Số 13 Phố Mink

Chương 2138

"Không có gì việc lớn..."

Sau đó, dưới ánh mắt nghiêm nghị của phu nhân Đường Lệ, Karen chỉ có thể

trở lại phòng nghỉ, để bà ngoại tự mình kiểm tra vết thương của mình sau khi đã

được xử lý.

Chờ đến lúc tiễn bà ngoại về, trời đã tối, Karen lại nhận được điện thoại của

Ashley, nội dung cơ bản đó là việc trị liệu kiểm tra và lên phương án bồi dưỡng

cần một khoảng thời gian rất dài, ít nhất một tháng.

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là trong việc trị liệu, phải trách Karen khi vừa trở về

đã mang Cốt Long đi theo mà bị thương nặng, mà nếu như vết thương không

phục hồi như cũ, kết quả kiểm tra cụ thể sẽ không chính xác, phương án bồi

dưỡng cũng không thể hoàn mỹ.

Pall và Kevin sẽ ở trong sở nghiên cứu với Connor một tháng.

Sau khi cúp điện thoại, Karen đi đến trước cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, để gió lạnh

bên ngoài thổi vào, trong chốc lát, anh lại có cảm giác giống như người già neo

đơn.

Có điều, loại suy nghĩ cũng không tiếp tục bao lâu, bởi vì một phần văn kiện xin

gặp rất nhanh đã được Richard đưa đến trước mặt Karen.

Kí tên là: Saraina.

Thần tử của Nguyệt Nữ Thần Giáo, trong cơ thể phong ấn "Một mảnh" Ankara.

"Sao cô ta còn ở thành phố York, không trở về Nguyệt Nữ Thần Giáo sao?"

Karen hỏi.

Richard suy tư một chút, trả lời ngay:

"Cô ta bây giờ là thần quan ngoại giao của Nguyệt Nữ Thần Giáo trú ở Trật Tự

Thần Giáo, bởi vì lúc trước liên quan đến công việc kết thúc chiến tranh giữa

Nguyệt Nữ Thần Giáo và Luân Hồi Thần Giáo nên cô ta gần như là chạy đi

chạy về giữa đại khu chúng ta và đại khu Dinger.

Mặc dù bây giờ chiến tranh giữa hai giáo đã chính thức tuyên bố kết thúc, hiệp

nghị hòa bình cũng đã được ký kết, nhưng cô vẫn còn thân phận thần quan

ngoại giao, cho nên tiếp tục hoạt động ở chỗ này.

Có người nói rằng cô ta đang làm nền cho thân phận Thần tử của mình sau này,

hi vọng nhận được sự ủng hộ từ phía Trật Tự chúng ta."

Karen có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Richard: "Sao cậu lại biết những

chuyện này?"

"A... Bình thường thì công việc không nhiều, ta ngồi đọc chút báo chí với công

hàm, cái gì cũng xem, nên... Biết."

"Ta hỏi cậu, nếu để cho cậu phụ trách công việc thu thập tình báo thời cuộc, cậu

dự định triển khai như thế nào?"

Richard nghĩ nghĩ, hồi đáp: "Trước tiên sẽ thu thập hành động gần nhất của

những người bên cạnh, lại thu thập hành động của những người sau này sẽ có

quan hệ."

Karen nhẹ gật đầu, nói: "Đi tìm Alfred, nói là ý của ta, để Alfred an bài cho cậu

mở một phòng làm việc, chuyên môn phụ trách việc thu thập tình báo thời

cuộc."

"Thật?"

"Thật."

"Ta cũng có thể làm chủ nhiệm phòng làm việc rồi sao?"

"Ừm."

"Vậy thì, Karen à, không phải đầu óc của ta có vấn đề, cũng không phải do ta

không nhận ân nghĩa, mà anh đang có tình dìu dắt ta sao?"

"Không phải, là do ta thăng chức quá nhanh, phía dưới có qua nhiều chỗ trống,

chức vị còn nhiều hơn người."

"A, vậy thì tốt, ta dễ chịu rồi, ha ha ha!"

Richard cười ha hả, giống như là đồ đần vừa thành niên.

Karen ngược lại cũng không có nói lời an ủi cậu ta, đây đúng là sự thật. Đầu

tiên, tòa nhà tổng bộ này vừa được khôi phục, cơ sở cơ cấu của Bernie sẽ cũng

chỉ có hai đường dây chính là Neo và Karen, mặc dù về sau Bernie cũng cố ý

bồi dưỡng thêm những người khác để làm tâm phúc của mình, nhưng sau thất

bại của cuộc đấu tranh khi trước, khiến cho rất nhiều người đều bị thanh lý.

Cho nên, nơi này vốn là đang vận hành với mức thấp nhất, lại trải qua một cuộc

Đại thanh tẩy, từ trên xuống dưới, có rất nhiều chỗ trống.

“Phái được cử xuống” do Sous làm đại biểu đã đang lấp đầy hố, nhưng chức vị

của hai cái bộ môn phía dưới Karen và Neo chắc chắn phải là của "Phái bản

địa";

Sự ăn ý chính trị đó vẫn cần phải có, Sous cũng chưa từng có ý nghĩ đưa người

vào, hắn bây giờ chỉ tập trung tinh thần để làm việc với Karen thật tốt.

Bởi vậy, thành viên trong đại đội hành động cũ của Karen, hầu như trong tay

của mỗi người đều có một cái phòng làm việc...

Thật là có loại cảm giác "Một người thành Thần, một đám thành Thần chi

nhánh";

"Mời cô ta lên đây đi, chủ nhiệm Richard."

"Vâng, Bộ trưởng."

Karen ngồi về vị trí của mình, mở hai tập văn kiện ra để trên bàn, lại rút ra một

chiếc bút máy đặt ở trong tay.

Anh ngược lại cũng không phải bởi vì cố ý ngụy trang mình, mà là do đối

phương chính thức đến gặp thì chắc chắn là có mục đích, nếu không có gì bất

ngờ xảy ra sẽ còn liên quan đến việc đàm phán, tự nhiên cần tạo ra một chút

không khí.

Rất nhanh, cửa bị đẩy ra, Richard dẫn Saraina đi đến.

Người hầu nam Sainz ở phía sau muốn tiến đến, lại bị Richard đưa tay ngăn

cản.

Karen có ấn tượng rất sâu với cái tên Sainz này, bản thể của hắn chắc là một con

côn trùng, trên quảng trường của lăng mộ dưới đáy biển, nhóm người mình còn

từng tiêu diệt một bộ phân thân của hắn.

Sainz rất bất mãn khi bị Richard ngăn cản, đang muốn dùng ngực đẩy cánh tay

Richard ra, Richard chỉ là lạnh lùng nhìn xem hắn, nói:

"Ở chỗ này ngươi dám thử không tuân theo quy tắc xem."

Sainz do dự một chút, vẫn lui về sau nửa bước, Richard cũng đi ra ngoài, đóng

cửa lại.

Trên bản chất, Richard ở nhà quả thực thường xuyên bị cha đánh, ở trong đoàn

đội cũng là hình tượng một người hiền lành, nhưng ở bên ngoài, cậu ta cũng là

thiếu gia nhà Guman, dám ở cửa hàng điểm tâm đánh Vicole tơi bời.

Nhất là ở nơi này vẫn là tòa nhà tổng bộ của Đòn Roi Kỷ Luật, nếu ở chỗ này

mà cậu ta vẫn còn sợ thì thật sự không thể hiểu được.

Trên người Saraina vẫn luôn có một loại khí chất uyển ước nhu hòa, chỉ có điều

Karen vẫn rất rõ ràng, cái cô gái thích ăn hoa này, cũng không phải là nhân vật

dễ chung sống gì.

"Ngài Thần tử có muốn uống chút gì không? Trà hay là cà phê?"

Theo lý thuyết, Karen hẳn là phải đứng người lên để đón tiếp, thân phận của

người ta tôn quý, nhưng Karen cũng không có làm như thế.

"Uống trà đi, cảm ơn."

Karen chỉ chỉ về phía ngăn tủ: "Không cần khách khí, lá trà ở đằng đó, tự ngài

pha đi."

"Ha ha, cách đãi khách của Bộ trưởng Karen, thật sự rất phá cách."

Saraina đi qua, bắt đầu tự mình pha trà, tư thế của cô cực kỳ ưu nhã, thể hiện ra

một vẻ đẹp của trà nghệ.

"Bộ trưởng Karen không uống một chút sao?" Saraina hỏi
Bình Luận (0)
Comment