Đi vào trong bệnh viện, vườn hoa vốn cũng khá rộng đã bị nhồi vào bởi vô số
chiếc lồng to to nhỏ nhỏ, bên trong lồng cũng có các loại chủng tộc khác nhau,
có không ít còn mặc thần bào thần quan Địa Huyệt trên người. Cũng không ít đã
bị thương, tất nhiên vừa mới chịu tra tấn.
Có một ít người mặc thần bào thần quan Trật Tự cầm trong roi tay đi tới đi lui,
duy trì trật tự, cho nên nơi này cực kỳ yên tĩnh, không ồn ào chút nào, ngay cả
tiếng kêu rên đau đớn cũng không có.
Đây chính là lời thuyết minh khắc sâu nhất cho quan hệ giữa Thần Giáo phụ
thuộc và Thần Giáo tông chủ, không phải đơn giản chỉ là đãi ngộ của giáo dân
cao hơn, mà là khi Thần Giáo tông chủ đến nơi này thì thật sự giống như "Quốc
vương".
Một tổ chuyên án của đại khu Trật Tự Thần Giáo xây dựng, dùng một bức công
hàm đi vào chủ thành Địa Huyệt Thần Giáo, lấy cớ tra án thì có thể ở chỗ này
dấy lên một vụ đại án.
"Chào ngài."
"Chào ngài."
Đám thần quan Trật Tự nhao nhao hành lễ với Karen, Karen gật đầu với bọn họ,
đi vào bệnh viện.
Kết quả là đi không công một chuyến, bởi vì Alfred và Neo đều không ở nơi
này.
Hai người bọn họ bậy giờ bận rộn nhiều việc, dùng lời của Philomena để nói đó
là vội vàng bắt người và thả người, nhưng giữa quá trình này, đều phải mất lớp
da.
Wilker bưng một ly nước đá đưa đến trước mặt Karen: "Bộ trưởng, cơ thể ngài
khôi phục tốt rồi sao?"
"Ừm." Karen nhẹ gật đầu.
Nhưng mà không đợi đến lúc Karen đặt câu hỏi, Wilker đã chủ động nói:
"Bộ trưởng, lợi ích sơ bộ lần này của chúng ta, đoán chừng không dưới con số
này."
Wilker giơ một bàn tay lên với Karen.
Karen do dự một chút, vẫn không có hỏi xem rốt cuộc là năm trăm nghìn hay là
năm triệu Phiếu Trật Tự?
Năm trăm nghìn Phiếu Trật Tự không phải là một con số nhỏ, lúc trước nhận
nhiệm vụ kiếm thu nhập thêm cũng gần như không có khả năng cầm tới được
con số cao như vậy, nhưng so sánh với tình huống trước mắt, nếu chỉ đơn giản
là năm mươi trăm nghìn Phiếu Trật Tự mà nói, quả thật là đã quá xem thường
các thần quan và các nhân vật lớn trong chủ thành của Địa Huyệt Thần Giáo.
Năm triệu Phiếu Trật Tự... Thì thật sự là một con số vô cùng khổng lồ. Phải biết
rằng tiền trợ cấp cơ sở của thần bộc Trật Tự Thần Giáo, mới chỉ 100 Phiếu Trật
Tự một tháng, quả thật tham ô mới kiếm được phiếu điểm nhanh nhất.
Nhưng sẽ lại chia nhỏ ở bên trong, nhân viên tương quan và thuộc hạ tham dự
tổ chuyên án lần này, thậm chí là thần quan dẫn đường bên phía Địa Huyệt Thần
Giáo, đều được chia phần, mọi người cùng hưởng ân huệ.
Nhưng mà chỉ là bước đầu mà nói, chứng minh rằng tiếp theo sẽ còn có thêm
thu nhập, mà lại, Karen cảm thấy lấy Wilker với thân phận là người "Ngoài
hội", Neo và Alfred sẽ không nói cho cậu ta biết thu nhập thật sự, chắc chắn sẽ
có giữ lại.
Tóm lại, mặc kệ như thế nào, với con số doanh thu lớn như thế này, kế hoạch
mình tiếp nhận võ sĩ Ám Nguyệt, là có thể chứng thực.
Vấn đề lớn nhất của nhóm người này là ở chỗ, trên danh nghĩa bọn họ thuộc về
sự quản lý của Trật Tự Thần Giáo, nhưng trên thực tế, cũng không hưởng đãi
ngộ trợ cấp của Trật Tự Thần Giáo, tất cả chi phí sinh hoạt, làm việc, đều phải
tự mình gánh vác, trợ cấp mai táng cũng vậy.
Cái này nghe có chút khó tin, Đảo Ám Nguyệt làm chó cho Trật Tự Thần Giáo,
Trật Tự không phát xương cũng thôi đi, mà chó còn phải tự mang thức ăn.
Nhưng Trật Tự là nuôi chó như vậy.
Nhưng đến chỗ của Karen, muốn thật sự hợp nhất đội ngũ này thành thế lực tư
nhân của mình, vậy thì phải để bọn họ ăn của mình, uống của mình, dùng của
mình.
Muốn lấy Đại chủ giáo Bern làm tấm gương, dù là để trú quân dưới trướng
xông vào tòa nhà tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật thì cũng không ngần ngại.
Ngồi trong phòng làm việc của tổ chuyên án một hồi, lại thăm quan một vòng,
lướt qua lộ diện một chút, Karen rời đi.
Không về khách sạn, mà là đi đến chỗ nhà khách của Đoàn trưởng Dann.
Nhà khách cũng trống không... Đám hộ vệ người thằn lằn đứng lít nha lít nhít ở
ngoài cửa, nhưng mà trên người Karen mặc thần bào Trật Tự, lúc đi vào cũng
không có người ngăn chặn.
Lúc Karen đi đến trong sân, đã nhìn thấy Đoàn trưởng Daan đang ở trần vật lộn
với ba bóng đen.
Nhưng mà Karen không có bước đến hỗ trợ, mà Đoàn trưởng Daan cũng thuận
thế thu hồi ba con rối tập luyện của mình.
"Vết thương khỏi rồi?"
"Chỉ là vết thương nhỏ."
"Ha ha." Đoàn trưởng Daan cười cười, cầm lấy một cái khăn lông ướt lau lau
trên cơ bắp màu đồng lộ đầy vết thương, "Ngươi lần này ra tay cướp lấy trước."
Karen biết Đoàn trưởng nói đến chuyện của Cốt Long, báo cáo đã được đệ trình
lên, còn phụ thuộc theo ý kiến Auggie, điều kiện tiên quyết là khế ước chủ tớ đã
ký kết, tiểu thư Dinah đã có thể tuyên bố không có khả năng có được con Cốt
Long nhỏ này.
"Ta thích nó."
"Thích là được, ở trong tay của Dinah, không có ích bằng ở trong tay ngươi.
Ngươi thật rất biết lãnh đạo nhỉ, những ngày gần đây dù hôn mê, nhưng ta đi
xem qua công việc của tổ chuyên án, tiến triển cực kỳ thuận lợi."
"Không có làm chậm trễ tiến độ công việc là tốt, thuộc hạ vẫn luôn cực kỳ lo
lắng sẽ bởi vì chuyện của bản thân mình mà..."
"Không cần khiêm tốn, sau khi tiến vào Kỵ Sĩ Đoàn thì ta mới hiểu được nghệ
thuật lãnh đạo, thực lực cá nhân của một người không có nhiều ý nghĩa, vẫn là
phải xem ai có thể dẫn dắt một đoàn thể ưu tú hơn."
"Ngài nói đúng."
"Còn cần nghỉ ngơi thêm sao?"
Khi lãnh đạo hỏi ngươi câu này, tuyệt đối đừng cảm thấy họ thật sự là đang lo
lắng sức khỏe của ngươi.
"Có thể làm việc."
Daan cũng không có ném khăn lông cho Karen, mà là cúi người, nhúng khăn
lông xuống ao mà giặt giũ:
"Tiếp đó, một nhánh Kỵ Sĩ Đoàn sẽ tới, chỉnh đốn hai mạch Long tộc và Trí giả
một chút, trước lúc đó..."
Daan giặt sạch khăn lông, lại phủ lên mặt mình;
Thật lâu,
Hắn kéo khăn xuống, thở một hơi dài nhẹ nhõm, cực kỳ tùy ý nói:
"Giết cô ta đi."