Phu nhân Đường Lệ vừa nghe Philomena kể chuyện vừa bóc vỏ quýt, chỉ có
điều bóc vỏ xong thì bỏ quýt vào trong miệng mình, ngay cả một miếng cũng
không đưa đến trước miệng của cô gái nằm trên giường.
Ông Deron nhìn thấy Philomena giống như là nhìn thấy vợ mình lúc còn trẻ,
Phu nhân Đường Lệ sẽ không thừa nhận cô gái trước mắt này giống với mình,
nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc bà ấy chán ghét một "Mình" khác.
Trên đời này rất nhiều người, nếu như thử ảo tưởng đến việc trở thành người
nhà rồi sống cùng với một người giống như đúc với mình, đều sẽ không rét mà
cảm thấy run.
Sau khi nghe Philomena kể chuyện, phu nhân Đường Lệ nhẹ gật đầu, nói: "Nếu
nói như vậy, lần này ngươi bị lật tung cũng xem như là chuyện thường tình."
Philomena nhắm chặt hai mắt.
Phu nhân Đường Lệ tiếp tục nói: "Về sau vẫn phải tiếp tục tản bộ thôi, kể cho
ngươi một số việc lúc ta còn trẻ."
Nếu như nói ban đầu tản bộ là chỉ đơn giản làm giáo sư trên phương diện kỹ
xảo chiến đấu, như vậy dựa theo ý của lời này, tiếp theo sẽ bắt đầu truyền lại
kinh nghiệm.
Nghe được câu này, Philomena mở mắt ra, tất nhiên, cô cũng muốn.
Cô không thích phu nhân Đường Lệ, giống như là phu nhân Đường Lệ không
thích cô;
Nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng đến việc cô muốn học tập từ chỗ phu
nhân Đường Lệ, cũng không trở ngại việc Phu nhân Đường Lệ muốn dạy cô.
"Nói trắng ra là ngươi vẫn thiếu kiến thức rồi; nhưng mà cái này cũng không thể
trách ngươi, muốn trách chỉ có thể trách bà ngươi vẫn cứ nuôi ngươi ở trong
nhà, ta sẽ kể cho ngươi những đối thủ mà trước kia ta đã từng gặp, cũng xem
như hồi ức lại một chút về thời thanh xuân của ta."
Nói xong, phu nhân Đường Lệ đứng người lên, vừa lúc này ông Deron cũng
quay trả lại sau khi chuẩn bị tốt việc chuyển phòng bệnh.
Có một số việc, Phu nhân Đường Lệ vẫn quyết định tiếp tục giấu diếm chồng
của mình, mặc dù chồng của mình gần đây đã thay đổi rất nhiều, nhất là trên
thái độ đối với người nhà, nhưng ông ấy dù gì cũng vừa thăng lên Chủ giáo,
chính là thời điểm đang cảm động đến nỗi rơi nước mắt mà nguyện ý dâng ra tất
cả cho Trật Tự Thần Giáo, vẫn không nên tăng thêm gánh nặng trong lòng cho
ông ta.
"Tán gẫu xong rồi à?" Deron nhỏ giọng hỏi.
"Thế nào, ngài Chủ giáo của chúng ta còn muốn phát biểu tổng kết gì thêm
sao?"
"Ha ha." Deron cười cười, nói với Philomena đang nằm trên giường, "Dưỡng
thương cho tốt, chú ý nghỉ ngơi."
Lập tức, ông ấy và vợ của mình bước ra khỏi phòng bệnh.
Sau khi ngồi vào trong xe, phu nhân Đường Lệ hỏi: "Karen có ở nhà không?"
"Lúc ở văn phòng ta vừa gọi điện thoại đến văn phòng Đòn Roi Kỷ Luật,
Richard nói cho ta rằng Karen đang ở trong tòa nhà tổng bộ, muốn đến thăm à?"
"Không cần, hai ngày nữa gọi nó đến nhà ăn bữa cơm đi, đến chỗ làm việc tìm
người cũng không thích hợp."
"Richard nói, Karen bị thương."
"Ông vì cái gì không nói sớm một chút!"
"Bà cũng không hỏi ta sớm một chút..."
"A a, quả nhiên đã khác, lên được Chủ giáo, đổi một lớp da màu đỏ thì dám
mạnh miệng rồi à?"
"Không... Không có."
"Ai, quả nhiên, đàn ông không có tên nào tốt lành, có được cũng đều không biết
trân trọng, bây giờ mình được lên cao, nên xem thường người phụ nữ cùng trải
qua thời điểm khốn khó với mình."
Deron: "..."
"Còn không mau đến tòa nhà tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật, ông không biết vị trí
Chủ giáo này của mình là ở đâu ra à, ông không biết cái người trước đó ngồi ở
chỗ này làm sao mất chức?"
"Là do hắn ta tham ô kinh phí xây dựng..."
"Chỉ một mình hắn ta à?" Phu nhân Đường Lệ liếc mắt nhìn chồng mình, "Ai
chừa lại cái chức vị này cho ông, trong lòng ông cũng không biết à?"
Deron lập tức nổ máy xe, nhưng vẫn là hơi có chút kiên cường còn lại mà lên
tiếng phản bác: "Chức vị ở trong Thần Giáo mà bà nói nghe cứ như ra chợ mua
đồ ăn..."
"Ngậm miệng!"
...
"Hô..."
Blanche rất là nghiêm túc mà bóc phần da hỏng cuối cùng xuống, sau đó tiến
hành trị liệu trọng điểm cho khu vực này.
Sau khi làm xong tất cả, cô lau mồ hôi.
"Vất vả rồi." Karen ngồi dậy từ trên giường.
"Bộ trưởng, mấy ngày nay ngài chú ý không được đụng nước, không nên vận
động mạnh, nếu không sẽ dễ để lại sẹo."
Karen cúi đầu nhìn làn da non mới ở trên người mình, gật đầu cười, sau đó cầm
lấy một bộ thần bào sạch sẽ rồi mặc vào người.
"Cô đi về nghỉ ngơi đi, Blanche."
"Được rồi, Bộ trưởng."
Blanche thu dọn công cụ xong, cầm cái túi của mình ra khỏi văn phòng, cô cũng
cảm thấy khá mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi một chút.
Đợi đến khi Blanche đi khỏi, Karen đi vào phòng tắm, giang tay ra từ phía tấm
gương, từ trong lòng bàn tay có giọt nước không ngừng bay ra, sau đó chạm tới
khu vực ngoài những chỗ vết thương trên người mình, tẩy rửa mình một chút.
Nhưng loại tẩy rửa này là không có linh hồn, không có sự thả lỏng như khi
ngâm bồn tắm hay tắm vòi sen, chỉ có thể lừa gạt bản thân rằng bây giờ mình
đang sạch sẽ.
Đi đến phía sau bàn làm việc rồi ngồi xuống, Karen ấn xuống cái chuông trên
bàn, rất nhanh, Wilker đã đi đến.
"Bộ trưởng, ngài Alfred vừa điện thoại đến, nói rằng đã cùng Ashley mang theo
Cốt Long đến sở nghiên cứu."
"Được rồi, ta đã biết, vậy thì cậu đi làm trước một phần kế hoạch của nhiệm vụ
đi, một sứ đoàn của Sa Mạc Thần Giáo sắp tới đại khu của chúng ta để tiến hành
một cuộc hội nghị bí mật với cao tầng, địa điểm hội nghị hẳn là ở khách sạn
Ankara, định nghĩa đẳng cấp bảo an là trung cao cấp."
"Vâng, Bộ trưởng, sau khi làm xong ta sẽ đem đến cho ngài xem trước."
"Còn có một việc, đêm nay ngươi đến bệnh viện giáo hội một chuyến, gặp Bộ
trưởng điều tra, hắn có công việc muốn sắp xếp cho ngươi."
"Đã rõ, đợi chút sau khi thu dọn xong đồ đạc rồi đi ngay, sẽ không chậm trễ
công việc."
"Ừm, tốt, đi làm việc đi."
"Vâng, Bộ trưởng."
Neo dự định để Wilker tới quản lý tổ chức tàn dư Ánh Sáng, hiện tại bên trong
tổ chức này có ba tổ trưởng, theo thứ tự là Bertha, Vernon và Helen, gần đây
bọn họ hẳn là đang liên lạc những tàn dư Ánh Sáng khác, nhưng cân nhắc đến
đại khu thành phố York là địa bàn lâu đời của Trật Tự, sau mấy đợt quay quét
thì tàn dư Ánh Sáng ở khu vực này cũng không còn bao nhiêu, cho nên lực
lượng ở chỗ bọn họ cũng không được quá sung túc.
Nhưng bây giờ, là thời điểm có cơ hội dùng đến bọn họ, nếu như cao tầng quyết
ý báo thù, ra tay với Sa Mạc Thần Giáo, nếu người ta đến địa bàn của ngươi,
ngươi muốn cho bọn hắn chết, cũng phải chết làm sao để không liên quan trực
tiếp đến mình;
Lúc này, đến phiên tổ chức tàn dư Ánh Sáng ra sân, trách nhiệm thì để bọn hắn
gánh, đồng thời còn có thể giúp bọn hắn nổi danh, giống như tổ chức khủng bố
tuyên bố mình đứng sau vụ tấn công khủng bố nào đó, sau khi trở nên nổi tiếng
thì sẽ có thêm càng nhiều thành viên đến gia nhập.
Cho nên trước lúc kế hoạch này bắt đầu, hẳn là để Wilker đi qua nắm giữ tổ
chức này.
Karen vuốt vuốt trán, hắn muốn về ký túc xá nghỉ ngơi, nhưng nghĩ đến Pall
cũng đến sở nghiên cứu, con chó trong nhà kia nói không chừng cũng đi theo
cùng, căn nhà trống không, trở về cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng vừa rót xong ly nước đá cầm tờ báo lên chuẩn bị tiến vào trạng thái làm
việc, Richard đã gõ cửa tiến đến, đằng sau còn có ông bà ngoại đi theo.
"Karen, cháu bị thương rồi?"