"Không cần, ngươi đi thay quần áo, chúng ta ra ngoài ăn." Lập tức, Karen đi
đến trước mặt Auggie, cúi đầu nhìn cô ta.
Auggie hỏi: "Có chuyện cần ta hỗ trợ?"
Con Băng Sương Cự Long ở trên những vấn đề nhỏ, luôn rất mẫn cảm và khôn
khéo, lúc trước cô ta còn có ý đồ mượn dùng tay của Rasma để giải trừ phong
ấn trên người nhằm lấy được sự tự do; nhưng ở phương diện của những việc lớn
lao, cô ta lại cực kỳ ngu dốt và ngây thơ, đêm đó Rasma liếc mắt một chút đã
nhìn ra tâm tư của cô ta, đánh cho cô ta đến nỗi da tróc thịt bong.
"Có người muốn ám sát Trưởng khu Đòn Roi Kỷ Luật, là Long tộc do Đòn Roi
Kỷ Luật chăn nuôi, bây giờ ta ra lệnh cho ngươi đi giải cứu.”
Auggie trừng mắt nhìn, hỏi: "Vị Trưởng khu nào bị ám sát rồi?"
“Ta."
"Ngươi?" Auggie ngồi dậy, "Ngươi rõ ràng đang đứng ở đây, cho nên ngươi là
muốn kêu ta chở ngươi đi giết người phải không? Đây là đang nhờ hỗ trợ!"
"Ta bị sát thủ nguyền rủa, đang trong tình thế nguy cấp."
Auggie: "..."
Karen khoát tay áo, thúc giục nói: "Hành động đi."
Auggie có chút phát điên mà hỏi: "Rõ ràng là một chuyện rất đơn giản, vì sao
ngươi không thể thử cầu xin ta một chút chứ?"
"Ta có thể ra lệnh cho ngươi, vì cái gì còn phải cầu xin ngươi?”
"Nhưng làm vậy sẽ khiến ta cảm thấy rất không thoải mái."
"Ta thoải mái là được rồi.”
Lúc Connor thay xong quần áo đi ra ngoài cửa, Dinah cũng đi theo ra ngoài.
Karen nhìn xem cô ta, nói: "Ta không có gọi ngươi."
"Thế nhưng ta ở trong phòng một mình sẽ thấy sợ."
"Ha ha."
Không phải vị con gái nuôi điêu ngoa bốc đồng của Đại tế tự thay đổi tính nết,
thứ thay đổi, là thân phận của Karen.
Ở dưới lầu của ký túc xá, Karen tập hợp cùng Alfred, Wilker và Leon.
Đây là hoạt động được tổ chức lâm thời, mà lại là lúc nửa đêm.
Wilker cũng không biết nói gì, dạo gần đây thì quầng thâm mắt của cậu ta rất
sậm, trong văn phòng có rất nhiều công việc đang tồn đọng, nhưng Trưởng khu
gọi đến, cậu ta cũng không thể từ chối.
Alfred không chỉ mỉm cười, còn cố ý vác thêm một cái radio theo.
Đây là vì gợi lại hồi ức ấm áp khi trước lão gia Dis dẫn theo thiếu gia nhà mình
đi giết người trong đêm;
Nhớ lại một đêm kia, mình và thiếu gia dưới tiết tấu âm nhạc của radio, hai
người còn phối hợp nhảy một khúc.
Cho nên, làm sao Darien có thể khiêu chiến được địa vị của Alfred, không chỉ
có trong công việc, Alfred phụ trách tuyệt đối, đồng thời còn sẽ quan tâm đến
duy trì quan hệ, trong cuộc chiến tranh giành vị trí trên tranh vẽ tường, Alfred,
mãi mãi vẫn chiếm giữ vị trí thứ nhất trong bối cảnh của tranh vẽ tường.
Leon thì có vẻ hơi kích động, lúc trước khi ở trong văn phòng Karen, vẻ mặt
của cậu ta vẫn còn bình thường, hiện tại, lại cho người ta một loại cảm giác
đang có thâm thù đại hận, đúng vậy, cậu ta thù hận nhất là sát thủ.
Karen đọc một lời chào mừng cho buổi “team building” đêm nay:
"Bóng tối có hạn, chúng ta phải chú ý hiệu suất.”
Cảnh tượng thứ nhất, là một dãy nhà xây tự phát được cải tạo thành khu nhà trọ
ở vùng ngoại ô thành phố York.
Bối cảnh của khu nhà trọ này rất đặc biệt, nó chỉ tiếp đón người trong giới giáo
hội, xem như là một sản nghiệp kéo dài của chợ đen đại khu, trước lúc Neo đi
Hoang Mạc thì dựa theo ý của Karen, dẫn người quét sạch chợ đen, dẫn đến bây
giờ việc làm ăn của chợ đen đại khu còn chưa khôi phục lại, cùng với đó còn có
cả cái khu nhà trọ này
Đám người Karen đi vào khu nhà trọ, đi vào quầy lễ tân.
Ở quầy lễ tân có một người phụ nữ trung niên trang điểm lòe loẹt đang ngồi,
trong tay kẹp lấy một điếu thuốc nhỏ, hai chân của bà ta khoác lên trên đùi một
người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh, lúc thấy có "Khách" tới, bà ta cũng không có ý
khiêm tốn chút nào.
Trên mặt Karen đeo mặt nạ, ở chỗ này, mang mặt nạ rất bình thường, dừng chân
nơi đây, rất nhiều người cũng không sạch sẽ.
Người phụ nữ tò mò hỏi: "Không giống như là đến ở trọ, đến mua tin tức hay là
muốn tẩu tán hàng?"
Alfred mỉm cười nói: "Kiểm tra phòng cháy chữa cháy."
Người phụ nữ: "..."
"Lấy cho ta danh sách khách trọ."
Người phụ nữ cười "Ha ha" hai tiếng, người trẻ tuổi bên cạnh kia thì lập tức
đứng người lên, tay chỉ về phía Alfred quát lớn: “Ngươi là đang nói đùa à, hay
là cố ý đến để kiếm chuyện!"
Nói xong, khóe miệng của hắn ta mọc ra răng nanh, làn da bắt đầu biến thành
màu trắng bệch.
Đây là một con Dị Ma Khát Máu, trên nanh của hắn còn vết máu khá mới dính
ở trên, có thể là vừa mua máu để dùng, cũng có thể là vừa đi lấy đồ ăn tươi.
Thành phố York lớn đến như vậy, mỗi ngày trong cống thoát nước cũng không
biết có bao nhiêu kẻ lang thang chết đi, thật sự là quá nhiều người biến mất
cũng sẽ không khiến ai chú ý, lần trước sở dĩ Thẩm phán quan Duck lập công,
cũng là bởi vì phát hiện dấu vết đặc thù trên người kẻ lang thang, đây quả thật là
rất khó gặp; đương nhiên, cũng là bởi vì Vực Thẳm Thần Giáo muốn phục sinh
một tên thiên sứ có khẩu vị khá đặc biệt, nhất định phải uống máu của những
nhà nghệ thuật, lại phân thành những chi nhánh nhỏ, tạo ra sơ hở.
Sau một khắc, hai tay người trẻ tuổi bắt lấy cổ của mình, mười cái móng tay dài
đâm vào da thịt, sau đó bắt đầu kéo theo vòng tròn quanh cổ, rất nhanh, máu
tươi đậm đặc màu đen của tên Dị Ma Khát Máu chảy xuống trên đùi người phụ
nữ trung niên kia.
"Ầm" một tiếng, tên Dị Ma Khát Máu trẻ tuổi ngã xuống, chết một cách vô
cùng quỷ dị.
Màu đỏ nhạt trong đôi mắt Alfred tan đi, nói với người phụ nữ: "Danh sách."
"Được rồi!"
Bà ta lập tức lấy ra một quyển sổ ghi chép, Alfred nhanh chóng lật xem một
chút, nói ra ba cái số phòng.
Leon và Wilker trực tiếp lên lầu, Dinah do dự một chút, đi lên theo, Auggie thở
dài, trách nhiệm của cô ta là bảo vệ Dinah, chỉ có thể đi lên lầu cùng.
Chỉ chốc lát, phía trên vang lên những tiếng thét chói tai, rất nhanh, bọn họ
cũng quay trở xuống.
Trong ba căn phòng kia là những kẻ tiếp theo sẽ triển khai ám sát Karen, trong
lúc ra tay, chắc chắn đã quấy nhiễu đến những phòng bên cạnh.
Những người khác còn tốt, chỉ là giải quyết mấy tên ngu xuẩn dám vì vài nghìn
phiếu điểm mà tra tay ám sát Trưởng khu đại khu mà thôi, nhưng Leon thì hai
tay toàn là máu, trên mặt còn dính lấy vết máu. Alfred lấy khăn tay ra, giúp
Leon lau lau mặt, cười nói: "Cậu là muốn tăng thêm cảm giác chân thật cho
chúng ta đó sao?"
Leon dùng sức gật gật đầu: "Ta không khống chế nổi bản thân mình."
"Không cần khống chế, team building vốn là dùng để phóng thích áp lực công
việc."
"Cảm ơn ngài, Alfred."
Leon đưa tay muốn cầm lấy cái khăn, Alfred lại lấy khăn tay về, một chút máu
lan trên mặt thì còn có thể lau lau, trên tay dính nhiều máu như vậy, cái khăn
này mà lau thì cũng phải vứt đi.
Sau khi ra khỏi khu nhà trọ, đám người tiến vào một điểm dịch chuyển bí mật
của Đòn Roi Kỷ Luật ở gần đó, trước đây bọn họ đến bằng cách này để vì tiết
kiệm thời gian.
Sau khi dịch chuyển đến cao ốc giáo vụ, dựa theo lịch hẹn trước, gần như không
bị trì hoãn, đám người Karen được dịch chuyển đến một đại khu khác, sau đó lại
từ đại khu ấy dịch chuyển đến một vị trí hẻo lánh.
Dùng quyền hạn của Trưởng khu, cho nên lúc sử dụng cũng không cần chờ đợi.