"Ta biết, ta biết, tính cách của con người ta trầm ổn, cậu cũng không phải là
không hiểu rõ."
Karen mỉm cười gật đầu, anh bỗng nhiên tìm được mục tiêu chủ yếu nhất mà
mình tiến về chiến trường, cái con chó săn thích đi tìm niềm vui này, dù sao
cũng phải có người đi theo cầm dây, nghĩ tới đây, ý niệm của Karen lập tức
thông suốt.
Kết thúc truyền tin, Neo đóng trận pháp lại.
Lúc này, Ventura và Muri đi vào lều.
"Ha ha, có đồ ăn ngon sao không gọi ta!"
Ventura ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu dùng cơm, cậu ta nhận ra đây là cái thứ
đồ ăn gì, nhưng cậu ta cũng không chê thứ này, không chỉ không chê, nếu không
phải Neo ngăn cản, hòn đá nhỏ dưới sự rèn giũa của Karen mà không biết lãng
phí, suýt chút nữa thì quét sạch rồi rửa luôn nồi.
Muri ngồi xuống, cũng bắt đầu dùng cơm, trong lòng thì ghét bỏ, nhưng cũng sẽ
không biểu hiện ra ngoài.
Neo mở miệng nói: "Bây giờ ta đưa ra hai mệnh lệnh.”
Ventura và Muri lập tức đặt chén đũa xuống, ngồi thẳng lưng.
"Thứ nhất, từ hôm nay trở đi, người Hoang Mạc Thần Giáo được một nửa đãi
ngộ, thùng nước rửa chén cũng không cần bọn họ đi lục lội."
Hòn đá nhỏ mở to hai mắt mà nhìn, cậu ta đau lòng, phải biết rằng việc hậu cần
của Đoàn dân binh nhà mình là do đại khu thành phố York cung cấp, trong nhận
thức của cậu ta là móc tiền từ trong túi của Trưởng khu nhà minh.
Muri hỏi: "Có phải đại binh đoàn sắp tới rồi phải không?"
Neo gật gật đầu: "Đúng vậy, sắp đến, đến lúc đó việc cung cấp hậu cần sẽ hoàn
toàn do Đòn Roi Kỷ Luật cung cấp, bây giờ cải thiện đãi ngộ của Hoang Mạc
Thần Giáo trước, sau khi các binh sĩ khác đến đây, những thần quan Hoang Mạc
giúp việc này chắc chắn sẽ cung không đủ cầu, trước tiên dùng một chút điều
kiện tốt để hấp dẫn người ta đến, chút trợ cấp và tiền ăn uống đấy cũng không
tính là bao.
Nghe được lời giải thích này, Ventura gật đầu tỏ ra là đã hiểu.
Neo tiếp tục nói: "Thông báo cho từng doanh đoàn trưởng, tranh thủ bồi dưỡng
quan chỉ huy và trợ thủ cấp bậc trung và hạ, để ứng phó với việc nhân số tăng
cường tiếp theo."
"Trưởng khu sẽ tới?" Ventura hưng phấn mà hỏi.
"Ừm, Karen sắp tới, cho nên tiếp theo mở rộng sẽ lấy hệ thống chỉ huy của
Đoàn dân binh chúng ta làm khung xương, không được để lại vị trí cho người
khác."
Muri có chút lo lắng nói: "Thế nhưng làm như vậy, có thể sẽ khiến cho những
người gia nhập sau cảm thấy bất mãn? Không để lại một vị trí sĩ quan nào cho
cả Đoàn dân binh của Senrol ở sát vách luôn sao?"
"Nếu chúng ta chừa lại, chờ đến khi Karen tới, chẳng phải cậu ta cũng không có
chuyện gì để làm rồi sao?"
Muri tán thán nói: “Ngài cân nhắc vấn đề thật toàn diện."
"Trưởng khu của các ngươi rất hiểu cách quản lý, sau khi cậu ta tới, sẽ phụ trách
chấn nhiếp nội bộ binh đoàn và đối diện với áp lực của cấp trên, cũng sẽ tiến
hành thương lượng với mệnh lệnh của bên phía Kỵ Sĩ Đoàn.
Về phương diện đánh trận, tạm thời là cậu ta sẽ không tiếp quản, mặc dù ta
không chút nghi ngờ gì về cái năng lực gia tộc "Cướp đoạt" đáng sợ kia.
Tóm lại,
Xem như cậu ta có đến, sự vận hành của quân đoàn cũng đều giữ như cũ. Cậu ta
chủ nội, ta chủ ngoại."
…
"Này, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Dinah đứng ngoài cửa phòng ngủ, hỏi Karen đang ngồi dùng cơm ở phía đối
diện.
Karen dùng thìa uống một ngụm canh, nói: "Đầu tiên, nơi này là nhà ta, thứ hai,
ngươi ăn mặc cho đàng hoàng vào."
"A, không nghĩ tới ngươi sẽ còn thẹn thùng."
Tiểu thư Dinah mới thức dậy, chỉ mặc nội y.
Trong khoảng thời gian này, hầu như Karen đều không ở tại nhà, trong nhà đều
là nữ, cô ta cũng tương đối thoải mái, còn nữa, sống trong Kỵ Sĩ Đoàn từ nhỏ
cũng không quen với nhiều điều kiêng kỵ như vậy, giống như Peia và Fanny khi
trước.
Karen nói: "Hôm nào tìm Auggie mượn chút đồ ăn đi, nhìn thấy cơ thể thiếu
phát triển cũng sẽ cảm thấy không thoải mái."
Dinah nghe vậy, cơ mặt có chút cứng ngắc, nhưng vẫn là gượng ép mỉm cười
nói: "A, ngươi thật là đáng chết."
Lúc này Auggie cũng bước ra từ trong phòng, hỏi: "Ngươi là đang khen vóc
người của ta đẹp sao?"
Có lẽ, lúc hai bên gặp mặt lần đầu tiên, Auggie cũng sẽ không dự đoán được có
một ngày mình sẽ hỏi Karen câu hỏi như vậy, con Băng Sương Cự Long này
dưới sự chèn ép của Karen, đã trở nên vô cùng khát khao được tán thành, trí lực
không được vậy thì dáng người.
Karen không nói chuyện, tiếp tục cúi đầu dùng bữa sáng.
Bỏ qua nhân tố về trí thông minh và chủng tộc, dáng người Auggie, quả thật
nên được tán thành, thế nhưng là những yếu tố này, ở chỗ của Karen lại không
thể nào xem nhẹ.
"Ahahaha…."
Thấy lời mình nói được chấp nhận, Auggie kém chút cười ra tiếng long ngâm.
Connor rửa mặt xong bước ra khỏi phòng tắm thì khịt khịt mũi, nói:
"Con rồng ngu, ta ngửi thấy mùi Long tộc hứng tình.”
Auggie lập tức phản bác: "Có gì liên quan đến ta? Cũng không nhất định là ta,
nói không chừng là do ngươi trưởng thành sớm.”
Connor nói: "Cốt Long không cần phương thức giao phối truyền thống để sinh
sôi hậu duệ, ta không có công năng phát tình, cho nên chỉ có thể là ngươi.”
Giống như cách mà Connor được sinh ra, hình thức sinh mệnh của cô bé càng
giống như là một sự "Chắp nối".
Auggie bĩu môi, nói: "A, sao ta có thể cho phép hậu duệ của ta là một con cự
Long thấp kém?"
Connor vừa ngồi lên bàn ăn vừa nói: "Ta càng không tiếp nhận được rằng trên
người con của Karen sẽ mọc vảy rồng, buồn nôn, thấp kém."
"Này, ngươi quên thân phận của chủng tộc mình rồi sao?"
"Trên người ta cũng chẳng có vảy."
Auggie: "..."
Tiểu thư Dinah tắm rửa, thay áo giáp rồi ngồi vào bàn, bưng cái thau mì sợi to
trước mặt mình lên, hỏi: "Ngươi cũng đi cùng ta ra sân huấn luyện à?"
"Ừm."
"Vì tiếp nhận thần quan Đòn Roi Kỷ Luật mới tới, sân huấn luyện được mở
rộng ra rất lớn, nhưng vẫn phải thay phiên nhau ba ca."
"Ta biết."
"Ngươi thật bận rộn nhỉ, nhưng mà chờ đến sau khi chúng ta ra tiền tuyết, ngươi
có thể thả lỏng, ha ha."
"Phải để ngươi thất vọng rồi, ta cũng sẽ đến tiền tuyến."
Nghe được câu này, Dinah giống như là ý thức được điều gì, lập tức để cái nĩa
trong tay xuống, đứng người lên, rời ghế, hai chân chụm lại ưỡn ngực, nắm tay
nắm lại hướng về phía Karen:
"Ngài Quân đoàn trưởng!"
Con gái nuôi bốc đồng điêu ngoa của Đại tế tự, ít nhất thì về phương diện quy
tắc của Kỵ Sĩ Đoàn thì vẫn luôn không thể bắt bẻ.
Karen buông thìa xuống, thúc giục mà nói: "Mau ăn đi."