Ở trong bút ký của ông Hoven, từng có ghi chép về tộc Tử Tinh Ma Giải, thật
ra, bộ tộc này không phải có huyết mạch Cốt Long gì, tổ tiên của bọn chúng vốn
chỉ là yêu thú bình thường, nhưng nhờ có cơ duyên may mắn, có một con Cốt
Long huyết mạch cấp độ rất cao đã chết ở nơi mà bọn chúng sống, đám cua kia
đã gặm ăn xác của con Cốt Long kia, kích thích huyết mạch bản thân đột phá.
Về sau, trải qua cố gắng của mình và sự bồi dưỡng của giáo hội, mới diễn biến
thành loại cua hình thể to lớn như bây giờ.
Vị Inderman này có lẽ còn thật sự không biết đến chuyện này, hắn biết truyền
thuyết của tộc mình chắc hẳn đã được tô vẽ lại, dù gì thì tin tức do ông Hoven
thu thập sẽ càng chuẩn xác hơn.
Nhưng tộc Tử Tinh Ma Giải, hẳn là có một sự sùng bái tự nhiên đối với Cốt
Long, điều kiện tiên quyết đó phải là Cốt Long có huyết mạch cao quý, không
phải là loại con lai hỗn huyết kia.
Hiện nay, Long tộc có huyết thống cao vốn đã rất thưa thớt, Cốt Long càng là
thiểu số.
Inderman hẳn phải biết quan hệ giữa Connor và Karen, hắn rõ ràng, Connor sẽ
do Trật Tự Thần Giáo phụ trách "Chăn nuôi", tương lai nhất định có thể hoàn
toàn trưởng thành.
"Ngài Cốt Long, về sau ngài có gì cần, có thể đối dặn dò ta, ta sẽ dùng hết khả
năng để hoàn thành giúp ngài."
"Cái gì cũng có thể? "
"Đương nhiên, cái gì cũng có thể!"
"Ta muốn ăn thịt cua. "
Inderman: "…"
Karen cầm cái thìa không dùng đến ở bên cạnh, "Cộp" một tiếng, gõ lên đầu
Connor một cái
"Không có phép tắc."
Connor che đầu, cực kỳ uất ức.
Rõ ràng là con cua lớn này nói yêu cầu gì cũng đều có thể mà!
"Xin ngài chờ một lát." Inderman quay người, đi vào nhà bếp phía sau.
Cũng không lâu lắm, hắn dùng một tay cầm một cái mâm lớn lên, phía trên là
một phần thịt cua hấp lớn, ngâm trong một phần nước canh.
"Ngài Cốt Long, mời ngài từ từ dùng."
Inderman một tay hành lễ, sau đó cùng Lisens rời khỏi nhà khách, hẳn là về
trường học tìm bác sỹ thú y để xử lý vết thương rồi.
Connor cầm lấy cái nĩa chọc một miếng đưa vào miệng, lúc này mới bồi hồi mà
nói: "Ăn ngon!"
Philomena cũng cùng ăn, cái phần thịt cua này rất lớn, giống như một cái bánh
gatô ba tan 62g.
Karen cũng không đụng tới, chỉ là ăn xong phần đồ ăn mình đã gọi.
Connor hỏi: "Ngươi không ăn thịt cua sao?"
"Không, là hôm nay không muốn ăn."
Buổi trưa vui vẻ cũng đã dùng xong, Karen mang theo Connor và Philomena
ngồi lên xe ngựa đã gọi sẵn.
Trên xe ngựa, Connor rất là hưng phấn mà nói: "Karen, khi nào chúng ta sẽ lại
đến đây?"
"Không biết."
"Về sau chúng ta còn đến đây chứ?"
"Còn."
"Vậy cũng thật tốt, lần sau khi chúng ta đến vết thương của hắn chắc đã mọc ra
thịt mới rồi."
Karen muốn nhắc nhở Connor rằng loại ham mê này có chút không phù hợp với
lễ nghi của một tiểu thư quý tộc, sau khi trở về sẽ bị chi Pall dạy bảo.
Ai ngờ, câu nói tiếp theo của Connor là:
"Lần sau dắt chị Pall cùng đi, chắc chắn cũng sẽ rất thích ăn."
Karen im lặng, bởi vì anh cảm thấy Connor nói rất có lý.
Sau đó đám người đến một khách sạn ở đại khu Dinger để gặp mặt Richard,
Richard đã đặt trước một phòng lớn, ba người một rồng cũng sớm bước vào
trạng thái nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Karen đi tới điểm tập hợp của Đoàn điều tra, mang theo hai
tuỳ tùng và một người cũng không tính là bảo vệ đi cùng.
Mặc dù đây là Đoàn điều tra cuối cùng, nhưng số người cũng không hề ít, cộng
thêm người đi theo, có gần ba trăm người.
Rất nhiều người đều đã đến đây trước hai ba ngày, trong âm thầm đã tổ chức
gặp mặt để tăng tiến tình cảm, đây xem như là việc bình thường trong các hoạt
động do Thần Giáo tổ chức.
Karen ngược lại thì cũng không thấy có gì tiếc nuối, anh không đến đây sớm, đó
là bởi vì cần phải đi học. Chỉ có một chút lúng túng là đến lúc báo danh mới
biết mình là tổ trưởng, trong tổ có 7 tổ viên, mỗi tổ viên đều mang theo 2 người
tuỳ tùng, bảy người bọn họ và những người tuỳ tùng, đều đang ở chỗ báo danh
mà đợi mình.
Bảy người này đều là Bộ trưởng Đòn Roi Kỷ Luật của những đại khu khác, xem
như cùng một hệ thống.
Karen cùng chào hỏi làm quen bọn họ, nhưng còn chưa giao lưu xong, thông
báo đã tới, liên hoan buổi trưa và tiệc tối cũng bị hoãn, thời gian xuất phát vốn
nên là rạng sáng ngày mai bị chuyển thành sáng hôm nay.
Lúc này, từng chiếc xe ngựa lái tới, mọi người vội vã lên xe lao đến đại sảnh
dịch chuyển.
Vẫn tốt là phần tự giới thiệu đang dang dở còn có thể tiếp tục ở trên xe ngựa,
các bộ trưởng ngồi trên một chiếc xe ngựa, những người tuỳ tùng còn lại thì
ngồi trên hai chiếc xe ngựa đằng sau.
Lúc đến đại sảnh trận pháp dịch chuyển, không có chút trì hoãn nào, mọi người
lập tức được sắp xếp vào các trận pháp dịch chuyển.
Ánh sáng màu trắng loé sáng một hồi, Đoàn điều tra cùng với nhân viên tuỳ
tùng này tất cả đều được dịch chuyển đi.
Dịch chuyển không thông qua trạm trung chuyển, là đi thẳng đến, chỉ có điều
thời gian có hơi lâu, lúc đám người đi ra khỏi trận pháp dịch chuyển, không ít
thần quan bình thường quen ngồi trong phòng làm việc không nhịn được mà
ngồi bệt xuống đất để cho tuỳ tùng của mình xoa bóp.
Cái này thật đúng là không phải đang ra vẻ gì, bởi vì ngay cả Karen đều cảm
thấy có chút không thoải mái, lần dịch chuyển này vô cùng xóc nảy.
Richard thì kinh ngạc nói: "A, đại sảnh dịch chuyển trong toà Thánh địa của
Hoang Mạc Thần Giáo này sao lại ít người như vậy? Thánh địa Makina trong
danh sách của Hoang Mạc Thần Giáo hẳn là được xếp vào những thánh địa náo
nhiệt đông đúc mới đúng."
Rất nhanh, những người khác cũng phát hiện tình huống không thích hợp, theo
lý thuyết, Đoàn điều tra của Trật Tự Thần Giáo tới, người của Hoang Mạc Thần
Giáo hẳn là sẽ phải nhiệt tình nghênh đón mới đúng, hiện tại không chỉ không
có nghi thức nghênh đón, nhân viên công tác ở nơi này cũng không nhiều, mà
trên mặt từng người lại mang vẻ bối rối.
"Oanh!"
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến từ bên ngoài, ngay sau đó đại
sảnh trận pháp dịch chuyển rung lắc dữ dội.
Đám thần quan Hoang Mạc kia vốn còn ở nơi này để phụ trách quản lý trận
pháp dịch chuyển bắt đầu rời bỏ vị trí làm việc của mình mà chạy tán loạn, vừa
chạy còn vừa hô to:
"Không tốt rồi, phản quân đánh vào đến Thánh địa rồi!"