"Đúng thế."
Đao Ác Mộng trong tay Philomena đâm về phía Pall.
"Phốc!"
Lưỡi đao, gần như là đâm vào cái đuôi của Pall ở trên cát, ngay sau đó từng vết
máu tràn ra từ bên trong, nhuộm đỏ vùng cát vàng chung quanh.
Pall nhếch cái đuôi lên, để tránh cái đuôi của mình bị làm bẩn.
Nhưng nó vẫn ngồi tại chỗ mà ưu nhã uống cà phê
"Ba! Ba! Ba! Ba!"
Bốn phía, từng bóng người xuất hiện, trên người bọn hắn là thần bào Đại Địa,
vẻ mặt nghiêm trọng, bởi vì tiểu đội trưởng điều tra của bọn hắn, bây giờ đang
bị con mèo kia ngồi phía trên, bọn hắn vốn cho rằng mình ẩn nấp rất hoàn mỹ,
cho đến khi người phụ nữ kia… dùng đao giết chết tiểu đội trưởng của mình
trong nháy mắt.
Eisen và Dinah, trong việc "Tình báo" và "Cảm ứng" đã tạo nên động tĩnh giống
như chủ lực của quân đoàn, nó đủ chân thực, nhưng tất nhiên vẫn là giả.
Bởi vì nó có thể lừa dối tất cả, ngoại trừ …nhìn bằng mắt trần.
Cho nên, nhiệm vụ của Pall, là móc từng con từng con mắt đang đến gần này
xuống.
Đây cũng không phải là nhóm đầu tiên cũng không phải nhóm thứ hai, thậm chí
đã không đếm được là nhóm thứ mấy, khi càng tới gần mục đích, con mắt của
kẻ địch, bắt đầu càng ngày càng muốn nhìn thấy hình ảnh thực tế của quân
đoàn.
Nhưng không quan trọng, Pall sẽ xử lý tất cả.
Sau khi liếm thêm một hớp cà phê, Pall nói:
"Nóng lòng như thế làm gì, theo cách nói của Kẻ Ham Vui thì nóng lòng nhìn
thấy át chủ bài trên chiếu bạc, chẳng phải là đã mất đi niềm vui khi chơi tất tay
trong vòng cuối cùng, vậy thì chẳng còn gì."
Philomena rút Đao Ác Mộng ra, đứng ở trước mặt Pall.
"Ngươi chặn mất ánh nắng sau giờ ngọ của ta rồi, sâu ngủ, mất đi nó, sẽ để cho
cà phê trước mặt ta giảm bớt giá trị, nó đã bởi vì kỹ thuật thô thiển của ngươi
mà mất giá rất nhiều rồi."
Philomena tránh người ra bên cạnh.
"Thật ngoan, sâu ngủ."
Philomena nói: "Mặc dù có đôi khi ngươi nói rất nhiều."
"Ừm?"
"Nhưng ta vẫn là hi vọng về sau lúc thi hành nhiệm vụ, ngươi có thể ở bên cạnh
ra lệnh cho ta."
"Ta hiểu ngươi, trong lúc ngươi hành động độc lập, có phải ngươi hay bởi vì trí
thông minh của mình mà cảm thấy xấu hổ không."
Philomena trầm mặc.
"Về sau nếu ngươi muốn duy trì hình ảnh của mình với Gánh nặng thì hãy tin
tưởng ta, sau khi nghe xong câu nói này, ở ngoài mặt hắn sẽ bình tĩnh, ban đêm
lúc nằm trên giường, sẽ ở trên giường kẹp lấy chăn mền mà không ngừng lăn đi
lăn lại, giống như là một con giòi phát tình."
"Ở phương diện này, ta không hi vọng mình bị chỉ huy."
"A, đúng vậy, cho nên vẫn là bé Karen nhà chúng ta nắm bắt nội tâm của người
khác lợi hại hơn, cậu ta vẫn luôn cảnh cáo những người khác, không muốn nói
nhiều với ngươi về phương diện này, bé Karen nhà chúng ta thật sự là một vị
cấp trên khéo hiểu lòng người, cho nên các ngươi nhất định phải hết lòng đi
chết vì cậu ấy nhé.
Ha ha meo, đám người kia thật đúng sự là đứng yên ở đó, nghe chúng ta trò
chuyện nói nhảm, nghe có êm tai không, đám chuột chũi thân yêu?"
Thần quan Đại Địa xung quanh nghe vậy, đều sững sò.
Lập tức, từ phía sau bọn họ, đồng thời xuất hiện một vùng bóng râm, từng thần
quan Trật Tự đã đến gần, vũ khí trong tay gần như đâm cơ thể mục tiêu của
mình cùng một lúc, đồng thời dùng lửa Trật Tự để kết thúc công việc, bảo đảm
mục tiêu sẽ không tạo ra trở ngại gì.
Trong nháy mắt, tại chỗ chỉ còn lại từng bãi từng bãi màu xám, vô cùng dễ thấy
trên vùng cát vàng này.
Pall dùng chân nhấc cái tách lên, uống sạch ngụm cà phê cuối cùng, sau đó
đứng người lên, nện bước bước chân mèo thong thả đi trước mặt nhóm thần
quan trinh sát này, khiển trách:
"Tốc độ và hiệu suất của các ngươi đều thấp đến nỗi làm ta cảm thấy đau lòng,
đến lúc ta uống ngụm cà phê cuối cùng thì nó cũng đã nguội rồi."
Tất cả các thần quan cùng cúi đầu xuống, nhận sai nghe dạy bảo. Hiển nhiên,
bọn hắn đã sớm quen thuộc với chuyện này.
Lúc đầu khi phân chia lực lượng, lúc bọn hắn phát hiện người lãnh đạo thực tế
của mình là một con mèo, bọn hắn cực kỳ kinh ngạc, trong sự kinh ngạc này,
còn mang theo một chút xíu xấu hổ; cho đến khi ngồi nói ăn cơm cùng với đồng
đội bên đội pháo binh mới nghe được bọn hắn nói: Anh em, các ngươi xấu hổ
cái gì, đại ca của đội pháo binh là một con chó!
Vẫn may bất kể là không khí trong Thần Giáo hay vẫn là ở trong tiểu đội Đòn
Roi Kỷ Luật hoặc quân đoàn, vẫn là kẻ mạnh được tôn trọng.
Sau không bao lâu, thần quan của đội trinh sát và đội pháo binh, đều ưỡn ngực
lên, vinh dự vì chỉ huy nhà mình.
"Nếu như các ngươi cứ tiếp tục tiến bộ chậm như vậy, vì để cho ta không bị mất
mặt, chờ sau cuộc chiến, ta sẽ để quân đoàn trưởng của các ngươi đưa các ngươi
vào đội đánh xe ngựa, dù sao trong tình huống bình thường thì cũng không có
nhiều người muốn đi đánh xe ngựa, các ngươi có đủ thời gian để có thể lề mề.
Nghe rõ chưa, đám phế vật!"
"Vâng, thưa ngài!"
"Vâng, thưa ngài!"
"Mục tiêu kế tiếp, hướng đông nam, nhanh chóng xâm nhập vào."
"Vụt! vụt! vụt!"
Một đám thần quan biến mất tại chỗ.
Philomena thu hồi tinh thạch, lại dùng cát để rửa tách cà phê, sau đó bỏ vào
trong, Pall thì nhảy tới trên cô ngồi xuống.
"Thật ra, tiến bộ của bọn hắn rất nhanh, meo, không hổ là được lựa chọn ra từ
trong tổ đội tinh anh, chết một ít rồi huấn luyện thêm một thời gian thì có thể
dùng được rồi."
"Ta biết, mỗi lần lúc ngươi răn dạy bọn hắn, đều rất giống Quân đoàn trưởng.”
"Ta vẫn không bằng bé Karen nhà chúng ta, bé Karen nhà chúng ta mỗi lần dạy
dỗ bọn hắn đều cực kỳ thành thạo và tự nhiên, ta cũng có chân gà cay.”
"Chân gà cay là có ý gì?"
"Ta cũng không biết, đó là do Alfred phiên dịch ra, hắn cực kỳ thích cùng Karen
chơi trò nghiên cứu ngôn ngữ tự sáng tạo, hai người như là đứa bé vậy, chơi
không biết mệt.”
"Alfred chưa hề dạy cho chúng ta."
"Đây là đương nhiên, ngài "Tao" của chúng ta vì vị trí trên tranh vẽ tường, nên
vô cùng hẹp hòi.
Được rồi, chúng ta tiếp tục lên đường đi, tranh thủ thời gian xử lý đám chó cỏ
kia!"
"Ầm…ầm…."
Một đội kỵ sĩ vong linh xông ra từ trong cát vàng, bọn hắn xông vào trong cái
trạm tiền tiêu nhỏ nhỏ này, trận pháp phòng ngự ở ngoài cái trạm gác nhỏ này,
nhanh chóng bị đạp phá dưới vó ngựa của kỵ sĩ, tám tên thần quan bên trong bị
giẫm thành thịt nát trong một đợt tấn công đầu tiên.
Kỵ sĩ, chiến mã, lại phối hợp thêm hiệu ứng trận pháp ở trên áo giáp của mình,
đặt ở trong thành phố York, có thể để bọn hắn liên tục phá vỡ từng công trình
kiến trúc mà không hạ thấp tốc độ chút nào.
Ghìm chặt dây cương, Bá tước Recar tung người xuống ngựa, bắt đầu tiến hành
điều tra ở trong trạm gác này.
Hắn điều tra ra không ít thư tín, còn có biên lai vật tư, tất cả đều chỉ rõ, cách nơi
này không xa là trụ sở hậu cần tiếp tế nhiên liệu.
"Ha ha ha …."
Recar Bá tước cười cười, tìm một chỗ xác thịt nát be bét, ngồi xổm xuống, đưa
tay luồn vào rồi khuấy lên, đưa vào trong miệng, sau đó "Phi" một tiếng, phun
ra ngoài.
"Toàn vị hạt cát."
Thần bào bọc phía ngoài thịt nát là thần bào Sinh Mệnh, nhưng trong thịt lại
mang theo hương vị của cát, đây là một đám tàn dư Sa Mạc khoác thần bào
Sinh Mệnh
Cái trạm gác này là cố ý đặt ở đây để chờ bị công phá, văn kiện và biên lai bên
trong cũng là cố ý sắp xếp để làm sâu sắc ẩn ý rằng trụ sở hậu cần tiếp tế nhiên
liệu đang ở phía trước.