Lúc trước Dis là cưỡng ép mượn dùng trận pháp dịch chuyển của Trật Tự Thần
Giáo, Karen bây giờ, hoàn toàn được tính vào chi phí công.
Mục tiêu kế tiếp là cái hội sát thủ công bố nhiệm vụ kia, cái hội này ở trong một
thị trấn nhỏ, trên đường vào thị trấn có nhiều lớp trận pháp ngăn cách bị bố trí,
người bình thường sẽ không vào đây được.
Lúc Karen đi vào, thuận tay sửa lại lối vào trận pháp, để người ở trong rất khó
để ra ngoài.
Làm xong việc này, anh phủi tay, nói: "Nhanh một chút, tranh thủ để đến điểm
tiếp theo."
Ngoại trừ Karen ra, những người còn lại đều ra tay, Connor biến thân thành Cốt
Long, cơ thể hơn một trăm mét, lập tức đè sập khu nhà của hội sát thủ kia, nhích
người một chút, lại đè sập khách sạn, sau đó thì thấy người nào thì quẫy đuôi
đập chân một cái, tạo thành từng bãi thịt nát.
Không phải đối mặt với tổ chức quân đội, cái hội sát thủ này cấp độ lại rất thấp,
cho nên nhân viên làm việc và sát thủ ở chỗ này phần lớn đều chỉ có tiêu chuẩn
của thần quan cấp thấp, Cốt Long như Connor ở chỗ này thì chẳng khác gì là
thần chết xuất hiện.
Leon vẫn phấn khởi như cũ, lao vào chém giết, Wilker và Alfred còn phải lưu ý
cậu ta, sợ tên này không để ý mà bị đánh lén.
Tiểu thư Dinah cũng đi vào, cô ta thật sự cũng không ngờ được rằng đêm nay
còn có tiết mục như thế này, đây là trải nghiệm mà trước đi khi cô ta đi theo
những người chú của mình hầu như chưa bao giờ có cơ hội để trải nghiệm, cho
nên Dinah chém giết rất phấn khởi, Auggie thì ở bên cạnh canh chừng cho cô.
Đã đến giờ, Karen hô ngừng, chắc chắn vẫn còn người sống đang ẩn nấp, nhưng
Karen không có ý định lãng phí thời gian lục soát kỹ càng.
Khi đám sát thủ dám nhận nhiệm vụ ám sát Trưởng khu, lúc cái hội sát thủ này
dám ban bố cái nhiệm vụ ám sát này, thật ra bọn hắn đã tự chọn kết cục cho
chính mình.
Cho như hôm nay Karen không đến đây, ngày thứ hai, các đại khu cũng sẽ điều
động các tiểu đội Đon Roi Kỷ Luật tiến hành tiêu diệt toàn bộ.
Tiếp theo là một cái hội sát thủ lớn hơn một chút, cấp bậc cũng cao hơn một
chút, trụ sở đặt trong một hẻm núi.
Karen đi lên phía trên, tự mình sử dụng thuật pháp tạo ra từng quả cầu lửa mà
ném xuống dưới, ngọn lửa Trật Tự rất nhanh đã bao trùm nơi này, những kẻ có
ý đồ phản kháng và trốn đi, thì bị những người ở khác vây giết, Auggie chính
thức gia nhập vào, chỉ có điều cô cũng không biến thành dạng rồng giống như
Connor, mà là lấy dạng người, đấm đá một cái thì tạo ra một làn sương máu.
Sau khi nhanh chóng xử lý nơi này, lại là thông qua trận pháp dịch chuyển mà
rời khỏi.
Đoán chừng chờ đến khi trời sáng, sau khi người phụ trách liên quan của các đại
khu đi làm, hẳn là sẽ trông thấy thông báo đặc biệt đặt ở trên bản, đó chính là
Trưởng khu Karen của đại khu thành phố York sử dụng trận pháp dịch chuyển
mà di chuyển đến nhiều nơi.
Cái hội sát thủ tiếp theo, thật ra xem như có chút cao cấp, nó nằm trên một hòn
đảo, mà lại không phải là một hòn đảo cô lập với bên ngoài, hòn đảo này trên
danh nghĩa thuộc về phạm vi thế lực của một giáo hội cỡ nhỏ.
"Biến thành rồng đi." Karen nói với Auggie.
Auggie nhắc nhở: "Ngươi có biết nếu ta hiện ra bản thể ở chỗ này thì sẽ có ý
nghĩa như thế nào không?"
"Ta biết."
"Ngươi đã xác định?"
"Ta xác định."
"Ngươi vui là được."
Auggie giơ hai tay ra, biến thành một con Băng Sương Cự Long hình thể khổng
lồ, đám người Karen thì đi đến phía sau lưng, cô ta bay lên, từ bên trong bầu
trời đêm, hướng đến gần hòn đảo kia.
"Con rồng ngu thật lớn đấy." Connor ngồi ở trên lưng rồng, hai tay vuốt ve một
miếng vảy rồng.
"Chờ sau khi trưởng thành thì ngươi còn lớn hơn." Karen cười, sờ lên đầu
Connor.
Dinah chỉ chỉ về bóng dáng của yêu thú đang bay ở đằng xa, nhắc nhở: "Karen,
phía bên ngoài đã chú ý tới sự tổn tại của Auggie, bọn hắn có thể cho rằng là
Người Cầm Roi tự mình tới."
"Ừm."
"Ngươi không lo rằng mình đã phạm phải sai lầm sao?" Dinah hỏi.
"Dạo gần đây biểu hiện quá tốt, luôn được khen thưởng cũng không thích hợp,
có đôi khi bởi vì phạm sai lầm nên bị mắng, ngược lại có thể làm tình cảm sâu
sắc một chút."
"Việc này… " Dinah nghe xong có chút không hiểu.
Phía dưới, một ông lão ngồi trên một con hải âu to lớn bay lên, cách rất xa thì
đã đổi tư thế ngồi thành tư thế quỳ.
Lão ta là giáo tôn của cái giáo hội nhỏ này, nghĩ lầm là Người Cầm Roi của Trật
Tự Thần Giáo tự mình đến.
Ông lão dùng thuật pháp khuếch đại âm thanh mà hô lên:
"Lắng nghe lời dạy bảo của Trật Tự!"
Alfred thả một con quạ đen ra, bay đến con hải âu, trên đó viết tên của hội sát
thủ kia, yêu cầu là không để lại một ai trước lúc hừng đông.
Sau khi xem xong tin trên quạ đen, ông lão lập tức quay đầu xuống dưới.
Không bao lâu, trên hải đảo đã có tiếng la giết truyền đến và các loại thuật pháp
xuất hiện như là pháo hoa.
Karen còn đang thưởng thức cảnh sắc phía dưới, ở chỗ Alfred thì có rất nhiều
quạ đen bây tới và những phương thức truyền tin khác, hắn bẩm báo với Karen:
"Thiếu gia, người của Trật Tự ở đại khu gần đây đang đến để xin phân phối
nhiệm vụ, còn có những thần giáo khác cũng hỏi thăm có cần sự hỗ trợ hay
không."
"Ha ha, Alfred, ngươi nhìn xem, lái xe của lãnh đạo ra ngoài thì làm việc rất
thuận tiện."
Sáng sớm, Người Cầm Roi vừa mới họp ở Thần Điện xong, ở trong hội nghị,
ông ta được Đại tế tự khen ngợi, đối với đám cao tầng của Trật Tự Thần Giáo
này mà nói thì cái này cũng không thể tính là công lao gì quá lớn, nhưng đối với
Đòn Roi Kỷ Luật mà nói, vừa lấy được quyền lực mới lại lập tức tạo ra hiệu
quả, đây là bắt đầu rất tốt, cũng có thể khiến Đòn Roi Kỷ Luật có không gian
thuận lợi tiếp tục cướp lấy càng nhiều quyền lực.
Sau khi quay trở về văn phòng, Người Cầm Roi châm một điếu xì gà.
Miegel trở về để hoàn thành công tác báo cáo, trình lên một bản báo cáo mới,
phía trên là chuyện vừa xảy ra vào ngày hôm qua, khi Người Cầm Roi nhìn vào,
Miegel mở miệng nói:
"Người Cầm Roi, hắn dám điều khiển Auggie lấy thân phận của ngài đi báo thù,
thật là có chút đắc ý vênh váo, thật sự…"
"Ai…"
Người Cầm Roi giơ tay lên ngắt lời Miegel, cười nói:
"Dù sao cũng là người trẻ tuổi mà, khó tránh khỏi sẽ như vậy, cũng không phải
là chuyện gì lớn.”
Miegel nói: "Vậy có nên lấy danh nghĩa tổng bộ, hạ công hàm trách cứ hắn một
chút?"
Người Cầm Roi nhẹ gật đầu, sau đó lại lắc đầu,
Nói:
"Được rồi, không cần hạ công hàm, gọi hắn tới một chuyến, ta nói ngay mặt hắn
một chút.”