Karen nhẹ gật đầu, nói: "Được rồi, ta sẽ nghe lời cô nói." Lập tức, Karen lại lắc
đầu, "Nhưng ta vẫn là sẽ đi."
"Vì cái gì, meo?"
"Gâu!"
Kevin hô một tiếng, nhưng một tiếng này không phải là để phụ họa, mà là chủ
động ngắt lời Pall, việc này trước đó chưa từng xuất hiện.
Pall có chút ngoài ý muốn nhìn về phía con chó ngu.
Kevin thì nhẹ gật đầu, từ tư thế ngồi đổi thành một cái tư thế nằm mọp trước
mặt Karen.
"Con chó ngu, bây giờ ngươi nịnh nọt làm cái gì, nếu là Karen không còn, cũng
không ai có thể giúp ngươi giải trừ phong ấn, ngươi cũng chỉ có thể vĩnh viễn
làm một con chó!"
Kevin lơ đễnh, sau khi nằm mọp xuống, cái đuôi ở sau lưng nhẹ nhàng lắc lư.
Đôi mắt chó của nó vẫn đang luôn nhìn về phía Karen, Karen cũng đang nhìn
nó.
Vào thời khắc này, Kevin nhớ lại cảnh tượng năm đó khi mình đi theo Thần
Trật Tự tiến về Nơi chôn cất của Thần.
Các nhà nghiên cứu lịch sử Thần học hậu thế cho rằng, Thần Trật Tự san bằng
Nơi chôn cất của Thần, là vì để cho thấy rõ ràng sự khác nhau giữa thời đại của
mình và thời đại của Ánh Sáng.
Nhưng là người tận mắt trông thấy lịch sử, Ranedal rất rõ ràng Nơi chôn cất của
Thần là một nơi nguy hiểm đến dường nào, tức là năm đó Thần Trật Tự cho dù
hùng mạnh như thế khi bước vào nơi đó đều có thể nói là vô cùng nguy hiểm,
mà lại lúc ấy Thần Trật Tự đang bị "Cơn nghiện đói" quấy nhiễu, sau khi san
bẳng Nơi chôn cất của Thần, không chỉ khiến bản thân bị thương nặng, đồng
thời còn dẫn đến vấn đề đang quấy nhiễu trở nên càng thêm nghiêm trọng.
Về phần nguyên nhân tại sao Thần Trật Tự làm vậy... Ranedal cho rằng lý do rất
đơn giản, Thần Trật Tự cho rằng Nơi chôn cất của Thần tồn tại không phù hợp
với quy tắc của Trật Tự.
Thần Trật Tự cảm thấy đây là chuyện phải làm, như vậy Thần sẽ đi làm.
Karen lúc này, cho Kevin cảm giác tương tự.
Hắn đã quyết định xong, hắn nên làm, như vậy hắn sẽ làm, cho dù có thuyết
phục và ngăn cản thì cũng không có tác dụng gì.
"Gâu gâu gâu gâu!"
Pall không có phiên dịch.
Nhưng Karen thì nhẹ gật đầu, nói: "Ngươi nói tiếp."
Pall liếc mắt, được rồi, không diễn tiếp nữa à.
"Gâu gâu..."
Kevin đang giới thiệu với Karen phương pháp tự vệ để phòng ngừa và ngăn cản
ô nhiễm Thần tính ở khu vực đặc biệt đó.
Karen rõ ràng, Trật Tự Thần Giáo sẽ không để cho bọn họ trực tiếp đi vào như
vậy, chắc chắn sẽ tiến hành huấn luyện và phân phát những khí cụ phụ trợ quý
giá, nhưng bàn về kinh nghiệm, xem như là một Thần Giáo chính thống chỉ sợ
là cũng rất khó có thể so sánh với con chó trước mặt này, dù gì thì mọi chuyện
sau khi được ghi chép thành câu chữ, đều sẽ xuất hiện sự sai lệch trên mức độ
nào đó.
Dưới sự giảng giải và giới thiệu của Kevin, Karen cảm giác được tỉ lệ còn sống
đã hạ thấp khi nãy, đang nhanh chóng gia tăng, biến thành gấp đôi.
Từ một phần trăm, tăng lên tới hai phần trăm!
Sau khi nghe xong, Karen dùng ngón tay xoa xoa hốc mắt của mình, thư giãn
một chút, Kevin thì chạy tới chỗ bát uống nước mà liếm vài hớp làm trơn cổ
họng.
Pall đã nhảy xuống từ trên đầu của Connor, bởi vì Connor đang duy trì tư thế
ngồi đồng thời dùng cái trán gục xuống mặt thảm trên đất, đã ngủ.
Nhờ vào khoảng thời gian được bồi bổ không gián đoạn này, Karen không biết
Connor đã trưởng thành lên bao nhiêu, nhưng có thể thấy được làn da của cô bé
trở nên mượt mà một chút, giống như là một con búp bê sứ.
Pall đi đến trước mặt Karen, hỏi: "Không còn chỗ nào để thương lượng nữa
sao?"
Karen lắc đầu, nói: "Trừ phi, cô muốn để ta, để Alfred, để khán thính phòng kia,
để sự mong đợi mà Dis dành cho ta, đều trở thành một truyện cười."
"Trò cười thì trò cười thôi, cũng không ai sẽ châm biếm chúng ta."
"Thế nhưng mà chính ta sẽ châm biếm bản thân."
"Ta rất tức giận, ta thật sự rất tức giận, Karen, đương nhiên, ta tức giận không
phải là bởi vì sau khi cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ta cũng phải chết
cùng."
"Ta biết."
"Cậu hẳn là phải quý trọng mạng sống của mình, Karen."
"Sau đó thì sao, dùng mạng sống của mình đi làm cái gì đây?"
"Meo..."
Karen đưa tay sờ sờ lông Pall, lúc sờ đến cái đuôi, Pall rất là tự nhiên quấn cái
đuôi xung quanh tay Karen.
"Ta đã xin nhờ Loya đi mời các Khí linh trong Không Gian Phong Ấn giúp ta
cải tiến phương án giải phẫu, chờ sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ lần này...
A, không đúng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ra ngoài ta còn phải tham gia
đoàn điều tra, tiến hành can thiệp Hoang Mạc Thần Giáo.
Tóm lại, chắc cũng không quá lâu nữa thì có thể để cô khôi phục một phần thực
lực, thậm chí, có thể để cô có năng lực biến lại thành người trong một khoảng
thời gian ngắn."
"Cậu cho rằng bây giờ ta nghe thấy cái này sẽ rất vui mừng sao? Karen, ta cũng
không phải là trẻ con, tuổi của ta gấp cậu mười mấy lần."
"Vậy thì chờ sau khi ta trở lại, làm cá liên tục cho cô trong một tuần."
"Thật sao meo!!!"
"Ừm."
"Vậy được rồi, nhất định phải trở về an toàn, ta ở nhà chờ ăn cá."
"Ừm."
Trấn an được Pall, Karen dự định nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi, nhưng chuông
cửa vào lúc này vang lên.
Kevin vừa uống nước xong quay lại, lập tức vui vẻ chạy tới mở cửa, xuất hiện ở
cửa ra vào chính là Richard.
"Dựa vào cái gì, ta nói, dựa vào cái gì!!!"
Richard vừa tiến vào cũng chạy nhanh đến trước mặt Karen, hai tay nắm lấy cổ
áo thần bào Karen, động tác kế tiếp, hẳn là muốn xách Karen lên từ trên ghế.
Nhưng sau khi chạm tới ánh mắt của Karen, cuối cùng là vì sự kính trọng từ
trước đến nay dành cho người "Đại ca" này, để cậu ta yên lặng buông lỏng tay
ra.
"Karen, dựa vào cái gì không báo danh cho ta, Ventura Muri Philomena bọn họ
đều có báo danh, dựa vào cái gì mà ta không có."
"Bởi vì..."
"Anh tuyệt đối không nên nói là bởi vì ta yếu, ta đã hỏi thăm rõ ràng, lần này
trong số người tình nguyện có những người chốt thí, không cần thực lực mạnh
cỡ nào, chỉ cần có thể làm tốt việc phụ trợ, ta tin tưởng trong danh sách cuối
cùng, chắc chắn có thần quan yếu hơn ta.
Mà lại, ta biết năng lực của ta kém hơn so với bọn họ, nhưng ta toàn diện,
chuyện gì ta cũng có thể làm được một chút, ta cảm thấy trong nhóm tình
nguyện này cần một người giống như ta."