Ngược lại là Glihar, nhìn xem cảnh này, con mắt trừng lớn, hắn nghĩ bên mình
sẽ rút lui, sẽ trốn, nhưng không nghĩ sẽ với phương thức này.
So với việc "Sản nghiệp" của gia tộc tổn thất, hắn càng đau lòng hơn đó là một
khi gia tộc của mình suy bại xuống, như vậy thì địa vị của người "Con rể tới
nhà" như mình thì sẽ thấp hơn, sẽ càng bị vợ của mình khống chế.
Tartas phất phất tay, đội cận vệ xuất hiện, bắt đầu hộ tống quan chỉ huy rút lui.
Về phần quân đoàn, hắn rõ ràng, đã không cách nào để cứu vãn, trước hết bảo
vệ mạng của mình rồi mới tính đến chuyện khác.
Bên này, Nibra vừa mới trốn vào trụ sở của quân đoàn Sinh Mệnh, đang chuẩn
bị đi thương nghị với Tartas tiếp theo nên làm thế nào, còn không chờ nhìn thấy
Tartas thì đã nhìn thấy quân đoàn Sinh Mệnh cũng tan tác. Trong chốc lát, Nibra
chẳng những không có kinh ngạc thương tiếc, ngược lại cười ra một cái bong
bóng nước mũi.
Khi "Người bạn" bên cạnh mình cũng thê thảm giống như mình, trong lúc này
tình cảnh của hắn cũng được an ủi.
Nhưng mà hắn cũng lập tức thu dọn, mang theo một vài thuộc hạ trốn đi với
mình khi nãy, bắt đầu trốn chạy đợt thứ hai.
Trong lịch sử giao chiến của các Thần Giáo, có một sự ăn ý, đó chính là sau khi
quan chỉ huy hoặc nhân vật có cấp bậc của hai bên bị bắt làm tù binh cũng sẽ
được tiếp đãi tốt, dùng để trao đổi và đàm phán về sau, còn thần quan bình
thường cũng không quan trọng.
Sự ăn ý này thậm chí có thể ngược dòng tìm đến nguồn gốc trong Thần Chiến
của kỷ nguyên trước.
Chỉ có mỗi một bên là trường hợp ngoại lệ, đó chính là Trật Tự.
Chỉ cần là chiến tranh có Trật Tự tham gia, đừng nói là quan chỉ huy, Thần chi
nhánh, thậm chí là Chủ Thần, đều là đối tượng tấn công trọng điểm, dấu hiệu
trên huân chương áo giáp của 12 Kỵ Sĩ Đoàn Trật Tự là dùng đơn vị số Thần
linh giết được mà đếm, cổng lớn của trụ sở Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất còn được dựng
thành từ xương cốt của Thần linh đã chết.
Trật Tự Thần Giáo đối đãi với kẻ địch cấp cao thường sử dụng phương pháp xử
lý thể hiện sự đặc thù của mình, ngược lại là đối với thần quan cấp thấp và cấp
trung, trừ phi cực kỳ chán ghét, nếu không thì vẫn có thể bắt làm tù bình, dùng
để trao đổi tù binh.
Còn về việc nếu như bên ngươi hành hình nhân vật cao cấp của quân địch, như
vậy thì nhân vật cao cấp phía bên ngươi bị kẻ địch bắt rồi trả thù tương tự…
ừm, Trật Tự cũng không để ý lắm đến vấn đề này.
Quan chỉ huy cao cấp nếu như bị bắt làm tù binh, vậy xem như là vứt đi… cho
dù trả giá để chuộc về, cũng sẽ buộc phải tự sát, còn không bằng tự mình chết
trong tay kẻ địch.
Lúc trước Karen cảm thấy thấp thỏm đối với tình hình chiến sự, trong lòng cũng
nghĩ nếu như chiến sự bất lợi, quân đoàn đại bại vậy thì mình cũng dứt khoát tự
sát.
Cũng bởi vì một cái truyền thống này của Trật Tự Thần Giáo, làm quân đoàn
trưởng, nếm mùi thất bại nếu không rút lui được, vậy thì tranh thủ thời gian tự
sát đi.
Cho nên nói, mặc dù Trật Tự Thần Giáo cũng là một cái "Thần giáo”, nhưng
cho tới nay nó đều là thứ dị loại trong giới Giáo hội, mà lại là dị loại đến cùng
cực.
"Aaah..."
Darien bắt đầu kêu rên, nhưng rất nhanh hắn cũng không còn sức để gào, chỉ
còn lại nước mắt nước mũi đang chảy
Pall dùng tay chống ma trượng đứng trên đầu bọ ngựa, cô cũng đã có chút suy
yếu và tiêu hao, nhưng cô còn đang kiên trì giữ trạng thái hình người, bởi vì cô
muốn gặp Karen, sau đó đứng trước mặt Karen, nghe Karen tán dương mình.
Trông thấy Darien bên người đang khóc tang, Pall rất là bất mãn nói:
"Không có chút tiền đồ nào thế, không phải chỉ là đánh thắng một trận, lập được
công lớn thôi sao, đáng để ngươi mất kiềm chế đến thế à?"
Darien giơ tay lên, nhìn xem bàn tay đã trắng bệch đến không có màu máu, lại
cảm nhận xem năng lượng hiện tại trong cơ thể, nhu cầu cấp thiết của hắn là
chờ đợi được "Thiếu gia" bổ sung năng lượng.
Hắn khóc ròng nói: "Lúc đầu ta muốn đi tìm người nhà của ta, bây giờ thì
không còn cơ hội rồi."
Dựa theo suy nghĩ lúc đầu, khi đại quân hai bên giao chiến, lúc quân đoàn Sinh
Mệnh tan tác, mình có thể bỏ xuống tất cả, đơn độc đến đoàn viên với người
nhà của mình.
Nhưng mình bây giờ đừng nói đến việc truy kích, lúc trước vì tiêu hao quá độ,
để cho bây giờ ngay cả việc nhảy xuống khỏi đầu con yêu thú hắn cũng không
làm được.
Chờ mong buổi tiệc lâu đến như vậy, đợi đến khi đồ ăn được bưng lên đến thì
lại phát hiện mình không có cách nào ngồi vào bàn mà đụng vào dao nĩa, đây
quả thực là một sự tra tấn.
"Việc này có sao đâu, ta phát tin tức cho Kẻ lăng nhăng, để hắn giúp ngươi để ý
người nhà của ngươi, dẫn đến để cho ngươi đoàn tụ là được."
Darien lắc đầu, nhìn xem khúc cây giống trước mặt mình đã mất đi màu đỏ:
"Bọn hắn chạy rất nhanh, lúc vừa thấy rõ cục diện thì đã lựa chọn chạy trốn.”
"Ồ, quả quyết như thế sao, quả nhiên, quan chỉ huy của Sinh Mệnh Thần Giáo
các ngươi rất hiểu cách quý trọng sinh mệnh."
"Còn nữa, xin ngài đừng truyền tin tức để Bá tước Recar cố ý đuổi theo, ta thật
sợ hắn có thể đuổi theo kịp… như vậy thì hắn sẽ bóp chết niềm vui thuộc về ta
rồi!"
Vẻ mặt Darien cầu xin, tiếp tục nói: "Lẩn này không thể thành công, ta còn có
thể chờ đợi đến lần tiếp theo."
Pall cười nói: "Ta hiểu, thứ mà ngươi hưởng thụ không phải là kết quả báo thù."
"Đúng vậy, không sai, ta có lòng hận thù quá lớn đối với bọn hắn, thứ ta muốn
chính là quá trình, giống như trước kia bọn hắn đã làm với ta."
"Vậy ta cũng không truyền tin tức cho Kẻ lăng nhăng, nhưng ta cũng không có
khả năng cố ý đi nói cho hắn biết là đừng đi bắt, ngươi biết, đây là đang đánh
trận."
"Không sao, ta vẫn có lòng tin với năng lực trốn chạy của đám người cha ta, chỉ
cần bọn hắn đừng quay đầu, thủ lĩnh cướp biển cũng không bắt được bọn hắn.”
"A, thật là một ngày khiến cho người ta vui sướng, lúc này, nếu như có thể có
thêm một ly cà phê thì càng tốt, meo."
Philomena lấy cà phê, cái ly và tinh thạch Hỏa thuộc tính ra.
"A, bé Sâu ngủ thân yêu của ta, ngươi thật đúng là đáng yêu, đến đây, để cho
chị hôn một cái nào."
Pall đưa tay bắt lấy cái cằm Philomena, hôn lên trên mặt một cái.
Philomena cứng đờ, từ nhỏ đến lớn, cô thật đúng là chưa từng bị người khác đối
đãi thân mật như thế này.
Pall nhìn về phía Richard đang xụi lơ ở nơi đó, hỏi: "A, thiếu gia Eisen sẽ
không để ý chứ?"
"Không, sao lại để ý chứ."
Lúc trước Richard lấy phân thân của Jerry từ vết thương, về sau là nôn Jerry,
sau đó là tìm Jerry từ trong dòng máu, cuối cùng đến ngay cả một con Jerry
cũng không có.
Bản thể của Jerry thì mệt mỏi đến nỗi trực tiếp bãi công, ngủ say.
Lúc trước, chỉ là Richard bị đánh, Jerry chữa trị cơ thể, dùng cái này để tiến
hành rèn luyện, lần này, là Jerry bị nô dịch, rèn luyện bản thể.
"A, được rồi, ngươi không ngại thì ta lại hôn một cái."
Pall còn muốn hôn một cái, Philomena tránh né, kết quả lúc đầu nên hôn lên
mặt thì biến thành hôn vào bờ môi.
Mặt của Philomena lúc này đỏ lên.