Karen nhìn cô ta một cái, anh có thể cảm giác được, vị Thẩm phán trưởng này...
Mặc dù hơi lớn tuổi, nhưng hẳn là cũng không có kinh nghiệm tình cảm gì.
Đây cũng là điều đương nhiên, người vợ mà phía trên chọn cho Thần tử, chắc
chắn cũng có những yêu cầu cứng nhắc.
"Ai, có chút phiền muộn." Gaspol dùng tay đỡ trán của mình, "Có đôi khi, chính
ta cũng không rõ ràng mình phải dùng loại phương thức nào mà đối đãi với ngài
ấy, cậu có thể cho ta một vài đề nghị sao?"
"Đề nghị của ta là, ngài có thể không cần xem ngài ấy là Thần tử mà đối xử."
"Cậu muốn ta xem ngài ấy là chồng mình?"
"Cũng không phải xem như một người chồng, ta cảm thấy, ngài chỉ cần không
xem ngài ấy là Thần tử, thì sẽ có kết quả ngoài tưởng tượng, ngài có thể buông
xuống sự câu nệ, ngài ấy cũng có thể trở nên... Hoạt bát."
"Ha ha ha, hoạt bát..." Gaspol cười, "Sao cậu có thể dùng loại từ ngữ này để mà
hình dung Thần tử?"
"Bởi vì, phía dưới Trật Tự, người người bình đẳng."
Nụ cười trên mặt Gaspol lập tức thu lại, cô ta quay đầu nhìn về phía Karen, cực
kỳ nghiêm túc hỏi: "Karen, cậu đã gia nhập phe phái nào sao?"
"Đây là câu nói mà ta thấy từ trên Ánh Sáng Trật Tự, ta biết ngài đang suy đoán
cái gì, xin ngài yên tâm, đợi sau khi ngài chính thức tiền nhiệm, có thể xem rất
nhiều văn kiện, ngài hẳn là rõ ràng ta có thái độ gì đối với một vài phái hệ ở đại
khu."
"Những cái tổ chức và phái hệ kia, cậu tốt nhất đừng tham dự quá nhiều, bất lợi
cho sự phát triển sau này."
"Ta đã hiểu, cảm ơn ngài nhắc nhở."
Xe ngừng lại, phía trước kẹt xe, kẹt cứng.
Karen đưa tay vỗ tay lái một cái, giới thiệu nói: "Thành phố York có hai cái tập
tục văn hóa, một cái là tương Wien, một cái khác là tuần hành."
"Đều là tóc tím." Gaspol nói.
"Chắc là Luther đang vận động nhân quyền cho những người tóc tím."
Gaspol nói: "Luther? Ta thường xuyên có thể trông thấy tin tức liên quan đến
hắn ở trên Tuần Báo Trật Tự, nhưng hắn hình như chỉ là một người bình
thường."
"Đúng vậy, một người bình thường."
Karen cũng đã từng thấy khó hiểu về chuyện này, một người bình thường dựa
vào cái gì có thể thường xuyên được Tuần Báo Trật Tự đưa tin?
Cho đến sau này khi anh và Neo phát hiện kế hoạch điên cuồng được Trật Tự
Thần Giáo và Nguyên Lý Thần Giáo hợp tác.
Nhưng sự kiện này, anh chắc chắn sẽ không nói với Gaspol.
Phía trước có dựng một cái bàn, Luther đứng ở phía trên đang tiến hành diễn
thuyết, mà ở bên cạnh, thì có rất nhiều người tóc tím đang đứng, cũng là tùy
tùng của hắn, tất cả đều mặc đồ vét và giày da, mặc dù rất nhiều thứ trong đó
đều là hàng cấp thấp, nhưng đều để cho họ trông rất có thể diện và văn minh.
Chủ trương của Luther vẫn luôn là loại bỏ bạo lực lấy phương thức văn minh
tìm kiếm quyền lợi hợp lý cho người tóc tím, nhưng Karen cảm thấy, người
đang cầm quyền của Wien, chắc hẳn càng tình nguyện nhìn thấy bọn họ đi phá
phách cướp bóc, cũng không nguyện ý trông thấy bọn họ quần áo chỉnh tề mà
hình thành một thực thể chính trị thật sự.
Lúc này, Karen phát hiện có một người đi ngang qua xe, cái người này mặc áo
khoác xám, một cái tay giấu ở bên trong áo khoác, trong ánh mắt của hắn, mang
theo sự căm hận cùng sát khí.
Cái tư thế này, rất dễ dàng để người ta liên tưởng rằng trong ngực của hắn giấu
một khẩu súng.
Hắn đang muốn ám sát sao?
Ngay sau đó, Karen phát hiện có hai người đi theo sau lưng cái tên "ám sát" kia,
bọn hắn không có mặc thần bào, nhưng Karen trực tiếp cảm ứng được sóng
năng lượng linh tính trên người họ, đây là hai thần quan.
Karen đã biết từ lâu, Thần Giáo vẫn đang luôn phái người bí mật bảo vệ Luther.
Hai người bọn họ chắc chắn là phát hiện có người ý đồ ám sát, nhưng để Karen
ngoài ý muốn chính là, bọn hắn đi theo người ám sát thâm nhập vào trong đám
người nhưng cũng không có ra tay áp chế hắn.
Chờ một lát sau, người ám sát lại đi ra, ánh mắt của hắn do dự lại chần chờ,
hiển nhiên, hắn vốn có ý định ám sát, những đã từ bỏ kế hoạch ám sát lần này,
nguyên nhân rất đơn giản, hắn chỉ là một người bình thường, vào lúc sắp ra tay
thì không đủ dũng khí nên thay đổi chủ ý cũng rất bình thường, nhưng lần tiếp
theo, hắn có lẽ sẽ có thể lấy hết dũng khí, thậm chí có khả năng là vào ngày
mai.
Chờ sau khi người ám sát đi ra, Karen trông thấy hai tên thần quan lúc nãy cũng
bước ra.
Karen dùng tinh thần dò xét, nghe lén bọn họ.
Đây là một loại hành vi rất không lễ phép, nhưng có hai cái nguyên tắc, một cái
là bọn hắn không thể cảm giác được mình đang thăm dò, một cái khác chính
là... Không phải người có địa vị thấp thăm dò người có cấp bậc cao hơn, Karen
tránh được hai cái quy tắc này.
Ngay sau đó, Karen nghe được đoạn đối thoại của bọn họ:
"Đáng chết, tại sao hắn từ bỏ việc ám sát?"
"Ai biết được, có thể là trước lúc ra ngoài không uống đủ rượu."
"Vậy thì lại cần phải chờ tới khi nào, phía trên đã hối thúc rất gấp rồi."
"Gấp thì có làm được cái gì, phía trên yêu cầu chúng ta không thể nhúng tay,
phải do người Maclay theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan ở thành phố York tự
phát khởi xướng, nếu như chúng ta có thể ra tay, đã sớm có thể trực tiếp hoàn
thành việc ám sát rồi."
Karen khẽ nhíu mày, thần quan Trật Tự vốn vẫn luôn bảo vệ Luther, bây giờ lại
đang chủ động chờ hắn bị ám sát?
Mà phía trên còn hối thúc rất gấp?
Karen ấn một cái nút, xuất hiện một cái lỗ ở bên cạnh cần phanh tay, ngay sau
đó từ lấy một viên tinh thạch ở dưới ghế xe bỏ vào, rất nhanh, trận pháp thăm
dò được mở ra.
Ở hướng tây bắc.
Karen lập tức quay đầu nhìn về phía cái hướng kia, Gaspol đã chú ý tới hành
động của Karen, nhưng cô cũng không có quấy rầy, mà là cùng nhau quay
người nhìn sang.
Ở hướng kia, có một tòa cao ốc bách hóa, mà ở trên đỉnh, thì có một đám người
đang đứng.
Karen nhìn thấy thần bào Trật Tự và thần bào Nguyên Lý.
Cái bộ môn hợp tác giữa hai bên này, cũng giống như bộ môn của Marvalho, là
độc lập với ban quản lý đại khu và Đòn Roi Kỷ Luật, cho nên, trừ phi bọn hắn
muốn xin giúp đỡ, bằng không tất cả hành động của họ, ban quản lý đại khu và
Đòn Roi Kỷ Luật đều không được biết trước.
Phía trước, dưới sự dẫn dắt của Luther, quần chúng tuần hành tự động tránh
đường ra đường để giao thông khôi phục, những người tóc tím, thân thiết hỏi
thăm người trong những chiếc xe, có người ủng hộ bọn họ, cổ vũ bọn họ, đương
nhiên, cũng có người nhổ nước miếng, mắng: "Heo tóc tím!"
Nhưng không ai đi trả thù, mà là lấy phương thức hiền lành chỉ vào mình nói rõ:
Không, thưa ngài, chúng ta cũng giống với ngài, đều là con người, chúng ta
cũng có nhân cách và tôn nghiêm của mình.
Karen nổ máy xe chạy đến, Gaspol mở miệng hỏi: "Cậu đã chú ý tới cái gì sao?
Lần tuần hành và người tên Luther kia, có vấn đề gì? Trên tòa cao ốc kia ta nhìn
thấy người của Nguyên Lý Thần Giáo."
"Chuyện này có thể đợi sau khi ngài uống trà với Đại chủ giáo Bern xong, ta sẽ
nói với ngài."
"Ừm, tốt."
Karen mím môi, vẻ mặt tự nhiên tiếp tục lái xe, nhưng trong lòng, lại xuất hiện
một suy đoán đáng sợ:
Kế hoạch Tạo Thần điên cuồng đến cực điểm này sắp đi đến hồi kết,
Bọn hắn,
Thật có thể... Tạo ra một vị Thần sao?