Số 13 Phố Mink

Chương 2693

Đối với chuyện này, Karen cũng không quá lo lắng gì, từ khi mình tiến vào

doanh trại, thì anh tin chắc rằng Daan cũng nhận được thông báo, mà lúc ấy

Daan chắc chắn đã ra lệnh hoãn những việc khác, ưu tiên gặp mình.

Chỉ có điều phó quan vì tạo ra cảm giác Daan xem trọng cấp dưới, cố ý sắp đặt

như thế, bản thân Daan có lẽ cũng không biết.

Karen đi vào lều chỉ huy, Daan ngồi ở bên trong, trên người khoác giáp, đang

phê duyệt văn kiện.

"Bái kiến ngài!"

Karen hành lễ với Daan.

"Chú Daan, cháu nhớ chú lắm!"

Dinah rất thân mật hô một tiếng, sau đó chạy đến trước mặt Daan, ôm cổ Daan

nũng nịu, trên mặt Daan lộ ra nụ cười hiền lành, không khí vốn có vẻ có chút

nặng nề trong lều lập tức bị hòa tan.

Có thể nói là tình cảnh sau khi Dinah nũng nịu này, thật ra đã xem như thành

công, người ngồi ở trên cao sẽ không dễ dàng biến hoá cảm xúc, thái độ của

Daan đối với Dinah, thật ra cũng thái độ đối với Karen tiếp theo sau.

Chỉ có điều là có lẽ giống với vị phó quan kia, trong sự sắp xếp ban đầu, sẽ có

một giai đoạn "Rèn luyện", bây giờ lại bị nhảy bước.

"Cháu đấy nhé."

Daan đưa tay bóp bóp cái mũi Dinah, sau đó nhìn về phía Karen.

Hôm nay Karen mặc bộ thần bào mà Người Cầm Roi đưa tặng, dáng vẻ của anh

vô cùng anh tuấn, cùng với trong khoảng thời gian này được không khí trong

quân đội gột rửa, bớt đi một ít sự mềm yếu, có thêm một chút cương nghị.

"Dáng vẻ quả thật rất dễ nhìn, khó trách cháu lại ngả theo."

Lúc này Dinah đỏ bừng mặt, hai tay vô thức dùng sức bắt lấy cánh tay Daan, ý

muốn là tuyệt đối không nên nói chuyện "Ban hôn" ra.

Một chút nữa cô còn phải cùng trở về để tiếp tục làm thuộc hạ của Karen, đừng

làm cho tình huống quá lúng túng, nếu sau đó mà Karen không có ý gì với

mình, cũng không tự mình động tay động chân làm chuyện gì mập mờ mà nói

thì mình sẽ càng lúng túng hơn.

Daan nói: "Biểu hiện gần đây của người làm ta rất hài lòng."

"Ta chỉ đang thi hành theo chỉ đạo của ban chỉ huy."

"Tiêu diệt hết kẻ địch trên một chiến tuyến, tổn thất phe mình còn rất ít, rất

không tệ."

"Đây là điều mà mỗi chỉ huy đều muốn theo đuổi."

"Đến Kỵ Sĩ Đoàn đi, ta sẽ giúp điều động ngươi đến, ta hứa với ngươi, sẽ không

mai một tài hoa và cũng sẽ không chậm trễ tiền đồ của người. Thứ Verden có

thể cho ngươi, ta sẽ chỉ cho ngươi càng nhiều hơn."

Bàn tay phải Karen nắm lại, đặt trước ngực:

"Thưa ngài, ta đã cầm roi."

"Thôi được, ta đã biết." Daan phất phất tay, "Đầu tiên ngươi gặp một người

khác trước đi, chờ sau khi gặp xong thì cùng dùng bữa tối với ta."

"Vâng, thưa ngài."

Karen lui ra khỏi lều chỉ huy.

Dinah trừng mắt nhìn, hỏi: "Chú, ngài sẽ không tức giận đâu chứ?"

"Tức cái gì? Trong dự đoán mà thôi, ngược lại là cháu, sao lại để ý đến hắn như

vậy?"

"Không còn cách nào khác, hắn thật sự rất giống chú, cháu nghĩ, lúc chú còn trẻ

tuổi thì cũng anh tuấn, quyết đoán và có năng lực giống như hắn, tự nhiên cháu

cũng có cảm giác thân thiết nhiều hơn, đây đều là nhờ có chú."

"Dinah, đồng ý với chú một chuyện, thân phận chúng ta đặc thù, cũng dính đến

mặt mũi của Đại tế tự, cho nên…”

"Cho nên cái gì, chú?"

"Cho nên, nếu ban hôn đã không thành, cũng tuyệt đối đừng đi làm tình nhân."

Dinah: "..."

...

Karen được sắp xếp đến một cái lều khác, lúc mới vừa đi vào, bên trong trống

rỗng, sau khi chờ một lúc, một âm thanh uy nghiêm vang lên:

"Ngươi cần trả lời ta ba câu hỏi."

Karen cố ý nhìn khắp bốn phía, nói: "Ta nghĩ, thân phận của ngài nhất định cực

kỳ tôn quý, ta nên hành lễ với ngài, nhưng nếu như là trả lời câu hỏi, ta hy vọng

có thể trông thấy bản thể của ngài."

"Không nhìn thấy ta, thì sẽ không trả lời sao?"

"Ta không cách nào nhìn cái người mà ta không thể nhìn thấy để trả lời vấn đề."

"Đáp án của ngươi, chẳng lẽ sẽ bởi vì thân phận của ta mà thay đổi sao?"

"Lúc chỉ huy quân đoàn, đối mặt với tình huống khác biệt, chắc chắn sẽ đưa ra

những phương án khác nhau."

"Ha ha."

Bóng người hiện ra, một bộ thần bào khảm viền vàng, để lộ sự cao quý vô

thường.

Karen nhìn thoáng qua chiếc nhẫn màu bạc trên ngón tay của mình, lập tức cung

kính hành lễ:

"Bái kiến Trưởng Lão Thần Điện!"

"Câu hỏi thứ nhất: Ngươi có cách nhìn thế nào đối với Thần Điện?"

"Nó là Thần Điện của Trật Tự chúng ta."

Thật lâu sau, không khí vẫn trầm mặc.

"Kết thúc?"

"Trả lời xong."

"Chuyện này đối với ngươi mà nói là cơ hội."

"Vâng, ta cực kỳ quý trong, vô cùng kích động, cũng cực kỳ sợ hãi, nhưng ta

cho rằng, câu trả lời của ta đã đầy đủ."

"Vấn đề thứ hai, ngươi cho rằng ai có thể đại biểu cho ý chí của Thần Trật Tự?"

"Ánh Sáng Trật Tự."

"Ta hỏi, là ai?"

"Tất cả những tín đồ đã đọc Ánh Sáng Trật Tự, tất cả tín đồ trong lòng thành

kính với tín ngưỡng Trật Tự."

"Giữa Thần Điện và Giáo Đình, chọn một bên."

"Ta nghĩ, Thần Điện và Giáo Đình, đều đã đọc Ánh Sáng Trật Tự."

"Ngươi đang lãng phí cơ hội của mình."

"Không, ta đang vô cùng quý trong."

"Vấn đề thứ ba, ngươi cho rằng ai là người có tư cách dẫn dắt phương hướng

cho Thần Giáo chúng ta."

"Căn cứ theo giáo nghĩa của giáo ta: Đại tế tự đứng trên tất cả bộ môn trong hệ

thống của Thần Giáo chúng ta, người lãnh đạo được hưởng quyền lực địa vị tối

cao, Đại tế tự phụ trách dẫn dắt tất cả tín đồ Trật Tự tiến lên, chỉ huy chúng ta đi

xây dựng một thế giới hoàn chỉnh với quy tắc Trật Tự."

"Thật sao, thế nhưng hiện thực thường sẽ không đơn giản như những gì được

viết trong giáo nghĩa."

Karen nghiêm mặt nói: "Thân là tín đồ Trật Tự, ta bảo vệ quyền uy của Đại tế tự

vô điều kiện."

"Vấn đáp kết thúc, ngươi có thể đi ra."

"Vâng, trưởng lão."

Karen lui ra khỏi lều, đầu ngón tay khẽ vuốt chiếc nhẫn bạc.

Lúc này, phó quan vốn vẫn luôn chờ đợi ở bên ngoài cũng không theo hẹn mà

dẫn Karen đi ăn tối cùng với Daan, mà là tiếp tục dẫn Karen đi ra bên ngoài,

đến trước một căn lều không có gì đáng chú ý, ra hiệu Karen tiến vào.

Trong lều, Daan đưa tay bắt lấy một con quạ đen bay vào, mở ra, bên trong là

câu trả lời của Karen khi trước, nhất là câu trả lời cuối cùng, hắn xem đi xem lại

mấy lần:

"Thân là tín đồ Trật Tự, ta bảo vệ quyền uy của Đại tế tự vô điều kiện."

Cùng lúc đó, Karen đi vào căn lều trước mặt, đi vào, chiếc nhẫn bạc trên ngón

tay bắt đầu phóng ra khí tức run động ở sâu trong lòng mình, lập tức, một người

mặc thần bào viền vàng uy nghiêm xuất hiện ở trước mặt Karen.

Karen trong lòng rõ ràng: Vị này là Trưởng Lão Thần Điện thật.

"Bái kiến Trưởng Lão Thần Điện."

"Ta có câu hỏi, cần hỏi ngươi."

"Xin ngài đặt câu hỏi, ta sẽ cố gắng trả lời."

"Ngươi cho rằng, ai có thể đại biểu ý chí của Thần Trật Tự vĩ đại?"

"Đương nhiên là Thần Điện, bởi vì Thần Điện, là nơi cung phụng chủ ta, là nơi

gần với chủ ta nhất trên đời này, càng là khu vực thần dụ được truyền đạt trước

nhất;

Bởi vậy, chỉ có Thần Điện, mới có thể đại biểu ý chí của chủ ta, cũng chỉ có

Thần Điện, mới có tư cách và năng lực để dẫn dắt giáo ta theo hướng phát

triển!"

"Vậy Đại tế tự thì sao?"

Karen trầm mặc.

"Ngươi đang do dự cái gì?"

"Ta không dám nói."

"Nói ra lời trong lòng của ngươi."

"Ta cho rằng … Đại tế tự là quản gia phụ trách phục vụ Thần Điện."
Bình Luận (0)
Comment