"A, xem ra Karen tạm thời sẽ không về nhà, cậu ta hẳn là sẽ tới phòng làm việc,
dù sao thì cũng vừa mới hoàn thành một cái nhiệm vụ lớn thì về nhà tắm rửa đi
ngủ sẽ có vẻ rất không phù hợp, cho nên cậu ta sẽ tới phòng làm việc tắm rửa đi
ngủ."
Trên thế giới này, Pall cảm thấy đối với việc hiểu rõ Karen, cô có thể xếp ở
thứ... Đứng đầu thì là Alfred hay là Neo?
Mình chắc hẳn là có thể xếp... Pall quay đầu nhìn thoáng bà ngoại chó đang
nằm trên ghế, trong chốc lát chính cô lại có một chút không tự tin.
"Đi, trở về tắm rửa cho ngươi, sau đó ngươi nên ăn cơm rồi đi ngủ."
Connor cúi đầu nhìn thoáng qua túi bắp rang còn không ăn xong, trả lời:
"Ta không thích ăn cơm, sau khi ăn sẽ bảo ta phải đi ngủ."
Sở nghiên cứu thiết lập menu cho Connor, cũng có thể gọi là "Danh sách chăn
nuôi", đều là những nguyên liệu vô cùng quý giá và các loại dược liệu dùng
phương pháp đặc thù để luyện chế ra, khuyết điểm có lẽ là hiệu quả quá tốt, sau
khi ăn sẽ cần ngủ để hỗ trợ việc tiêu hóa.
Pall đập chân vào trên đầu Connor: "Ngươi là đang sợ ngủ à, ngươi vốn là
không muốn tắm trước khi đi ngủ!"
Connor không có phản bác, mà là chấp nhận.
Cô quả thật rất ghét tắm rửa, đồng thời cho rằng tắm rửa là chuyện vô nghĩa
nhất trên đời này, đối với mặt cảm giác, nếu như là vì sạch sẽ mà nói, dùng bàn
chải sắt cẩn thận đánh bóng cả cơ thể một lần thì càng đơn giản và tốt hơn nhiều
việc phải dùng dòng nước cọ rửa rồi ngâm ngâm người ở trong đó.
Nhưng con mèo này không cho phép mình ngủ trong ổ chó, muốn mình ngủ
trên giường Karen;
Mà nếu phải ngủ Karen giường, nhất định phải tắm rửa trước;
Cho nên Connor không hiểu vì sao những nghiên cứu viên nữ làm kiểm tra cho
mình ở trong Sở nghiên cứu, vì cái gì đều mơ ước muốn cùng lên giường với
Karen, bọn họ chả nhẽ không cảm thấy việc tắm rửa cực kỳ phiền phức sao?
Nhưng mà đến bây giờ Connor cũng còn không học được làm sao để từ chối
mệnh lệnh mà con mèo này đưa ra cho mình.
Cho nên, cô ngoan ngoãn nhảy xuống ban công, đưa phần bắp rang còn lại
trong tay cho Healy.
Healy ôm túi bắp rang ngồi xổm xuống, vừa mới nãy cô thật sự bị hù sợ.
Connor tò mò hỏi Pall: "Cô ta đang sợ cái gì, sợ ta rơi xuống đất té chết à?"
Cốt Long cơ thể cứng rắn, từ khi ra đời, thật đúng là không có khái niệm ngã
chết.
Pall hồi đáp: "A, cô ta là lo lắng ngươi rơi xuống sẽ làm bể sàn gạch."
"A, thì ra là như vậy." Connor tin.
Pall nhìn về phía Healy, nói: "Mông lớn."
"A, có ta." Healy lập tức đứng người lên, "Tiểu thư Pall, ngài có gì muốn dặn
dò?"
"Vừa mới nãy Alfred gọi điện thoại cho ngươi làm cái gì?"
"Là như thế này, tiểu thư Pall, ngài Alfred yêu cầu mẹ và các thím của ta đi đến
một tòa nhà khác gọi là chung cư Mặt trăng, phụ trách nấu cơm cho các gia đình
vừa dọn vào, tiền lương gấp đôi so với trước đó!"
Nghe được câu trả lời này, Pall sửng sốt một chút.
Healy là do cô và Karen dạy dỗ, cho nên trình độ làm điểm tâm và làm đồ ăn
hiện tại cũng rất cao, nhưng trình độ của mẹ và mấy thím của Healy sẽ lại như
thế nào?
Bọn họ sống trong cuộc sống khổ cực, việc am hiểu nhất đó là dùng nguyên liệu
thô ráp và rẻ tiền nhất để nấu ra những món dễ chắc bụng nhất.
Cho nên, không có gì bất ngờ xảy ra, đám thần quan của Nguyệt Nữ Thần Giáo
kia, cơm nước sau này có lẽ đều là bánh nướng ăn cùng với tương Wien.
Nhưng vấn đề là, Thần tử của người ta trước đó cho giao nộp tiền sinh hoạt là
dùng phiếu điểm đấy!
"Ồ, yêu tinh radio thật sự là rất đáng sợ, vậy mà có thể keo kiệt đến mức độ này,
hi vọng hắn không muốn nổi điên mà đi cắt xén cà phê của ta."
"Sao lại có thể như thế chứ, ngài Alfred vẫn luôn cố hết sức thỏa mãn tiêu
chuẩn đãi ngộ của tiểu thư, ngài là một người chính trực lương thiện." Healy lập
tức nói chuyện giúp ngài Alfred tôn kính của cô.
"A, người chính trực lương thiện? Ngươi là quên chuyện lúc hắn tuyển ngươi
vào nhà làm hầu gái còn yêu cầu ngươi nhất định phải mặc quần jean chổng
mông lên rồi sao?"
Healy trả lời ngay: "Ta cực kỳ cảm kích ngài Alfred đã ban cho ta cơ hội này,
cái này thật ra cũng không khiến ta cảm thấy có gì buồn bực, bởi vì lúc ấy nỗi
buồn trong lòng của ta là cuộc sống của người trong nhà."
Pall không nói.
Connor mở miệng nói: "Ngươi xấu hổ."
Pall dùng vuốt mèo vò rối mái tóc bạc của Connor: "Ta hẳn là nên dẫn ngươi đi
sở nghiên cứu để kiểm tra ngươi thêm một lần nữa, chủng tộc của ngươi rốt
cuộc là Cốt Long hay vẫn là Tâm Lý Học Long."
"Ngươi đang sám hối."
"Được rồi, ngậm miệng lại đi, meo! Thật sự phải ném ngươi vào chung một chỗ
với cô gái nhà Filsher kia, ta tin tưởng hai người các ngươi nhất định có thể vui
vẻ mà trò chuyện cả đêm."
"Cô ta cũng là kẻ địch của ngươi?"
"Kẻ địch cái gì?"
"Cũng giống như người phụ nữ ở dưới lầu kia."
"Cô ta không phải."
"Còn cô ta thì sao?" Connor nhìn về phía Healy.
"Cô ta cũng không phải, Karen chưa từng sờ cái mông của cô ta."
Healy đỏ mặt.
"Vậy chắt chắt chắt chắt gái của ngươi thì sao?"
"Đến đây, Healy ngươi đến đây phụ ta một tay, hôm nay ta phải tắm nó ba tiếng
đồng hồ!"
Tiến vào phòng tắm, Pall và Connor cùng ngâm trong bồn tắm.
Sau đó, Healy chỉ mặc áo lót đi đến, bắt đầu giúp Connor tắm sạch trước.
Trên mặt Connor lúc này mang vẻ đau khổ, cô bé không thích người khác chạm
vào cơ thể của mình, Long tộc kiêu ngạo, dựa theo lý niệm Long tộc, cô bây giờ
đang bị một người bình thường khinh nhờn.
Pall vừa dùng cái đuôi vẩy vẩy mặt nước vừa nói: "Khống chế tâm tình của
ngươi lại, Karen đối đãi người bình thường còn tôn trọng hơn lúc đối đãi với
thần quan, ngươi hẳn phải cảm thấy xấu hổ vì sự kỳ thị chủng tộc mình đang thể
hiện ra ngoài, bởi vì cái này cũng không phù hợp với giáo nghĩa của Trật Tự."
Connor nói: "Thế nhưng mà chính chúng ta bị Trật Tự kỳ thị."
Ánh mắt Pall ngưng lại, hỏi: "Là ai nói cho ngươi nghe mấy lý thuyết tà đạo
này?"
Connor lắc đầu, từ chối bán đứng ai đó: "Gâu."
"Nó chết chắc rồi."
"Nó nói sai à?"
"Không sai, nhưng ngươi không nên suy nghĩ như vậy, trên đời này nhiều khi
đúng và sai, cũng không có một lằn ranh phân cách rạch ròi."
"Không hiểu."
"Ngươi cứ nghe ta lời nói đi, bởi vì nghe lời nó nói, không có kết cục tốt, ngươi
nhìn xem, nếu bây giờ nó sống tốt, thì sao lại phải làm chó chứ?"
Connor: "Ngươi hẳn là phải cảm giác xấu hổ đối với sự kỳ thị chủng tộc mà
mình đang thể hiện ra vào lúc này."
Pall: "..."