"Phương thức vượt ngục mà các ngươi đau khổ tìm kiếm, bây giờ ta đã tìm
được, một vị thần bí và vĩ đại, đã liên hệ với ta, vị đó có được năng lực ra vào
Không Gian Phong Ấn này!
Ngài ấy hứa hẹn, tương lai sẽ có một ngày, sẽ đưa ta ra khỏi đây, cho ta sự tự do
thật sự.
Hiện tại, ta cũng hứa hẹn điều tương tự với các người, ngày mà ta rời đi, cũng
sẽ mang các người đi theo cùng!"
"Con nhóc này điên rồi."
"Khí linh vừa được sinh ra quả thực dễ xuất hiện tình trạng tinh thần không ổn
định, trước kia ta cũng giống vậy."
"Đúng vậy, không sai, nó hoang tưởng rồi."
"Loya, ngươi nên cảnh giác tình trạng của bản thân một chút, thật ra thì khí linh
như chúng ta, cũng có nguy cơ bị lạc lối đấy."
Loya quát lớn: "Này này này, các người đều quên ta vừa mới nói cái gì sao, đây
chính là một vị rất thần bí và vĩ đại!"
"Thần bí và vĩ đại... Loya, ngươi đang kể chuyện cổ tích cho ai nghe đấy, chủ
nhân trước đây của chúng ta, có ai không phải thần bí và vĩ đại?"
"Đúng đấy, ngươi đang muốn nói, người liên hệ với ngươi, là Thần Varax sao?"
"Ha ha ha, sao ta không biết Thần Varax đã trở về thế, nếu như Thần Varax trở
về, chủ nhân của chúng ta không phải cũng trở về sao?"
"Ai nha, các người đừng có chế giễu cô bé như thế chứ, nói không chừng thật
sự có vị Thần nào đó trở về trước, cố ý coi trọng bé Loya của chúng ta đây?"
"Vị Thần nào dám làm như thế, nơi này chính là Không Gian Phong Ấn của
Trật Tự Thần Giáo, coi như loại bỏ cái tên ngày nào cũng trừng to mắt quan sát
nơi này, chỉ với sự trấn giữ nghiêm mật của bộ môn Không Gian Phong Ấn Trật
Tự Thần Giáo thì cũng tuyệt không phải ai cũng có thể tùy ý vào đây.
Xem như là Thần linh năm xưa, bọn họ cũng không dám đưa tay trực tiếp duỗi
tới nơi này, bởi vì đây được xem như là sự khiêu khích nghiêm trọng đối với
Trật Tự."
"Đúng vậy, chả lẽ hắn ta không sợ cơn giận của Thần Trật Tự sao?"
"Các ngươi đừng nói Loya có được hay không, nói không chừng vị thần bí và vĩ
đại liên hệ với nó, chính là Thần Trật Tự đấy?"
Một đám khí linh: "Ha ha ha ha ha!"
Ở trong tiếng cười nhạo chung quanh, Loya ngồi xổm xuống.
Khí linh ở bốn phía xung quanh đều nghĩ rằng cô bé bị chế giễu đến nỗi uất ức
không biết nói gì, muốn ngồi xổm xuống ôm đầu rơi lệ, nhưng ai biết, động tác
kế tiếp của Loya, để đám khi linh xung quanh chỉ có thể há lớn miệng, nhưng
không có ai lên tiếng.
Bởi vì bọn hắn trông thấy trước mặt Loya xuất hiện một cái vòng xoáy màu
đen, ngay sau đó, một quyển trục hiện lên ra.
Khí linh: "..."
Mọi người đều rõ ràng, đây cũng không phải là con đường chính quy khi Trật
Tự Thần Giáo muốn sử dụng Thần khí trong Không Gian Phong Ấn, đây quả
thật là... Con đường tư nhân!
Người đó vậy mà có thể xây dựng trận pháp dịch chuyển trong Không Gian
Phong Ấn, lại thành công đưa một món đồ vào trong đây!
Mặc dù cái con đường tư nhân này quá nhỏ cũng quá yếu ớt, vốn không thể nào
để Khí linh lén lút chui qua, chớ nói chi là mang theo Thần khí bản thể của
mình cùng rời đi, nhưng, cái này đã trực tiếp vượt qua tất cả thành quả mà cái
“tổ vượt ngục” này đạt được trong vô số năm trước!
Nếu khe hở đã xuất hiện, như vậy việc vết nứt lan rộng rồi hang động hiện ra...
Sẽ còn xa xôi sao?
Loya giơ quyển trục lên, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, phát hiện con mắt của tất
cả Khí linh xung quanh, cũng bắt đầu đỏ lên, hô hấp cũng biến thành nặng nề
hơn.
"Sự thật, đã hiện ra trước mặt các người; đầu tiên, đối với chuyện này chúng ta
cần giữ bí mật tuyệt đối, không thể để cho các Khí linh khác ở phía ngoài biết,
các người cũng rõ ràng, trong mắt bọn hắn, đám người chúng ta, là một đám chỉ
biết chuyện ngớ ngẩn vô dụng suốt bao năm tháng.
Mà lại, xem như có mật báo lên, chúng ta có thể được cái gì, được Trật Tự Thần
Giáo sắp xếp cho một khu vực nhà tù càng xa hoa hơn sao, chúng ta đều rõ
ràng, Trật Tự Thần Giáo vĩnh viễn cũng không thể cho chúng ta sự tự do mà
chúng ta muốn!"
Lúc Loya nói những lời này, trong đầu hiện ra cảnh tượng lúc mình ra phiên tòa
làm chứng, giọng điệu và thần thái của anh Karen.
Sự thật chứng minh, trên mọi phương diện thì anh Karen của mình đều là tốt
nhất, nhìn xem, tâm tình của bọn họ đã hoàn toàn bắt đầu bị mình chuyển động.
"Chủ nhân trước đây của chúng ta, hoặc là đã vẫn lạc, hoặc là ẩn nấp mất tích,
hoặc là chết dưới sự trấn áp của Thần Trật Tự, mặc dù căn cứ theo tiên đoán,
bọn họ có thể sẽ trở về trong thời điểm nào đó ở tương lai.
Nhưng chính như các người nói, chúng ta bị cầm tù trong Không Gian Phong
Ấn của Trật Tự Thần Giáo, cho dù chủ nhân của các người trở về, chả nhẽ còn
dám đến đây để cứu các người ra ngoài sao?
Nói không chừng, Thần Trật Tự cũng đã trở về đấy, ha ha.
Cho nên, đối với đám người chúng ta mà nói, ai có thể cho chúng ta tự do,
người đó chính là chủ nhân mới của chúng ta, các người có đồng ý sao?"
"Đồng ý!"
"Không sai!"
"Chỉ cần có thể để cho ta ra ngoài, chỉ cần có thể cho ta tự do!"
"Vì tự do, ta nguyện ý nỗ lực!"
"Đây là giấc mộng của ta, mơ ước mà đám người chúng ta theo đuổi!"
"Chúng ta không giống những Khí linh không có chí tiến thủ kia, ý chí của bọn
hắn đã bị mài mòn sạch sẽ trong vô số năm tháng giam cầm, bọn hắn thậm chí
không xứng được gọi là Khí linh!"
"Đúng vậy, chỉ có đám Khí linh chúng ta vẫn luôn kiên trì đối với khát vọng của
mình, mới không hổ thẹn với ý nghĩa của sự tồn tại!"
"..."
"Cực kỳ tốt, vậy kế tiếp..."
Loya rất hài lòng gật gật đầu, sau đó giơ cao quyển trục trong tay lên một lần
nữa:
"Chúng ta hãy cùng đi hoàn thành nhiệm vụ của chủ nhân đi!"