Số 13 Phố Mink

Chương 2445

"Chắc chắn rồi." Lisens nhìn thoáng qua Karen, thúc giục nói, "Bạn học, ngươi

còn đứng ở chỗ này làm cái gì, còn không mau đi đi?"

Karen không phản ứng hắn, trực tiếp hướng thang lầu bên kia đi đến.

Karen rõ ràng, sở dĩ vị Lisens kia sẽ ra lệnh cho mình đi chạy việc vặt, đơn giản

là nhìn thấy mình mặc một bộ thần bào Trật Tự bình thường nhất, không có

phân chia chức vị và bộ môn, xem như là thần bào cơ bản.

Ở trong trường học, thần bào Trật Tự cơ bản chẳng khác gì là đồng phục của

các học sinh, nơi đây lại là ở ngoài cổng trường học, mặc dù Karen mang mặt

nạ nhưng vẫn có thể thấy được là còn rất trẻ, cho nên, thầy giáo sai bảo học sinh

một chút, lại là chuyện quá bình thường.

Mà trong mắt Lisens, hắn ta sẽ cho rằng mình là đang dìu dắt cái học sinh lúc

trước đang nói chuyện cùng với Inderman này.

Chỉ có điều, Karen cũng không có hứng thú ở đây mà hoà nhập với bọn họ,

đương nhiên, anh cũng không cảm thấy tức giận vì thái độ của vị giáo viên này

đối với mình, cảm thấy đối phương coi thường hoặc là ép buộc mình, Karen

cũng không nhạy cảm và cũng không rảnh rỗi như vậy.

Nhìn thấy Karen trực tiếp rời đi, Lisens có chút buồn cười nói: "Học sinh bây

giờ, đều không nghe lời như thế."

Inderman nhịn không được mà bật cười, trong cổ họng có tiếng ma sát "Kẽo kẹt

kẽo kẹt" truyền ra, hắn nói: "Lisens, đáng đời ngươi đến bây giờ chức danh

cũng không cao hơn được."

"Ngài đang có ý gì?"

"Hắn ta không phải học sinh, mặc dù hắn đúng là còn rất trẻ, nhưng trên lời nói

và cử chỉ thì tuyệt đối không phải là một học sinh, hoặc là chức vị bản thân hắn

cao, hoặc là gia thế cao, mà ngươi, nói không chừng lại đắc tội người khác trong

khi ngươi không để ý đấy."

"Ta thật sự không muốn cố ý đắc tội với người khác, ta còn muốn để hắn lấy

rượu tới rồi cùng ngồi xuống đây uống với ngài một ly."

"Cái này chính là vấn đề của ngươi, ngươi thậm chí còn không nhìn người

chuẩn bằng một con cua, ai."

"Thưa ngài, ngài nói lời này thật sự ta cũng không biết làm sao để tiếp lời."

Lisens đứng dậy, tự mình đi lấy rượu, trở về vừa mở bình rượu ra rót cho

Inderman, thì đã nhìn thấy người trẻ tuổi lúc trước kia lại bước xuống lầu, đằng

sau còn có một cô gái và một cô bé đi theo.

Karen muốn rời khỏi trường học đi đến điểm dừng chân họp mặt với Richard,

nhưng mà trước khi rời đi muốn giải quyết xong vấn đề cơm trưa ở chỗ này.

Tìm một cái bàn rồi ngồi xuống, Karen đưa menu cho Connor, hỏi: "Muốn ăn

cái gì, tự chọn đi."

Connor không có cầm lấy menu, mà là ánh mắt nhìn chằm chằm vào người mặc

áo bào xám ngồi ở đằng xa, còn nuốt một ngụm nước bọt.

Hiển nhiên, đồ ăn mà cô bé muốn ăn, đang ngồi ở đằng đó uống rượu. A không,

là cái món ăn kia đang rất hiểu chuyện mà dùng rượu tự "Tẩm ướp" mình.

Karen nhắc nhở: "Không thể ăn nó."

"Ta biết." Connor nhẹ gật đầu, "Ta ăn cái gì cũng được, dù sao cũng ngon hơn là

uống thuốc."

Karen cầm lại menu, sau khi gọi đồ ăn xong, đưa cho phục vụ, anh không hỏi

Philomena muốn ăn gì, bởi vì anh biết cô gái này mắc chứng khó lựa chọn trong

lúc sinh hoạt hàng ngày.

"Ngài Inderman, ngài có chỗ nào không thoải mái sao? Có cần ta đưa ngài đến

chỗ bác sĩ thú y để khám không?" Lisens cực kỳ quan tâm hỏi, bởi vì hắn trông

thấy Inderman ngồi trên ghế đang không ngừng giãy dụa cơ thể của mình.

Inderman lắc đầu, nói: "Ta không sao."

Hắn chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu, cảm giác bất an vô cùng mãnh liệt, nhưng

nhất thời lại không biết cảm giác đó rốt cuộc là đến từ nơi nào.

Cuối cùng, với ánh mắt băn khoăn của mình, hắn nhìn về phía cô bé đang ngồi

ở đằng xa mà ánh mắt nhìn chăm chăm về chỗ bàn mình.

Cô bé sau khi phát hiện mình nhìn qua, trên mặt nở nụ cười, ngậm ngón tay.

Cảm giác sợ hãi, đến từ đó!

Lisens thuận theo ánh mắt của Inderman nhìn sang, nói: "Xem ra hắn ta thật sự

không phải là học sinh, hắn dẫn theo vợ con đến."

"Lisens, bây giờ ngươi tốt nhất là chủ động đi đến chỗ hắn mà nhận lội, đồng

thời cầu nguyện rằng đối phương cũng không vì sự vô lễ của người mà để

bụng."

"A, ngài Inderman, ngài là đang… "

"Cô bé ngồi ở đó không phải là con gái của hắn, cô bé kia là một yêu thú khiến

cho ta phải cảm thấy sợ hãi, cho nên, ngươi đã rõ chưa?"

"Ta … "

Lisens lập tức đứng người lên, không do dự chút nào, chạy chậm đến bên cạnh

bàn của Karen, cố gắng khom người xuống, nói với Karen: "Rất xin lỗi, ta xin

lỗi ngài về hành vi lúc trước của mình."

"Không có việc gì, giữa chúng ta cũng không có mâu thuẫn gì."

Karen thật sự không để ý, nhưng không chịu nổi sự thấp thỏm trong lòng đối

phương.

Lúc này, cơm trưa được phục vụ đưa ra, Karen tháo mặt nạ xuống, chuẩn bị

dùng cơm.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Karen, Lisens trừng lớn mắt: "Ngài là …Bộ

trưởng Karen?"

"Đúng vậy, thưa ngài, bây giờ ta phải dùng bữa, mong ngài không quấy rầy ta,

cảm ơn."

"Được rồi, thật vui mừng khi có thể nhìn thấy ngài ở đây, Bộ trưởng Karen,

mong ngài dùng cơm vừa ý."

"Ngài cũng thế."

Lisens vừa mới quay người bước trở về, đã cảm giác được một cơn gió đen thổi

qua từ bên người mình, Inderman xuất hiện ở vị trí ban đầu của mình.

"Bộ trưởng Karen, chào ngài, ta là giáo viên phụ đạo của Khoa nông nghiệp,

Inderman. Kirill, thật vui khi có thể gặp ngài ở đây."

"Chúng ta cũng không phải mới gặp mặt lần đầu, ngài Inderman."

"A, đúng vậy, ngài ở trong nhà khách này, chắc chắn là đã từng gặp ta, đáng tiếc

ta không thể nhận ra ngài kịp thời."

Karen bắt đầu cắt miếng thịt lợn rán trước mặt.

Inderman lập tức dời ánh mắt sang trên người Connor, dùng giọng điệu hơi có

vẻ kích động nói: "Ngài là ngài Cốt Long sao?"

Connor còn là lần đầu tiên nghe được người khác xưng hô mình như thế này,

sửa lời: "Không, ta là tiểu thư Connor. White. Silva.

Cái giọng điệu và thanh sắc lúc tự giới thiệu kia, rõ ràng là bắt chước theo Pall.

Lúc Pall ở trong nhà thường nói "Tiểu thư ta" thế này, "Đại tiểu thư ta" thế kia...

Lúc ở nhà, Pall thường xuyên dạy Connor những lễ nghi này, Connor rất mệt

mỏi, nhưng Pall yêu cầu, cô bé đều sẽ tuân thủ, dù sao thì đây cũng là quy định

do tiểu thư Kỵ Sĩ Tà Thần tự mình quyết định.

"Tiểu thư Connor, mời ngài cho phép ta tự giới thiệu, ta là hậu nhân của tộc Tử

Tinh Ma Giải."

Philomena nhỏ giọng hỏi: "Đây là cái gì?"

Connor nhỏ giọng đáp lời: "Một loại hương vị?"

Inderman lập tức tiếp tục nói: "Tổ tiên của ta có được một phần huyết mạch Cốt

Long, cho nên, tộc ta vẫn luôn cực kỳ kính trọng huyết mạch Cốt Long cao cấp.

Ta đã từng nhìn thấy bài báo về bộ trưởng Karen, ta biết bên cạnh ngài ấy có

một con… à không, là có một ngài Cốt Long huyết mạch rất thuần khiết."

Karen khẽ nhíu mày, nhưng không hề nói gì, tiếp tục dùng bữa.
Bình Luận (0)
Comment