Marvalho là Thần tử thân phận tôn quý, hậu đại của Thần tử, là có tỉ lệ nhất
định được di truyền một phần đặc tính.
Cho nên, vấn đề dòng dõi của Thần tử, ở trong các Thần Giáo luôn luôn được
đối xử rất nghiêm túc.
Tính chất công việc đặc thù của Đòn Roi Kỷ Luật là nguy hiểm, bởi vậy, nếu
như Gaspol mang thai, vậy thì cô ta tạm thời cũng không thích hợp đảm nhiệm
chức vị Trưởng khu, có lẽ sẽ bị giáo hội thăng chức sang một cái bộ môn khác
để dưỡng thai.
"Thế nhưng mà, thiếu gia, việc này dù nói vậy nhưng rất khó ạ?" Alfred dừng
một chút, "Tính cách của hai vị kia, có vẻ như đều không phải dễ để chung sống
với nhau."
Karen lắc đầu, nói:
"Thật ra cũng không khó, giống như là tỉ lệ đi lừa gạt thành công nhiều khi
không phải quyết định bởi trò lừa của ngươi có cao siêu đến đâu, mà là quyết
định bởi trong lòng của người bị ngươi lừa rốt cuộc có bao nhiêu sự tin tưởng
vào chuyện đó.
Quyền lực và trách nhiệm, mãi mãi cũng là quan hệ ngang hàng nhau.
Marvalho đã hưởng thụ vầng sáng mà địa vị Thần tử mang đến, vậy hắn nhất
định phải tiếp nhận việc bị người nhà tránh xa, đánh mất quyền được lựa chọn
hạnh phúc cá nhân và thậm chí là sinh dục của mình.
Sous là do lập công nên được thăng chức đi, vị trí Trưởng khu của một đại khu,
có biết bao nhiêu người đang đỏ mắt nhòm ngó, Gaspol có thể từ một vị phụ
trách Thẩm phán trưởng của đại khu Dinger trực tiếp chuyển lên cái cương vị
này, phía sau chuyện này cũng không thể không có liên quan đến việc cô ta là
vợ Thần tử.
Bọn họ đều là người rất thông minh, thông minh đến nỗi cho dù tính cách sẽ
không hợp, dù sẽ xem nhau như kẻ thù, ban ngày hận không thể rút đao ra mà
chém giết lẫn nhau, ban đêm, bọn họ cũng sẽ tự giác nằm dài trên giường để
thực hiện nghĩa vụ của mình.
Đây là chuyện cần làm mà trong lòng bọn họ đều nghĩ là đương nhiên, cho nên
hơi can thiệp vào một chút, gia tốc cái tiến trình này là được rồi."
"Thiếu gia anh minh."
Alfred là phát ra lời tán thưởng từ nội tâm, bởi vì kế hoạch phương án của hắn
thật sự là có chút quá cực đoan.
Nếu như có thể không thông qua thủ đoạn vạch mặt đấu tranh để lấy được vị trí
kia, vậy dĩ nhiên là tốt nhất.
Alfred rõ ràng, cái đoàn thể này bây giờ đang rất gấp gáp, bởi vì bọn họ đang
thi chạy cùng thời gian, nói cho đúng là đang thi chạy với Rasma.
Thiếu gia muốn duy trì cái đoàn thể này, thậm chí là muốn giữ mạng của mình,
nhất định phải cố hết khả năng trèo lên càng cao càng tốt trước khi Rasma trở
về.
Đúng lúc này, vỏ sò truyền tin bên tai có âm thanh truyền đến.
Alfred lập tức bẩm báo nói: "Thiếu gia, phía trước có một tiểu đội kiểm tra ra
dấu vết sát thủ ẩn nấp, có cần phải tiến hành chặn đường trước không ạ?"
Karen: "Chặn đường."
Không chút do dự, Karen vốn cũng không có ý định cố ý thả sát thủ đến đây để
chơi đùa.
Lúc này cũng không có liên quan gì với việc có phải anh đã không còn sức
mạnh hay không, cho dù Karen bây giờ đang trong trạng thái tốt nhất, cũng
không có hứng thú cố ý sắp đặt để nói chuyện với sát thủ làm gì.
"Vâng, thiếu gia."
Qua khoảng chừng mười lăm phút đồng hồ, Alfred trả lời: "Thiếu gia, sát thủ đã
bị chém giết, đang tiến hành điều tra thân phận."
"Ừm, có thể tìm được chứng cứ thì cứ theo chứng cứ mà điều tra, nếu tìm
không thấy chứng cớ mà nói …thì lựa chọn một chút từ trong danh sách cái thế
lực thù địch của chúng ta, để tạo chứng cứ thích hợp đi, không nên lãng phí sự
vất vả nỗ lực của sát thủ."
"Vâng, thiếu gia."
Leo lên vị trí này, đã không thích hợp để tiếp tục ban pháp sự nhân từ thừa thãi,
đối mặt với sự khiêu khích này, ngươi nhất định phải phản đòn một cách quả
quyết, nếu không ngươi sẽ gặp phải phiền phức vô tận.
Phải biết rằng cả nhà Leon gần như bị giết sạch vào ngày hôm đó, Nhà Tang Lễ
của Karen, cũng thiếu chút máu chảy thành sông, cho nên loại việc ám sát này
đã thành cấm kỵ trong lòng Karen.
Khi đoàn xe tới gần trang viên Ellen, dọc đường, đã có thể thấy được bóng dáng
các thành viên tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, mọi người đã hợp thành trạm canh
gác bảo vệ Bộ trưởng an toàn.
Pall bám chân lên trên cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài, cười nói: "Karen, lúc trước
cậu cũng là một trong số đám người đứng gác phải không?"
Karen nhẹ gật đầu.
"Thật nhanh, lúc này mới qua bao lâu, cậu đã biến thành người cần được bảo vệ
trọng điểm rồi, meo."
Alfred mở miệng nói: "Thứ biến hóa chính là vị trí, vẫn phục vụ Trật Tự như
cũ."
"Được rồi, Alfred." Karen cũng không nhịn được ngắt lời Alfred, nhắc nhở, "Về
sau khi có mỗi chúng ta ở đây thì ngươi có thể tùy ý một chút."
"Thế nhưng là thiếu gia, đây chính là suy nghĩ trong lòng của thuộc hạ, không
có chút dối trá nào."
Xe limousine lái vào nội bộ trang viên.
Alfred trước lúc xe dừng lại, bẩm báo: "Thiếu gia, còn không có tin tức của
Neo, ngày đó sau khi hội nghị của chúng ta kết thúc, ngài ấy giống như là biến
mất vậy, những nơi thường đến và văn phòng của tàn dư Ánh Sáng, đều không
có dấu vết từng đến dạo gần đây."
"Hắn sẽ đến."
Neo mà, làm sao có thể bỏ lỡ "Quá trình thần bộc" của mình, đối với thần quan
mà nói, đây quả thực là "Lễ trưởng thành" thứ hai trong cuộc đời, mà mình
Thanh Tẩy lại cần đến ngón tay của Thần Ánh Sáng.
Rốt cuộc, ai có thể cự tuyệt việc trở thành "Giáo phụ" cho bạn tốt của mình
đây?
Trước khi Karen xuống xe, nhân viên Đòn Roi Kỷ Luật đã tiến vào lâu đài cổ
trước, bắt đầu tiến hành bố trí điều khiển mỗi một tầng.
Lão Anderson theo thường lệ dẫn theo thành viên trung tâm trong gia tộc Ellen
chờ đợi ở bên cạnh, chỉ có điều hôm nay là một đội hình lớn chưa từng có, cho
nên lần này lão Anderson cũng không bước lên trước chào hỏi.
Lão Anderson thừa nhận, hôm nay mình luống cuống, cùng với ông ta thì còn
có những người khác trong gia tộc Ellen.
Lúc trước chỉ biết rằng chức vị hiện tại của cháu rể mình là như thế nào, nhưng
cho tới hôm nay, mới xem như thật sự cảm nhận được sự áp lực mà chức vị này
mang đến.
Hôm nay Karen không có quấn đầy băng vải trên người, mà là mặc một bộ thần
bào rộng một chút, mang mặt nạ lên, dùng loại phương thức này để gặp người.