Lango ngồi trên một đồi cát nhỏ, trước mặt một món đồ có hình dáng giống một
cái gạt tàn thuốc, còn có thêm một khối mai rùa.
Chất liệu của cái gạt tàn thuốc là từ một loại tinh thạch, toả ra nhiệt lượng thích
hợp, lúc này thì ở phía trên đang nướng ba con bọ cạp.
Lango móc một túi nhỏ muối ăn ra, đầu ngón tay bốc một nhúm, rồi nhẹ nhàng
rải đều lên trên, cái tiếng "xì xì" vang lên, như một điệu nhạc.
Từ sau khi "Đi ra ngoài", trên phương diện ăn uống, hắn vẫn luôn rất nhiệt tình.
Ngay cả Người Gác Cổng Luân Hồi cũng đã từng đùa hắn rằng: Lango, ngươi
thật sự là càng sống càng trẻ.
Đúng vậy, chỉ sau khi "Đi ra ngoài" mới biết được, đồ ăn thế mà còn có thể có
một mặt phong phú khác ngoài tác dụng duy trì sự sống.
Dùng tay cầm lên một con bọ cạp đã được nướng chính, đưa vào bên trong
miệng, Lango vừa nhấm nháp vừa thể hiện ra cảm xúc hưởng thụ.
Ăn xong một con, lúc đang chờ hai con còn lại chín, hắn cúi đầu nhìn qua cái
mai rùa một chút, phía trên mai rùa lúc này có ba con bọ rùa nhỏ.
Khu vực trung tâm của mai rùa có một cái điểm trắng, điểm trắng đó chính là vị
trí của hắn hiện tại, ba con bọ rùa phía trên thì mỗi một con đại diện cho Karen,
Dimotri và Darien.
Nhưng mà con bọ rùa nhỏ đại diện cho Dimotri kia đã sớm lật ngửa bụng lên,
không nhúc nhích.
Lango dùng ngón tay nhấc nó lên, đưa vào trong miệng, con bọ vừa nhai nát,
mang theo một hương vị rất cay độc, có thể bổ sung cho hương vị đơn điệu của
món nướng.
"Chậc..."
Lango chắt lưỡi, vừa nhấm nháp hương vị, khi nhìn lại trên mai rùa thì phát
hiện con bọ rùa nhỏ đại diện cho Darien kia cũng đã lật bụng lên, nó chết rồi,
hắn cũng chết.
"A, chết mất hai tên."
Biểu cảm trên mặt Lango chẳng những không có một chút bất ngờ nào, ngược
lại cảm thấy rất thú vị.
Trong cái Đoàn quan sát tạo thành từ những người trẻ tuổi thuộc các Thần Giáo
này, thật ra hắn là một tên ngoại lai, bởi vì bản thân hắn thật sự chả có gì liên
quan đến hai chữ trẻ tuổi.
Nhiều khi, nhìn xem bọn hắn đang say sưa bàn tán về một chuyện gì đó, hắn sẽ
cảm thấy cực kỳ nhàm chán, rất vô vị.
Sự kiêu ngạo ở trên những người trẻ tuổi này, hắn đã ngửi đến phát chán.
Mặt khác, hắn cũng chẳng suy nghĩ gì đối với việc Karen dám phản kích lại và
thành công xử lý hai người.
Hắn và Karen mặc dù cũng không xem như là quá quen thuộc, nhưng Karen để
lại cho hắn ấn tượng rất sâu, bởi vì khí chất của người trẻ tuổi này, cho hắn một
loại cảm giác rất đặc thù.
Nó không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung một cách cụ thể, đại khái
chính là sự từng trải của một linh hồn "Cao tuổi", người sống đủ lâu, chỉ cần
không phải sống một cách mơ hồ ngơ ngác thì luôn có thể có một ít sự khác
biệt.
Giống như là ngẩng đầu nhìn lên trời một chút, thì có thể biết được tiếp đó sẽ có
mưa hay là không.
Còn nữa, hắn đã từng xem xét lý lịch của Karen, Lango không biết Karen rốt
cuộc có phải là cô nhi hay không, nhưng đúng là phía sau Karen không có vết
tích tồn tại của một gia tộc, một người trẻ tuổi làm ra nhiều chuyện như vậy và
còn trèo lên cao đến thế trong một khoảng thời gian ngắn ngủi thì làm sao lại là
một nhân vật đơn giản chứ?
"Một đám nhóc con tự cho là đúng, còn muốn săn đầu của người ta để đi khoe,
bây giờ thì ngược lại là đi tặng đầu cho người ta."
Lango vừa trào phúng vừa nhấc cái con bọ rùa đại diện cho Darien lên, nhưng
đang lúc hắn muốn đưa con bọ rùa này vào trong miệng thì bỗng nhiên cảm
thấy đầu ngón tay khẽ động, con bọ rùa vốn đã "Chết" này, vậy mà lại sống lại.
"Chuyện này là thế nào?"
Lango buông tay ra, con bọ rùa nhỏ rơi xuống, quay trở lại trên cái mai rùa, sau
đó, nó bắt đầu nhúc nhích rồi đi về hướng điểm trắng.
Hắn không chỉ còn sống, hơn nữa còn đang chạy về hướng của mình?
Cho dù Lango thông minh và có kinh nghiệm sống nhiều hơn nữa, cũng sẽ
không nghĩ tới là bởi vì Darien đã chết đi rồi sống lại.
Hắn vô thức cho rằng, là Karen và Darien vận dụng một loại phương thức đặc
thù ngăn cách tất cả sự cảm ứng từ phía bên ngoài để tiến hành một cuộc mật
đàm, cho nên trong lúc cả hai đang mật đàm, thì tín hiệu thông báo Darien đã
chết.
Hiện tại, mật đàm cũng kết thúc, Karen đứng ở tại chỗ, Darien chạy về hướng
mình.
Lango cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm.
"Hai bên là đại diện cho phía Thần Giáo của mình để đàm phán, tiến hành một
vài hiệp nghị rồi sao?"
"Không đúng, nếu như đã sớm dự tính sẵn để hiệp nghị mà nói, Đoàn điều tra
của Trật Tự Thần Giáo vì cái gì sẽ còn đến Thánh địa Makina?"
"Hiệp nghị trong lúc lâm thời? Thân phận của Karen, ngược lại miễn cưỡng
cũng có thể đủ rồi, nhưng Darien cũng không thật sự có chức vị trên người, hắn
không chịu trách nhiệm cho sự vụ cụ thể nào, làm sao có thể đi làm cái chuyện
như là đàm phán được?"
Nếu đổi thành một người khác, cái suy đoán này cũng có thể làm cho người ta
càng tin tưởng hơn một chút, bởi vì Lango đã từng quan sát người trẻ tuổi đầu
trọc của Sinh Mệnh Thần giáo này, hắn thuộc về phái chất phác chỉ biết tu hành.
Thế nhưng mặc kệ như thế nào, Lango cũng không có lựa chọn tiếp tục ngồi
yên tại chỗ mà chờ, mà là thu dọn đồ đạc, bắt đầu tránh né Darien.
Sau đó trong một khoảng thời gian, bên phía Darien rút ngắn khoảng cách,
Lango bên này thì lại kéo giãn khoảng cách.
Lúc Darien dừng lại, Lango cũng ngừng lại, bởi vì hai bên đều cảm ứng lẫn
nhau, cho nên đây gần như đã nói rõ, bây giờ ta không muốn gặp ngươi.
"A, linh hồn đã có tuổi đều cẩn thận như vậy sao?"
Darien nhớ rằng Karen nói cho mình biết, trong cơ thể Lango thực tế là một linh
hồn cao tuổi sống ở phía trong của Cánh Cổng Luân Hồi.
Nếu vị này cũng không cho mình bất cứ cơ hội nhỏ nhoi nào thì Darien chỉ có
thể lựa chọn từ bỏ mục tiêu khoảng cách gần mình nhất mà bắt đầu đổi sang
mục tiêu kế tiếp.
Lango vẫn luôn để ý đến bản đồ định vị ở trên mai rùa, thấy Darien thay đổi
phương hướng, hắn cũng không thừa cơ hội mà tiếp tục kéo giãn khoảng cách
chạy trốn, mà là vừa thử cảm ứng mục tiêu kế tiếp của Darien, vừa duy trì
khoảng cách an toàn mà đuổi theo.
Lúc này, một cô gái mặt thần bào màu tím đang cúi đầu, nhìn xem cây gậy phép
của mình bị bẻ gãy mà buồn bực.
Trước đó không lâu, mình đuổi kịp con Cốt Long kia, áp dụng thuật pháp của
Lôi Đình Thần Giáo mà theo dấu nó, vốn đã có hiệu quả, rõ ràng làm tốc độ của
con Cốt Long kia chậm lại, mình và con Cốt Long kia bắt đầu đấu sức. Nhưng
ai biết ngay khi đó, một đám sinh vật màu trắng giống như giòi non bỗng nhiên
hiện lên trên người Cốt Long;
Bọn chúng tiến hành bao trùm khu vực Cốt Long bị thuật pháp khống chế, lập
tức mang đến tác dụng ngăn cách, con Cốt Long kia vung đuôi một cái, rất nhẹ
nhàng đã thoát khỏi sự ràng buộc, tăng tốc độ, trong nháy mắt chạy xa