"Ha ha …." Darien cười một hồi cũng ngừng lại, sau đó hít sâu một hơi, kiềm
chế cơ thể đang run rẩy theo bản năng của mình, nhìn xem Karen, cẩn thận từng
li từng tí mà hỏi.
"Ngài … Thật sự… là vị kia sao?"
Thần và biện chứng về Thần, cùng với những lý luận nhận biết khác, Karen
quyết định vẫn nên giao cho Alfred đi làm, bây giờ Karen cũng không có thời
gian để mở một lớp học tập trao đổi ở đây.
"Ngươi có thể gọi thẳng tên của ta."
"Thần Trật Tự?"
Karen không đồng ý, nhưng cũng không phủ nhận.
Đầu gối trái của Darien vô thức cong xuống, đầu gối bên phải vẫn duỗi thẳng
như cũ, dẫn đến việc hắn đang làm ra một cái động tác làm nóng người trước
khi vận động.
Thật ra, sự thật đã đanh cứng như thép, không, bản thân hắn vốn là một phần
của thanh thép này rồi.
Lúc trước trò chuyện có vẻ trông rất tuỳ ý, đơn giản là khi ấy đầu óc của hắn
đang tiêu hóa sự thật này, bây giờ là đang trong giai đoạn chết lặng và tạm
dừng.
"Thế nhưng mà ngài… ngài tại sao lại thức tỉnh ta?"
"Có lẽ là bởi vì ngươi không thích hai vị Thần Sinh Mệnh của mình."
"Ngài muốn ta phản bội sao, vậy ta..."
"Không, ta cho phép ngươi tiếp tục truy tìm chân lý của sinh mệnh."
Darien đổi tư thế thành quỳ một chân xuống:
"Ngài muốn ta phản bội sao, vậy ta, phản bội là được rồi."
Mặc dù trước lúc thức tỉnh hắn, Karen đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng tốc độ
chuyển biến của Darien vẫn khiến anh cảm thấy kinh ngạc.
"Sinh mệnh lần thứ hai, ta không muốn phải gánh vác quá nhiều ngay lúc vừa
bắt đầu, một vài thứ, ta không phải nói là có thể vứt bỏ, nhưng có thể niêm
phong lại rồi xua đuổi đi."
"Ta có thể nhìn ra được."
"Chưa kể, cái mạng trước của ta, chết trong nhiệm vụ truy đuổi thần quan Karen
của Trật Tự Thần Giáo, ngay cả mạng ta cũng đã trả lại rồi, cũng không thiếu
nợ cái gì, Thần Giáo bồi dưỡng ta, ta cũng đã bán mạng cho Thần Giáo."
"Ta cực kỳ thưởng thức năng lực tự khuyên bảo chính mình này của ngươi."
"Cám ơn ngài đã tán dương. Thật ra còn có một chuyện nữa, ta đã đáp ứng ngài,
ngài nếu ngài cho ta sinh mệnh thứ hai mà nói, vậy ta sẽ cùng họ với ngài."
"Không cần thiết phải như thế, xem như là một trò đùa đi."
"Không, đây không phải trò đùa!" Darien nâng cao giọng lên, "Lúc trước nhìn
giống như ta đang bị nhục nhã, hiện tại rõ ràng là ta đã rất có lời!"
"Ngươi nghiêm túc?"
"Đương nhiên!" Darien lộ ra nụ cười, "Mời ngài ban tên."
"Về sau, ngươi tên là… Darien. Inmerais."
"Đây là dòng họ của ngài sao?"
"Đúng vậy, nhưng mà cái họ này ngươi cần phải giữ bí mật."
"Có thể hơi có chút đơn điệu không? Ta không phải là đang bất mãn, ta chỉ là,
hơi tham lam, ngài biết đấy, sống hai lần, lần thứ nhất có cơ hội có được một cái
tên hoàn chỉnh, dù sao thì ta cũng có mong đợi khá cao.
Mà lại, như ngài nói, cái họ này cần giữ bí mật, vậy về sau lúc ta tự giới thiệu,
cũng không thể nói họ của mình ra, đây quả thật là một sự tiếc nuối rất lớn."
Karen nghĩ đến cái tên mà Pall lấy cho Connor, lại nghĩ tới cái họ mà mình ban
cho Alfred khi trước, nói:
"Darien. Trọc."
"Xin hỏi, cái âm tiết "Trọc"* này, là có ý gì?"
* Ý nói về âm tiết trong tiếng trung khi đặt cạnh tiếng Maclay của thế giới này
"Là điểm đặc thù của một vị Tà Thần có quan hệ khá tốt với ta."
"Ta thích!"
"Được rồi, chúng ta có thể kết thúc quá trình làm quen chưa?" Karen thúc giục
nói.
"Ngài không chỉ có một tuỳ tùng là ta phải không?"
"Đúng thế."
"Nhưng ta tin tưởng ta tuyệt đối sẽ là một người đặc biệt nhất, không, là người
đúng mực nhất."
"Tùy ngươi, bây giờ, ta muốn ngươi giúp ta làm việc."
"Nghe theo sự phân công của ngài."
"Đi liên lạc với những người đang truy sát ta giống như ngươi, cố khả năng giúp
ta giải quyết nhiều một chút, ta cần dùng đầu của bọn hắn, để tế cho những thần
quan đồng hành với ta lần này."
"Xin ngài yên tâm, ta đã quan sát, trong cái đám người này, chỉ có một mình ta
là trọc, những người khác đều có tóc."
"Đây là vận may của ngươi."
"Ngài nói rất đúng."
"Ngươi đi tìm người đi, ta điều chỉnh khôi phục trạng thái một chút, nhớ kỹ, sau
khi tìm thấy cũng đừng tuỳ tiện ra tay, năng lượng linh tính lúc này của ngươi,
chỉ đủ cho ngươi miễn cưỡng đánh một trận mà thôi."
Karen ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu tranh thủ thời gian điều chỉnh tiêu hao vì sử
dụng Thuật Thức Tỉnh.
Darien sờ lên làn da của mình, lấy ra một nhúm tro bụi nhỏ, thổi thổi nó, một
cái chồi non mọc ra, dần dần mọc ra một cái mầm cây mảnh khảnh, hắn cầm ở
trong tay, cả người bị ánh sáng màu xanh lá bao phủ, rời khỏi đây.
Sau khi đi được một khoảng không xa, Darien ngừng lại.
"Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! …." Hắn bắt đầu điên cuồng tát vào mặt mình.
"A… "
Sau đó, hắn càng không ngừng hít vào một hơi khí lạnh: "Thế mà thật sự không
phải đang mơ?"
"Ta bị Karen giết?"
"Ta được Karen cứu sống?"
"Karen là Thần Trật Tự?"
"Một tín đồ Sinh Mệnh như ta sao lập tức lại biến thành Trật Tự Kỵ Sĩ rồi?"
"Cuối cùng là do ta chủ động hay là bị ép buộc?"
"Chủ động sao? Ta là hâm mộ hắn, muốn có được sự đúng mực của hắn, thì ra
đây không phải là cái gì đúng mực, đây là sự thong dong của Thần."
"Ép buộc sao? Hai vị Chủ Thần nhà mình đều từng bị Thần Trật Tự đánh mà
phải bỏ trốn, ta cúi đầu trước mặt Thần Trật Tự, cũng rất bình thường mà?"
"Bộp! Bộp! Bộp!"
Darien lại liên tục tát mình ba cái.
Lập tức, ánh mắt vả biểu cảm của hắn khôi phục lại như lúc ban đầu, ngỡ như
đã trở lại bản thân mình khi trước.
"A …."
Darien thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, nhìn thoáng mầm cây xanh biếc mà mình
nắm trong tay:
"Ha ha, sinh mệnh mới, từ lúc vừa mới bắt đầu vẫn kích thích như vậy.
Nhưng tại sao ta cảm giác vẫn có chút là lạ? Lúc ta vừa mới nhận mệnh lệnh, có
phải đã quên hành lễ mà bỏ đi ngay không? Tư thế hành lễ của Trật Tự Thần
Giáo là như thế nào nhỉ? Ta là nên đáp lại là "Tuân lệnh" hay "Cẩn tuân Thần
linh”?
Bây giờ có nên quay trở về hành lễ rồi đi không?
Được rồi, vẫn nên làm việc trước đi.
Các vị, ta đang từng bước tìm đến các vị đây!
À,
Các vị chắc cũng không nghĩ đến, ta vậy mà làm phản rồi!"