Số 13 Phố Mink

Chương 2253

Khí huyết trong cơ thể cô gái này rất đủ, cũng cực kỳ phấn khởi, rõ ràng là khai

phát cơ thể quá độ, điều này có nghĩa cô ta cũng đi con đường võ sĩ, mặc dù

trong tay của cô ta cầm gậy phép của mục sư.

"Đi thôi, chúng ta về trước đi."

Những người khác bị đón đi, Alfred đi lấy xe, nhưng mà hắn mở cửa ghế lái

phụ ra, nói: "Tiểu thư Guyi, mời ngồi."

Guyi nhìn chỗ ngồi phía sau xe một chút, không e dè nói với Alfred: "Ngài hầu

nam, ngài hẳn là nên cho những người khác một cơ hội để cạnh tranh công

bằng."

"Ta cảm thấy cho người đến trước đãi ngộ tốt hơn, cũng là một sự thể hiện cho

công bằng."

"Được rồi."

Guyi ngồi vào chỗ kế tài xế, Karen và Ophelia thì ngồi ở hàng sau.

Xe khởi động, lái về phía tòa nhà tổng bộ.

Karen và Ophelia tự mình ngồi, không nói chuyện.

Guyi quay đầu lại, cười nói: "Hai vị đã lâu không gặp, có thể hôn nhau đằm

thắm một lần, Nguyệt Nữ Thần Giáo trên một số phương diện rất giống với

Berry Giáo, chủ trương tình cảm không nên bị kìm nén."

Karen rất bình tĩnh mở miệng nói: "Alfred, dạy cô ta quy củ."

"Được rồi, thiếu gia." Alfred nhìn về phía Guyi, nói, "Trước lúc thiếu gia mở

miệng nói chuyện, ngươi không có tư cách làm nóng bầu không khí."

"Ta chẳng qua là cảm thấy buồn bực thôi, người sáng suốt thì lập tức có thể

nhìn ra, các ngươi từng có..."

Alfred mở miệng nói: "Tiểu thư Guyi, có lẽ ngài có thể xuống xe, sau đó ta giúp

ngài gọi người trong cơ quan của Nguyệt Nữ Thần Giáo, để bọn hắn phái xe tới

đón ngài đến đó dừng chân."

"Cần nghiêm túc như vậy sao? Chưa kể, ta không có tư cách sử dụng người

trong cơ quan ở đây, ngài Saraina mới có tư cách này."

Alfred trả lời: "Có thể sử dụng vẫn là sử dụng nhiều thêm đi, Vực Thẳm Thần

Giáo bây giờ muốn dùng đều không dùng được."

"Vì cái gì?"

"Bởi vì ngay hôm nay, tất cả cơ ngoại ngoại trú hay ẩn nấp của Vực Thẳm Thần

Giáo, đều bị quét dọn sạch sẽ, gần như tất cả thần quan Vực Thẳm, linh hồn đều

trở về Vực Thẳm hoặc Thiên Đường mà bọn hắn vẫn luôn hướng về."

Sắc mặt Guyi lúc này thay đổi, cô ta ngồi yên, không nói thêm gì nữa.

Đến điểm dừng chân, Alfred dừng xe: "Tiểu thư Guyi, trông thấy kia tòa nhà

chung cư kia không, người của ngài đã ở bên trong."

Ophelia cũng chuẩn bị xuống xe, Alfred nói: "Võ sĩ Ám Nguyệt ở trong ký túc

xá của công nhân viên tòa nhà tổng bộ, hiện tại ngài không cần xuống xe."

Lần này ngược lại là Guyi không nói gì, nghe lời xuống xe, còn vẫy tay từ biệt.

Đợi đến sau khi xe rời đi, cô ta quay người, lập tức cắn răng, oán giận nói:

"Ngài Saraina rốt cuộc đã sắp xếp cái gì thế!"

Trong xe;

"Sẽ không quá mức chứ?" Ophelia có chút bận tâm hỏi.

Alfred cố ý nói sai sang nghĩa khác nói: "Xin ngài yên tâm, ngài là người của

thiếu gia chúng ta."

Vẻ mặt của Ophelia như thường.

Karen mở miệng nói: "Ta đã từng lập lời thề, sẽ để cho Nguyệt Nữ Thần Giáo

hủy diệt, mặc dù cái lời thề này cũng không có hạn chế thời gian."

Ophelia hít sâu một hơi, cắn môi dưới.

Trong lòng Alfred cảm thán: Thiếu gia không hổ là thiếu gia, xem như dùng từ

khác nghĩa, đều có trình độ hơn so với mình.

Hắn là biết, thiếu gia nhà mình từng lập lời thề trước Nữ Thần Ám Nguyệt,

muốn hủy diệt Nguyệt Nữ Thần Giáo để báo thù, lúc này mới có món quà đến

từ Nữ Thần Ám Nguyệt.

Đi vào dưới ký túc xá, Ophelia xuống xe, nói với Alfred: "Công việc và nhiệm

vụ sau này còn cần phải làm phiền."

"Được rồi, không có vấn đề, ngày mai ta sẽ bố trí nhiệm vụ." Alfred lập tức đáp

lời.

Sau đó, Ophelia nhìn về phía Karen, nói: "Cảm tạ ngài hôm nay chiếu cố, Bộ

trưởng Karen, về sau chờ khi có ngày nghỉ tới đây thăm hỏi bọn họ, ta sẽ mang

đặc sản của đảo Ám Nguyệt đến."

Cố ý lạnh nhạt khách khí phải không?

Karen duỗi tay ra, đặt ở trước mặt Ophelia.

Ophelia sửng sốt một chút, cũng duỗi tay ra, bắt tay cùng Karen.

"Không khách sáo, điện hạ Ophelia, đây đều là việc ta phải làm, vì giữ gìn hữu

nghị giữa Trật Tự và đảo Ám Nguyệt, chung tay xây dựng quan hệ hợp tác càng

thêm tốt đẹp."

"Đúng vậy, vì giữ gìn tình hữu nghị."

Sau khi bắt tay xong, Ophelia xoay người đi vào ký túc xá xem xét tình hình sắp

xếp của võ sĩ đảo Ám Nguyệt, giống như là đang chạy trốn.

Không biết vì cái gì, trong đầu Karen bên hiện ra cảnh lần thứ nhất nhìn thấy

Ophelia, cô mặc một bộ áo giáp to lớn, vác một thanh đại kiếm.

Nhưng không cách nào phủ nhận là thời gian thay đổi rất nhiều thứ.

Chuyện ở đảo Ám Nguyệt, và trải nghiệm "Công việc" sau khi đến Trật Tự

Thần Giáo, để khí tức công chúa trên người cô bị mài mòn gần như không còn,

có một loại cảm giác mọi người lúc trước là bạn học, bây giờ đã tốt nghiệp.

"Thiếu gia, lúc điện hạ Ophelia rời đi, phải chăng cần tổ chức tiệc đưa tiễn?"

"Không cần, cô ấy bị điều đến đại khu, là do Marvalho làm, hắn cũng sẽ đến."

"A." Alfred có chút ngoài ý muốn, lập tức kiểm điểm nói, "Lúc nãy ở trên xe,

thuộc hạ đã đường đột."

Karen nhìn thoáng qua Alfred, không nói gì.

Trên lầu ký túc xá.

Connor đang ngồi ở lan can ban công, trong ngực ôm một túi bắp rang bơ lớn,

sau lưng Healy vẫn luôn chìa tay ra chắn lại, sợ cô bé té xuống lầu.

Nhưng Connor lơ đễnh, tiếp tục ăn bắp rang của mình, thỉnh thoảng còn lấy ra

một miếng đưa cho Pall đang ngồi trên đầu mình.

"Ngươi có địch ý đối với người phụ nữ kia."

"Đúng vậy meo, ta có nhiệm vụ, muốn giúp chắt chắt chắt chắt gái của ta trông

giữ chồng của nó cho tốt."

"Ngươi có địch ý đối với người phụ nữ kia."

"Ta đã giải thích cho ngươi nghe rồi, meo."

"Là ngươi, có địch ý đối với người phụ nữ kia."

"Được rồi, ngươi có thể ngậm miệng."

"Ta muốn ăn bắp rang, ngậm miệng thì không thể ăn."

"Vậy dùng bắp rang nhồi vào miệng của ngươi đi, meo."

Connor nghe lời nắm lên một nắm bắp rang nhét vào bên trong miệng, nhưng

vẫn hàm hồ nói: "Ngươi căng thẳng."

"Ta vẫn là thích dáng vẻ lúc ngươi không biết nói chuyện hơn, quả nhiên, trẻ

con sau khi biết nói chuyện thì không còn đáng yêu nữa."

"Meo."

"Ngoan." Pall duỗi móng vuốt ra sờ lên đầu Connor.

Trên ghế nằm trong phòng, Kevin đang nằm ở đó, mang theo gọng kính vàng

nhìn mà đọc báo, vặn vẹo đầu chó nhìn thoáng qua Pall cùng Connor đang ngồi

ngoài ban công, miệng chó lộ ra nụ cười, phối hợp với ánh nắng bên ngoài

chiếu vào, giống như là một “bà ngoại chó” hiền lành.

"Gâu ~ "
Bình Luận (0)
Comment