Số 13 Phố Mink

Chương 2704

Rachele thấy thế, mím môi.

Ở trước mặt cô ta, tia chớp màu đen chạm đất, sau khi đôi cánh thu lại thì rốt

cục cô ta cũng không cần thông qua kính viễn vọng mà nhìn thấy trực diện

người mà cô ta vẫn hay nhắc đến.

"Quân đoàn trưởng Karen, ngươi có biết ta là người hâm mộ ngươi không, thật

sự là làm cho người ta quá kích động mà, có thể gặp mặt ngươi trong khoảng

cách gần như vậy, ta vốn cho rằng phải chờ đến sau cuộc chiến thì chúng ta mới

gặp mặt nhau đấy.

A, cơ hội khó được, ngươi có thể ký tên cho ta không, ta thề, ta sẽ cố mà trân

trọng, về sau mỗi đêm đều ôm nó ngủ."

Rachele lấy ra một quyển bút ký với trang bìa tràn ngập phong cách thiếu nữ,

cùng với một cây bút.

Nhưng mà, Rachele vừa lấy quyển bút ký ra, một bóng đen đã xuất hiện ở trước

người cô ta, đồng thời, đại kiếm cũng đã gác lên một bên cổ.

"Ta chỉ cần một chữ ký, thỏa mãn yêu cầu nhỏ này của ta thôi, có được hay

không..."

Rachele giống như là không để ý đến tình cảnh của mình, vừa nói vừa đưa tay

mở quyển bút ký ra.

Lưỡi kiếm của lúc này cũng đã đâm vào cổ của Rachele, mặc dù không giết chết

cô ta, nhưng đây chính là lời cảnh cáo trực tiếp nhất.

"Ô, ngươi không muốn ký tên cho ta thì cũng thôi vậy, ta hiểu, ngươi cũng rất

mệt mỏi đúng không, Karen, bây giờ chắc chắn ngươi không muốn gặp gỡ

người hâm mộ, ngươi cần nghỉ ngơi."

Rachele buông tay ra, rất tùy ý mà vứt quyển bút ký xuống.

Nhưng mặt đất lại xuất hiện một vệt sáng, lúc quyển bút ký rơi xuống đất bị vệt

sáng bao trùm, hai lần phong ấn được tiến hành, quyển bút ký sau khi bị phong

ấn thì trôi bồng bềnh đến trong tay Karen, lộ ra bản thể thật của nó, là một

quyển trục màu tím, bên trong đang chứa nguồn năng lượng dao động đáng sợ,

đây là một quyển trục thuật pháp phòng ngự …cấp bậc bán Cấm chú.

Rachele cười cười, biết mưu đồ của mình sớm đã bị Karen xem thấu, cô ta dứt

khoát nhìn xem chiếc bút còn cầm trong tay, nói:

"Đây là quyển trục tấn công thuộc tính Lôi cùng cấp bậc, ta đếm đến mười, nếu

như ngươi không cách xa ra, ta và ngươi sẽ cùng chết chung, ngươi biết không,

có thể cùng chết với ngươi, đối với ta mà nói, cũng là một chuyện vô cùng lãng

mạng đấy.

10…9….."

Karen nhanh chóng đếm giúp: "3.2. 1!"

Rachele: "..."

Sau khi đếm xong, trên đại kiếm cháy lên ngọn lửa Trật Tự, bắt đầu dọc theo

vết thương trên cổ của Rachele mà lan ra, rất nhanh, vẻ mặt Rachele trở nên đau

đớn, bắt đầu kêu rên.

Karen nói: "Nào, kích hoạt quyển trục đi, cùng chết chung."

Rachele buông ra tay, đem chiếc bút này ném cho Karen, sau đó cả người quỳ

mọp xuống, giơ hai tay lên:

"Ngươi thắng, ta nhận thua, ta sợ chết."

Karen thu hồi ngọn lửa Trật Tự, đồng thời Xiềng Xích Trật Tự cũng lan ra

ngoài, trói Rachele lại.

Cả người Rachele cháy đen một mảng lớn, nằm trên mặt đất, nhẹ nhàng ngọ

nguậy cơ thể của mình, nói:

"A, ngươi không chỉ bắt giữ trái tim ta, bây giờ, ngay cả cơ thể ta ngươi cũng

giam cầm, ngươi sẽ đối xử tử tế với ta, đúng không, ngài Karen thân yêu."

"Ngươi chắc cũng rõ ràng phương châm xử lý của Trật Tự khi bắt giữ tù binh là

nhân vật cấp cao của bên địch."

"Ta không phải người trong quân đoàn, ta không có chức vị, ngay cả chức vị

trong Thần Giáo ta cũng không có, người ta chỉ là một cô gái nhỏ đến sa mạc để

du lịch, chờ mong có thể gặp mặt thần tượng của mình mà thôi.

Ngài yên tâm, ngài Karen thân yêu, ta sẽ giúp ngài cùng nhau mưu đồ nên đòi

ông nội ta tiền chuộc như thế nào mới có thể tối đa hóa lợi ích của ngài.

Hiện tại, ngài cần mang ta về doanh trại của ngài, mời một vị mục sư nữ tới

giúp ta trị liệu, lại tắm rửa cho ta, chờ sau khi làn da của ta khôi phục như ban

đầu, chúng ta còn có thể phát sinh một vài chuyện gì đó, nếu như ngài muốn

trao tặng hạt giống cho ta, ta tin tưởng kết quả sẽ chắc chắn không để ngài thất

vọng.

Quân đoàn trưởng anh tuấn yêu nữ tù binh, phát sinh một cuộc tình dây dựa kỳ

diệu;

Ha ha, ta sẽ nuôi dưỡng bọn nó đến 16 tuổi, giáo dục bọn nó thật tốt, đến lúc đó

lại nắm tay bọn nó đến Trật Tự Thần Giáo tìm ngươi, để bọn hắn gọi ngươi là

cha.

A, đây là cảnh tượng lãng mạng tốt đẹp dường nào chứ."

"A."

"Ngài Karen thân yêu, có lẽ ngài còn chưa rõ ràng, ta có huyết mạch cao quý

như thế nào, chẳng lẽ ngài cũng không kỳ vọng huyết mạch hậu duệ của mình

có thể được tăng cường sao?"

"Ta cảm thấy đó sẽ là sự thoái hoá rất nghiêm trọng."

"A, ngài thật đúng là rất hài hước."

Lúc này, vỏ sò bên tai Karen có âm thanh truyền đến, là Recar, hắn suất lĩnh đội

kỵ binh đã tới gần nơi này.

Karen đáp lại nói: "Dẫn người quay về, nói cho bọn hắn, Quân đoàn trưởng

không có đuổi theo kịp mục tiêu, bắt giữ thất bại."

Sau khi mệnh lệnh này được đưa ra, Rachele biến sắc.

Cô ta đương nhiên không có khả năng khờ dại cho rằng Karen đang muốn trực

tiếp thả cô ta đi, nếu thật sự muốn thả thì Karen vốn sẽ không đuổi tới đây,

chuyện này chỉ có thể có nghĩa rằng, Karen không có ý định xem cô ta như tù

binh để đối đãi, hắn không hi vọng mình xuất hiện trong ghi chép của quân

đoàn!

"Ngươi … ngươi … ngươi đang muốn làm gì, làm gì!"

"Khí linh của món Thần khí Ngọn Thương Tội Lỗi ở trên người của ngươi nhỉ,

giao nó ra đây cho ta."

"Không, không có khả năng, bởi vì nó đã dung hợp cùng linh hồn của ta, ta

không cách nào đưa phân tách nó ra được! Ta có thể cho người bất cứ thứ gì,

nhưng cái này, thật sự là không thể nào làm được, thật sự không có cách nào."

Karen suy nghĩ nhẹ gật đầu,

Nói:

"Biện pháp, vẫn có, ngươi vừa nói đấy thôi."

"Ta nói … cái gì?"

"Nếu ngươi đã không thể phân tách nó ra, vậy cũng chỉ có thể loại bỏ ngươi."
Bình Luận (0)
Comment