Số 13 Phố Mink

Chương 2694

Sau khi bước ra khỏi lều, Karen lấy gói thuốc lá, móc ra hai điếu, tiện tay đưa

cho vị phó quan ở bên cạnh một điếu.

"À…Đa tạ ngài."

Phó quan có chút bất ngờ, hai tay nhận lấy.

Sự khác biệt giữa trong quân đội và các hệ thống bên ngoài rất lớn, Thư ký

trưởng của Người Cầm Roi có thể có địa vị và sức ảnh hưởng rất lớn ở bên

ngoài, nhưng phó quan của Daan cũng không dám nhờ vào thân phận của mình

mà quá rêu rao.

Thư ký thì có cơ hội để mình phát huy, còn phó quan… chẳng lẽ còn có thể đi

truyền quân lệnh giả sao?

Lúc trước khi đối mặt với Trưởng Lão Thần Điện, lại bị chiếc nhẫn bạc kích

thích một chút, khiến cho cơn nghiện đói bị kích thích, Karen cần phải kiềm chế

một chút.

Phó quan chủ động giúp Karen châm thuốc, sau đó tự châm thuốc cho mình,

hắn hít một hơi.

"Ọe … Khụ khụ khụ!!!"

Nước mắt nước mũi lập tức chảy tràn ra, cả người lắc lư một hồi kém chút nữa

đã ngã xuống đất.

Thuốc lá của Lôi Đình Thần Giáo, nếu không chuẩn bị tâm lý từ trước, bất thình

lình hút một hơi thì sẽ là trạng thái này; mà bởi vì biết thiếu gia nhà mình là

dùng thuốc lá để kiềm chế cơn nghiện đói, cho nên Alfred đã sớm đổi thuốc lá

này thành loại xa hoa đắt tiền nhất và với hiệu quả cao nhất thông qua việc mua

sắm từ chợ đen, bản thân Karen bởi đã quen, trái lại cũng không phát hiện ra

được.

Cũng may vị phó quan này lập tức điều chỉnh lại trạng thái, nhanh chóng xoa

xoa mặt, gượng đứng vững lại, nói:

"Thưa ngài, để ta dẫn ngài đi nghỉ ngơi trước, cũng sắp đến thời gian dùng bữa

tối."

"Được rồi."

Phó quan đưa Karen vào trong một cái lều trống, Karen ngồi xuống, phó quan

thì đi rửa mặt, hình như còn uống thuốc, sau khi chuẩn bị xong, phó quan có

chút ngượng ngùng nói:

"Rất xin lỗi, thưa ngài, thất lễ với ngài rồi."

"Không, là do ta không nhắc nhở trước, sơ sót của ta."

Lúc phó quan chuẩn bị giúp Karen châm trà, Dinah đi đến, cô ngăn cản động

tác của phó quan, chủ động giúp Karen rót nước, còn bỏ thêm nước đá vào

trong.

Phó quan trẻ tuổi nhìn thấy cảnh này, biểu cảm có chút hơi cứng ngắc.

"Sinaway, ngươi đi đi, ở đây không cần đến ngươi."

"Được rồi, tiểu thư Dinah."

Phó quan đi ra ngoài, trước lúc ra ngoài, ánh mắt của hắn cố ý đảo qua gói

thuốc lá Karen đặt trên bàn trà, có lẽ bây giờ hắn còn muốn thêm một điếu.

Karen hỏi: "Các ngươi rất quen sao?"

"Ta lớn lên trong quân đội, Sinaway là phó quan phụ trách sinh hoạt của chú ta,

lúc mấy năm trước thì hắn phụ trách chăm sóc cuộc sống hàng ngày của ta."

"À."

Karen có thể thấy được, Sinaway hẳn là có ý với Dinah, nhưng Karen cũng

không phải là một người thích tham dự và châm chọc cuộc sống tình cảm cá

nhân của thuộc hạ, nên không tiếp tục hỏi tiếp.

Bưng ly lên, nhấp một hớp nước đá, sau đó lắc lắc cái ly, nhìn xem hỗn hợp

nước đá chuyển động bên trong.



Lúc mới ra khỏi lều, theo bản năng Karen cảm giác có chút hoang đường, cũng

có chút buồn cười, khuynh hướng tư tưởng chính trị là sẽ được kiểm tra như thế

này sao?

Quả thực quá đơn giản, vô cùng cẩu thả và thiếu trách nhiệm.

Nhưng bây giờ, hơi tỉnh táo lại, Karen mới ý thức được, đối phương làm như

thế cũng không có vấn đề ở đâu cả, cảm giác lúc trước của mình, chỉ là bởi vì

mình đang đứng ở góc nhìn của lập trường bản thân.

Mà bất kể là Đại tế tự hay Thần Điện, địa vị của bọn hắn ở trong Trật Tự Thần

Giáo, đều tuyệt đối siêu nhiên, siêu nhiên đến bọn hắn chỉ có "Đối thủ", nhưng

không có cái gọi là "Thiên địch".

Bọn hắn cần xác định khuynh hướng chính trị của ngươi sao? Không, không

cần, điều bọn hắn muốn, chỉ là thái độ của ngươi.

Đứng trên góc độ của bọn hắn, ngươi là tròn là dẹp hay rộng dài gì cũng không

có gì quan trọng, bởi vì bọn hắn có thể tùy ý xoa nắn, biến ngươi thành cái hình

dáng mà bọn hắn muốn.

Ngươi lựa chọn phe Đại tế tự, vậy tất nhiên ngươi sẽ bị cái phe này thay đổi,

trái lại lựa chọn Thần Điện thì cũng giống như vậy.

Thần Điện là tuyển thủ bất bại trải qua hai kỷ nguyên từ lúc Thần Giáo được

thành lập;

Đại tế tự thì một đám người vừa chiến thắng trong cuộc cạnh tranh gần đây;

Bọn hắn không phải loại liên minh lỏng lẻo như phái học viện, tiến vào thì dễ,

lúc ra thì chỉ cần ngươi vẫn sống tốt thì người ta cũng sẽ cho ngươi mặt mũi.

Trên thực tế, trước đó, Karen có thể lựa chọn phái học viện làm một cái ván

cầu, nhưng bây giờ, anh cũng không có tư cách như vậy.

Địa vị của mình cao, trọng lượng nặng, mình dám nhảy, người khác cũng không

dám đi đón.

Phản bội Thần Điện sẽ có kết cục ra sao, chuyện này cũng không cần nhiều lời.

Phản bội Đại tế tự sẽ có kết cục ra sao…

Karen nhìn về phía Dinah đưa khăn ướt đến cho mình, cha của cô ta chính là ví

dụ minh hoạ rõ ràng nhất.

"Quân đoàn trưởng, lau mặt đi."

"Ừm, tốt."

Dùng khăn lông ướt lau mặt, cảm giác khoan khoái nhẹ nhàng, đầu óc cũng trở

nên tỉnh táo hơn.

Vì sao Thần Điện lại để một vị Trưởng Lão Thần Điện tự mình đến để thăm dò

ta?

Karen sẽ không cho rằng là thân phận của mình bại lộ.

Nguyên nhân rất đơn giản: "Quy cách đãi ngộ" của mình sau khi bị bại lộ chắc

là không thấp đến như vậy.

Mà trước lúc giải quyết xong vấn đề của ông nội mình, cho dù Thần Điện có

phát hiện thân phận của mình, cũng sẽ không ngốc đến mức cố ý đánh cỏ động

rắn.

Nhưng bây giờ mình hẳn là còn không có tư cách đến mức để Thần Điện coi

trọng như vậy, nhất là còn hỏi về vấn đề mẫn cảm rằng giữa Thần Điện và Đại

tế tự thì ai mới có thể dẫn dắt Thần Giáo.

"Chắc ta là một trong cảm đám người mà thôi?"

"Quân đoàn trưởng?"

"Ta không sao."

"A, thật có lỗi." Dinah thè lưỡi, xuống ở bên cạnh ngồi, không quấy rầy Karen

suy nghĩ, nhưng cô vẫn lén lút đánh giá Karen.

Lúc trước cô có cảm tình dành cho Karen, nhưng không phải loại cảm tình giữa

nam và nữ, mặc dù lần thứ nhất khi cô nhìn thấy Karen đã cảm thấy cái người

này nhìn rất đẹp trai, nhưng dù sao cũng là con gái nuôi của Đại tế tự, thuở nhỏ

lại lớn lên trong Kỵ Sĩ Đoàn, "Thanh niên anh tuấn" đối với cô cũng không có

quá nhiều sức hấp dẫn.

Tình cảm đơn phương ấm lên chủ yếu vẫn là sau khoảng thời gian đi theo Karen

đến tiền tuyến, không có cách, cô có lòng yêu thích tự nhiên đối với hình tượng

quan chỉ huy, lại thêm bị Daan nói ra việc "Đại tế tự ban hôn", các loại cảm xúc

nhỏ nhặt như uất ức, tức giận, phẫn nộ, bất mãn lúc trước bỗng lập tức trào lên,

thế mà tạo ra một vị ngọt trong lòng.

Nếu như về sau hắn công tác ở trong Kỵ Sĩ Đoàn thì tốt, mình có thể tiếp tục

làm quan hầu cho hắn, còn có thể kiêm luôn tình nhân.

Có lẽ ngay cả bản thân Daan cũng không nghĩ tới, lời cảnh cáo của mình, thế

mà biến thành lời "Đề nghị"
Bình Luận (0)
Comment