So sánh cùng với lần tập kích gặp phải ở trên tầng cao nhất của khách sạn
Ankara, lần này, rõ ràng càng "Giản dị" hơn một chút, không có loại áp lực tâm
lý nặng nề vừa bắt đầu đã xuất hiện kia.
Nhưng mà, khả năng chênh lệch cũng không phải trên thực lực và quy cách của
hai lần tập kích, mà là bởi vì thực lực của chính Karen tăng trưởng rất nhanh,
giác quan tất nhiên cũng phát sinh biến hóa.
Cái này thật đúng là ứng với câu nói kia, nhiều khi sự biến hóa của thế giới chỉ
quyết định bởi độ cao góc nhìn của ngươi.
Chỉ có điều bởi vì con mắt của phần lớn người đều sinh ra ở trên đầu, cho nên
nhìn sự vật rất dễ dàng mang theo một loại tự cao tự đại, Karen thì hoàn toàn
tương phản, anh còn không quen thuộc với độ cao của tầng này đã nhảy lên trên
một tầng khác, dẫn đến việc anh còn không thể thích ứng cực kỳ tốt.
Đợt tập kích thứ hai đã vận sức chờ phát động, tên khổng lồ chiến sĩ và sát thủ
kia đã điều chỉnh tốt thậm chí là tăng cường trạng thái.
Bên trong hai cánh tay Drew mỗi bên cầm một viên đá quý, hắn mở miệng nói
với Karen:
"Bộ trưởng Karen, thiếu gia nhà ta giao cho ngài bảo vệ."
"Được rồi."
Lúc này xung quanh phía trước Kissen được Drew bố trí kết giới màu đỏ bảo
hộ, Karen thì đứng dậy, đứng ở đằng sau kết giới tiến hành bảo hộ.
Kissen quay đầu nhìn về phía Karen, hỏi: "Ngươi đang có ý gì, chẳng lẽ..."
Nói đến đây, Kissen ngừng câu chuyện, hắn biết có chút lời không thể nói, nhất
là trong lúc trước mắt.
"Ta lo lắng có người đánh lén từ phía sau."
Karen đưa ra một lời giải thích cực kỳ qua loa, sau đó khoanh tay, đứng như
vậy, hiển nhiên, anh không có ý định ra tay.
Kissen thì đổi giọng điệu nói: "Ngươi hẳn là nghĩ biện pháp mang ta rời khỏi
nơi này."
"Ta biết, nhưng không phải hiện tại, lúc này đem phía sau lưng giao cho đối
phương, mới là ngu xuẩn nhất."
"Nếu như ta xảy ra chuyện, ngươi không trốn khỏi trách nhiệm."
"Chức trách bảo an của ta đã bị ngài bãi bỏ, ngài quên rồi sao?"
"Ngươi..."
"Tiếp nhận chức trách này là người lãnh đạo trực tiếp của ta, cái người lùn kia
sẽ xảy ra chuyện hay không, ta sẽ để ý đến sao?"
Cuối cùng Drew nhìn lướt qua Karen, sau đó đem toàn bộ lực chú ý, tập trung
vào phía trước.
Đợt tập kích thứ hai bắt đầu.
Người khổng lồ kia hành động đầu tiên, cơ thể của hắn giống như là một con
hung thú, phát động tấn công về phía cái đình, mặt đất theo bước chân của hắn
lao tới mà bắt đầu chấn động.
Drew không có đứng ở trong đình giống như lúc trước, mà là thân hình chủ
động thoát ra, sau khi bóp nát một viên đá quý trong tay, trong tay xuất hiện hư
ảnh của một sợi roi da màu đen roi da.
Người khổng lồ vung quyền đánh về phía hắn, Drew lách mình một cái linh
hoạt tránh đi, roi da quấn vào mắt cá chân của người khổng lồ, thuận thế dùng
lực.
"Ầm!"
Người khổng lồ bị một nguồn lực cực mạnh hất tung.
Tay phải Drew bóp nát viên đá quý, xuất hiện một thanh dao găm màu tím, trực
tiếp đâm vào lồng ngực của người khổng lồ.
Nhưng cơ thể của đối phương vào lúc này trực tiếp hòa tan, cơ thể phía ngoài
hóa thành dung nham nhào tới Drew.
Trong miệng Drew cắn nát một viên đá quý nhỏ, trong chốc lát một luồng ánh
sáng màu xanh lam xuất hiện chung quanh thân thể của hắn, chống cự những
dung nham kinh khủng này và đồng thời để hắn có thể đâm một nhát dao này
xuống!
"Phốc!"
Thành công.
Lúc Drew lui lại, trên ngực của tên khổng lồ đã co nhỏ lại một phần kia, còn
cắm theo thanh dao găm.
Thế nhưng là sau một khắc, thân thể của người khổng lồ giống như là quả bóng
bay xì hơi, trực tiếp nhanh chóng khô quắt, phía dưới, xuất hiện một cái hang
động đá vôi.
Ở phía sau Drew, thì xuất hiện bóng dáng của một người đàn ông, cơ thể của
hắn mang theo nhiệt độ đáng sợ giống như là than cốc đang cháy, trực tiếp ôm
lấy Drew, lồng sáng màu xanh lam bảo hộ Drew bắt đầu nhanh chóng hòa tan.
Lồng sáng trên người Drew trực tiếp mở rộng ra ngoài, nhằm tìm kiếm không
gian để tránh thoát.
Nhưng vào lúc này, sát thủ ra tay, giống như là một cơn gió bay thẳng tới.
Drew tránh thoát ràng buộc, đi tới trước đình, lồng ngực của hắn xuất hiện một
đường vết thương đáng sợ.
Cách đó không xa, sát thủ đứng ở đó bên trong, dao găm trong tay đang chảy
máu tươi.
Mà “người khổng lồ” trên người đầy vết cháy đen kia, thì về tới chỗ trước mặt
người áo đen kia, bắt đầu tiếp nhận trị liệu.
Một bên đánh, một bên vừa tiêu hao lại vừa trị liệu, rõ ràng là một trận tập sát,
nhưng lại làm cho bọn họ có cảm giác thảnh thơi như uống trà chiều.
Khối Rubic Thuật Khóa đã sớm vận chuyển trong tay áo Karen, trận pháp bao
phủ ở trên đỉnh đầu mọi người không phải vội vàng bố trí ra, hẳn là dựa vào
Thánh khí kích hoạt, mà phẩm cấp của món Thành khí này cũng không thấp.
Bởi vì tự tin đối với hiệu quả của nó, cho nên kẻ tập kích mới có thể cảm thấy
mình có rất nhiều thời gian.
Mặt khác, bọn hắn hẳn là còn nắm giữ tin tức đủ nhiều, trước khi bọn họ động
thủ, mặc kệ là Đòn Roi Kỷ Luật hay là Ban quản lý đại khu, đều không có nhân
viên để điều động.
Bọn hắn, thật là không có sợ hãi.
Nhưng hết lần này tới lần khác, thanh lý và đả kích bọn hắn lại là việc khó khăn
nhất, bởi vì bọn hắn không phải gian tế của Thần Giáo khác, bọn hắn đều là tín
đồ Trật Tự "Thành kính", trong công tác bọn hắn thậm chí đều rất sạch sẽ.
Có khả năng đồng nghiệp mà ngươi cực kì tin cậy, chính là một phần trong tổ
chức này.
Cho nên Bern nói cho Karen chính là phương pháp mà ông ta dùng để điều tra
những người bước lên thân phận Chủ giáo lần này, là xem bọn hắn rốt cuộc ai
làm chu toàn, sạch sẽ nhất rồi dùng hai ba cái xem như mục tiêu trọng điểm để
đi tiến hành đột phá.
Đây cũng là một loại biện pháp trong tuyệt vọng, ngươi không tham, ngươi
không chiếm lợi ích, ngươi tuân thủ nghiêm ngặt chuẩn tắc của mình, thì ngươi
càng có thể là thành viên của cái tổ chức này