Sau khi ngồi vào trong xe, Karen nổ máy.
Anh rất ít khi tự mình lái xe, nhưng trong trường hợp tiếp xúc lần đầu, để cho
thuộc hạ lái xe không thích hợp, đến lúc đó cũng sẽ không tiện nói chuyện, dù
gì thì lần tiếp xúc hôm nay, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến phương hướng của
công việc sau này.
Gaspol không ngồi ở hàng ghế sau, ngồi ở ghế lái phụ.
Bên ngoài trời, mưa đang rơi lác đác, bầu trời cũng âm trầm.
"Thời tiết ở thành phố York rất tồi tệ, lúc công hàm điều chuyển được truyền
xuống, đồng nghiệp cũ đều rất đồng cảm với ta, nói rằng ta sắp đến “Thế giới
lạnh lẽo âm u”."
“Thế giới lạnh lẽo âm u” là một quyển tiểu thuyết, bối cảnh câu chuyện phát
sinh ở trong gia đình của một thương nhân thành phố York đã phá sản, lấy góc
nhìn của nhân vật nữ chính cũng chính là con gái của vị thương nhân kia, chứng
kiến quá trình gia đình lụi bại, không khí của tiểu thuyết rất ngột ngạt, thậm chí
có thể nói là u ám.
"Chính là bởi vì thời tiết nhiều lúc tồi tệ, cho nên dân cư trong thành phố York
càng biết trân trọng ánh sáng mặt trời rực rỡ hơn so với người ở những nơi
khác."
"Ha ha, đúng vậy, Karen... Trước đó ta hoàn toàn không nghĩ tới, chúng ta sẽ là
cộng sự."
"Ta chỉ hy vọng ngài không nên bị vài thứ bày ra ở bên ngoài lừa dối, trên thực
tế, ta là một người cực kỳ tuân thủ quy tắc, ngài hẳn là biết rõ về tình trạng bây
giờ của ta."
"Tình trạng của cậu không thành vấn đề, cậu vẫn còn trẻ."
"Cảm ơn, có lẽ, hiện tại ta nên thừa dịp còn trẻ mà làm ra thêm thành tích, mặt
khác, ngài cũng thế, với vị trí Trưởng khu này, ngài chắc chắn cũng xem như trẻ
tuổi."
"Ừm, ta tin tưởng chúng ta sẽ hợp tác rất vui vẻ."
"Ta cũng cho rằng như vậy, lúc biết được ngài sắp tới, trong lòng ta đã bắt đầu
chờ mong triển khai công việc dưới sự lãnh đạo của ngài."
Gaspol nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay, nói: "Có mấy lời, ta có lẽ không nên
nói với ngươi."
"Nếu như ngài muốn thổ lộ, ta nguyện ý rửa tai lắng nghe, ha ha." Karen cười
nói, "Ta nghe nói, cái câu này cực kỳ thịnh hành ở đại khu Dinger."
Karen biết, Gaspol cũng cố ý thể hiện thiện ý với mình, mà phương thức để dễ
kéo gần quan hệ của hai người nhất đó là... Chia sẻ một chút bí mật trong cuộc
sống cá nhân.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Karen cảm thấy cô ta sẽ nói đến hôn nhân giữa
mình và Marvalho.
"Lúc cao tầng sắp xếp hôn nhân giữa ta và Thần tử Marvalho, chính ta đều có
chút choáng váng, vượt xa khỏi phản ứng khi ta biết mình sẽ đến thành phố
York nhậm chức Trưởng khu."
"Đây là chuyện rất bình thường, phía trên chính là bởi vì tín nhiệm ngài, mới có
thể giao sứ mệnh này cho ngài."
Karen không có đứng trên góc độ tự do hôn nhân để công kích cuộc hôn nhân
này, bởi vì anh biết rõ, giống như ngay cả Marvalho chán ghét cái thân phận
Thần tử để hắn không có người nhà và bạn bè, nhưng bản thân hắn tuyệt đối sẽ
không từ bỏ thân phận Thần tử, Gaspol cực kỳ phản cảm việc Thần Giáo ép
duyên nhưng cô ta tuyệt đối sẽ không tiến hành phản kháng.
Vừa mới nãy ở trong phòng, cô ta xưng hô với Marvalho ngay trước mặt mình
là: Vị hôn phu của ta.
Người phụ nữ này rõ ràng đã tiếp nhận sự an bài này, cô ta khẳng định sẽ tự
thuyết phục mình, cho nên bây giờ mình nói chuyện hướng về phương diện này,
cô ta sẽ rất dễ chịu.
"Đúng vậy, mỗi một vị Thần tử đối với Thần Giáo mà nói, đều là một món tài
sản quý giá, một số thời điểm, ý nghĩ và khuynh hướng cá nhân của ta trên thực
tế cũng không quan trọng, dù sao thì trong tín ngưỡng của, ta nguyện ý dâng
hiến tất cả cho Trật Tự."
"Cũng chính bởi vì có những người giống như ngài, Trật Tự Thần Giáo chúng ta
mới có thể vĩnh viễn hùng mạnh, hào quang của Trật Tự, mới có thể luôn luôn
sáng chói."
"Nhưng mà, người có cảm xúc phản kháng càng nhiều, thật ra là ngài Thần tử
của chúng ta, ha ha."
Karen thầm nghĩ: Ngươi còn bảo người ta dùng ống tiêm, vậy mà không biết
xấu hổ nói người ta có nhiều cảm xúc phản kháng?
"Thần tử còn trẻ, thật ra Thần tử cũng là người, không phải Thần, ta tin tưởng
ngài ấy chỉ là cần một chút thời gian để tiêu hóa và lý giải, sau đó tất cả chuyện
tiếp theo, đều sẽ trở nên thong thả."
"Còn cậu thì sao Karen?"
"Ta? Ngài đang hỏi ta trên phương diện tư nhân sao?"
"Đúng thế."
"Ta cũng là bị ép duyên, từ một vị tiền bối đã dẫn dắt ta, giúp ta chọn một cô
gái."
Karen do dự có cần thêm vào phía sau một trạng từ ngữ khí hay không: Ai...
Có thể nói chuyện hợp ý với người khác, nhưng không cần thiết oan uổng chính
mình.
"Vậy các ngươi sống cùng nhau có tốt không?"
"Ta mới trở về từ nhà của vị hôn thê sau kì nghỉ, lúc gần đi, ta cực kỳ không nỡ,
cho nên ta cảm thấy lúc hai người ở chung, chúng ta hẳn là phải cố gắng để ý
đến ưu điểm của đối phương."
"Khuyết điểm thì sao?" Gaspol hỏi, "Chả nhẽ không thèm đếm xỉa đến nó?"
"Không, ta vẫn luôn không tán thành sự bao dung vô hạn ở trong hôn nhân, bất
kể là về sự tôn trọng đối với hôn nhân hay vẫn là kỳ vọng hai người sẽ bầu bạn
nhau lâu dài, trong hôn nhân, nếu như đối phương có chỗ nào để mình cảm thấy
không thoải mái thì nên dùng phương thức hòa hoãn để nói ra, tốt nhất hai
người mặt đối mặt rồi trò chuyện, đi giải quyết, nghĩ lại về mình đồng thời cũng
đưa ra yêu cầu hợp lý với đối phương, chỉ có như vậy, hôn nhân mới có thể dài
lâu hạnh phúc và mỹ mãn.
Mà hậu quả của sự bao dung và nhẫn nại vô hạn đó là đến một lúc nào đó,
không cách nào nhẫn nại, trực tiếp bắt đầu bộc phát, để cho mâu thuẫn nhỏ vốn
hai người có thể ngồi xuống giải quyết một cách dễ dàng, trở thành một khối u
ác tính.
Có đôi khi cái gọi là sự nhẫn nại trong đời sống tình cảm, thật ra cũng không
phải là vĩ đại, mà là một sự lười biếng và không lý tính."
Gaspol thì lắc đầu, nói: "Nhưng nếu đối phương không nghe vào những đạo lý
mà mình đưa ra thì sao?"
"Đó chính là do cách thức của ngài không đủ cao siêu, trí tuệ trong sinh hoạt
của ngài không đủ phong phú."
"Thật sao..."
"Chưa hết, lúc ngài đưa ra điểm mình cảm thấy không thoải mái ở đối phương,
nên tự xét lại điều kiện tương đương ở phía mình, phải chăng bản thân mình
cũng có vấn đề."
Gaspol giống là nghĩ đến cái gì, hỏi: "Karen, có chuyện ta muốn hỏi cậu, cậu
cũng là đàn ông."
Không phải là hỏi ta về vấn đề ống tiêm đâu nhỉ?
"Ngài có thể hỏi."
"Được rồi, không hỏi." Gaspol khẽ tựa ót vào ghế.