena, bên trên một cánh tay khác thì xuất hiện lôi điện màu đen, trực tiếp
phóng về phía trước.
Nhưng thân hình của Philomena lại biến mất, giống như là dịch chuyển đi, bằng
một cách không thể tưởng tượng vậy mà xuất hiện ở bên cạnh bộ xương.
"A, thân pháp này, thú vị!"
Philomena được khen ngợi nhưng cũng không lễ phép đáp lời, mà là bàn tay
phải thuận theo lưỡi của Đao Ác Mộng vạch một cái, máu tươi chảy ra đồng
thời Đao Ác Mộng phóng ra ánh sáng chói mắt, lúc chém vào một lần nữa thì
hình thành một lỗ đen cỡ nhỏ.
"Hít... khà…, đây là vũ khí gì?"
Bộ xương ý đồ dùng phòng ngự của bản thân để tiến hành ngăn cản, nhưng vào
thời điểm hai bên đụng vào nhau, tiếng leng keng bên trong dự đoán cũng chưa
từng xuất hiện, Đao Ác Mộng giống như là bỏ qua tất cả trở ngại, trực tiếp xuất
hiện ở vị trí huyệt thái dương của bộ xương.
"Ầm!"
Mũi đao đâm vào đầu của bộ xương, thân đao cũng đâm vào theo.
"A!"
Bộ xương phát ra một tiếng rít, tay phải nắm lại đấm về phía Philomena.
Hai tay của Philomena xếp lên nhau, tạo thành tư thế phòng ngự tuyệt đối, dưới
một đấm này, bản thân càng không tiến hành bất cứ sự chống cự nào, trực tiếp
bị đánh bay, sau khi phá vỡ vách tường phía sau, bên trong hai con ngươi
Philomena phóng ra ánh sáng màu đỏ.
"Nhập mộng!"
Thanh Đao Ác Mộng cắm ở trên đầu bộ xương bắt đầu run rẩy, đây là một lần
cưỡng ép nhập mộng mạnh hơn lần trước.
Bộ xương dưới sự phẫn nộ phát ra tiếng gầm thét lần nữa, muốn lấy thanh đao
này ra khỏi cơ thể, nhưng cùng với một chùm sáng màu đỏ thả ra, xuyên qua
toàn bộ đầu của hắn.
Lúc ở trên đảo tế tự, Karen nhận được xương cốt của Nữ Thần, Philomena cũng
đã nhận được khí thế của Nữ Thần để lại, giấu ở trong giấc mộng của cô.
Bộ xương phát ra lời nghi ngờ: "Đây là nguồn sức mạnh gì..."
Tất nhiên, hắn tỉnh lại, cho dù có thành công kéo hắn vào trong giấc mộng,
nhưng Philomena hiển nhiên cũng không có cách nào duy trì quá lâu.
Nhưng cô đã thành công, hai lần tập kích liên tục, đều tạo ra cho Karen thời cơ
vô cùng lớn, đây chính là điểm tốt khi có trợ giúp, có thể để cho việc chiến đấu
trở nên càng thong dong hơn.
Đương nhiên, trong này cũng không thể bỏ qua thành quả trước đó vài ngày,
mỗi đêm đều cùng đi dạo với một mình lão phu nhân, cho nên nói, phẩm chất
kính già yêu trẻ, luôn luôn có thể mang lại may mắn.
Sau khi sức mạnh khí tức của Nữ Thần Ám Nguyệt kích nổ trong đầu của bộ
xương, hắn tỏ ra vô cùng khó chịu, càng khó chịu hơn đó chính là, hắn bỗng
nhiên phát giác được Karen vẫn đang chuẩn bị làm cái gì.
Lập tức, bộ xương giơ tay lên, trong miệng đọc lên chú ngữ tối nghĩa, dưới chân
của hắn xuất hiện một vòng xoáy màu đen.
Nhưng vòng xoáy mới xuất hiện, bên trong cửa hàng, bỗng nhiên trở nên tối
đen lại.
Karen nắm bàn tay phải lại, mở miệng nói:
"Phong cấm!"
Lợi dụng thời gian Philomena đánh lén, Karen hoàn thành bố trí trận pháp, giấu
bên trong ống tay áo thần bào của anh, một khối rubic sớm đã đang nhanh
chóng chuyển động.
Vòng xoáy mà bô xương triệu hồi ra trực tiếp dung hòa vào màn đen trong cửa
hàng, đã mất tác dụng dịch chuyển.
"A a a!"
Bộ xương tức giận phát ra tiếng kêu to, hai tay vung vẩy, xương cốt bắt đầu hóa
lớn, giống như là hai lưỡi rìu to.
"Ta thật sự không nghĩ tới, hôm nay sẽ phải quyết chiến với người mà ta sùng
bái."
Karen lắc đầu, nâng lên thanh kiếm Diamance, mở ra phong cấm, trận pháp
ngăn cách ở bên ngoài vốn do bộ xương bố trí để ngăn cách do vậy cũng bị phá
hủy, thanh kiếm Diamance phóng ra một ngọn lửa Trật Tự, giống như là một
phát pháo hoa xuyên qua nóc nhà nở rộ ở phía trên.
Bộ xương cực kỳ uất ức nói: "A, ngài làm vậy lại khiến việc trở nên không có ý
nghĩa, đây không phải là cảnh tượng mà ta mong đợi, không có chút tình tiết
chủ nghĩa anh hùng nào."
Karen thì rất bình tĩnh trả lời: "Thu tay lại đi, bên trong chủ thành này đều là
người của ta."
"Hô..."
Bộ xương lộ ra hoàn toàn, cứ thế mà nở một nụ cười lớn, sau đó đầu ngón tay
xoay một cái, một quyển trục viền vàng xuất hiện ở bên trong tay của hắn, khi
quyển trục này xuất hiện, xung quanh lúc này sinh ra cảm giác méo mó cực
mạnh.
"Quyển trục thuật pháp cấp bậc Cấm chú – Nước Mắt Nguyệt Thần; uy lực mà
nó phóng thích đủ để tạo ra một cái giếng trời khổng lồ ở thế giới dưới đất này,
có thể xóa đi ta ngài và cô gái kia."
"Ngươi đang uy hiếp ta?" Karen hỏi một câu nhảm nhí, đồng thời khối rubic
bên trong ống tay áo bắt đầu nhanh chóng suy tính uy lực thực tế của quyển trục
kia và tỉ lệ sống sót của các lựa chọn khác nhau.
Anh trước hết nhất suy tính quyển trục này có phải là giả hay không, nhưng cực
kỳ đáng tiếc, kết quả suy tính ra được là... Đây quả thật là quyển trục cấp bậc
Cấm chú.
Nói cách khác, bộ xương không phải là đang giả vờ.
"Ngài là đang tự hỏi sao, ngài cực kỳ am hiểu quan sát lòng người, nhưng
không có ý nghĩa, ta thật sự có thể kéo ngài cùng chết."
"Vậy ngươi dùng đi." Karen nói, "Ta muốn xem thử một chút, rốt cuộc có thể
nổ chết ta hay không."
Bộ xương chỉ chỉ về phía Philomena ở bên kia, hỏi: "Vậy cô ta thì sao?"
"Muốn làm xong việc, sự hy sinh cần thiết là không cách nào tránh khỏi."
"A ~ ngài thật là vô sỉ."
"Philomena, lúc hắn sử dụng quyển trục, ngươi chặn ở trước người ta, hi sinh
chính mình yểm hộ ta lui lại, giúp ta tăng cao tỷ lệ sống sót một chút."
"Vâng, Bộ trưởng."
Philomena quỳ một chân trên đất, tay phải nắm chặt Đao Ác Mộng, trong ánh
mắt không chút do dự.
Bộ xương nhẹ gật đầu, nói: "Ta thu hồi lời nói vừa rồi, bởi vì ngài càng vô sỉ
hơn, nhưng ta còn phải lại nhắc nhở ngài một chuyện, xem như cơ thể này chết
rồi, ta cũng sẽ không chết, quần áo của ta mặc dù không nhiều, nhưng một tủ
quần áo vẫn phải có."
Karen mở miệng nói: "Ngươi là nữ?"