Dinah nhẹ gật đầu, vừa cười vừa nói: "Trận chiến này đánh xong, à, ta đi lấy
bữa tối cho ngài."
"Không cần, tự ta đi ăn, Dinah, ngươi phụ trách bảo đảm tình hình hậu cần, binh
sĩ đóng quân tiền tuyến cần những bát cháo nóng hổi kia hơn chúng ta.
Richard, đi một chuyến đến trại quân y, đại biểu ta chú ý đến tình hình chữa trị
của những người bị thương, nói cho bên kia, nơi này là doanh trại, không phải
bệnh viện giáo hội, để bọn hắn không tiếc giá nào mà đi cứu chữa cho mỗi một
người bị thương."
"Vâng, quân đoàn trưởng."
"Vâng, quân đoàn trưởng."
Hai cái người đều đi ra.
Karen cầm lấy trên bàn nước chén, uống một ngụm sau lại buông ra, một lần
nữa thêm đá.
Lúc này Philomena đi đến, nói: "Duck đã cấp cứu xong, Eisen vẫn còn đang
hôn mê, nhưng mà Pall nói đang có ý kích phát hiệu quả của huyết mạch Alte
ràng buộc trong cơ thể ông ta, có lẽ là hai ngày nữa sẽ có thể tỉnh lại."
Pall là biết quan hệ của Eisen và mình, ngay cả Pall đều dùng "có lẽ”, điều này
có nghĩa vết thương của cậu Eisen thật sự rất nặng.
"Ta đã biết, ngươi đi lấy bữa tối cho ta đi, ta đói."
"Được rồi."
Philomena còn chưa kịp rời đi, rèm cửa bị xốc lên, cả người Neo toàn vết máu
đi đến, tóc của hắn đều dính dính vào nhau, nhưng mà lúc mở miệng thì hai
hàng trắng noãn chỉnh tề kia lại trở nên rất chói sáng
"Ha ha, thiếu chút nữa là chết ở trên chiến trường, đáng tiếc, còn thiếu một chút
mà thôi, một chút xíu."
"Bịch!"
Neo vứt thanh kiếm Diamance mà Karen cho mượn xuống đất, sau đó bắt đầu
bỏ bộ giáp trên người đi, ở chỗ ngực của hắn có một chỗ lõm vào rất rõ ràng,
phần bụng thì có hai chỗ bị đâm xuyên, những bộ vị khác, vết thương do bỏng
hay bỏng lạnh đều có.
Phải biết rằng đây là vết thương còn lại sau khi hắn đã tự chữa lành, vết thương
thật sự sẽ chỉ nghiêm trọng gấp mấy lần so với hiện tại.
"Lúc đầu ta nghĩ hay là cứ chết trận đi, vừa lúc lấy thêm tiền trợ cấp của thân
phận này."
"Ha ha."
Karen có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Những người khác, đều là tham trợ cấp biên chế, hoặc là hưởng nhiều lương
hưu, chỉ có Neo là tham tiền trợ cấp.
"Nhưng lại sợ cậu xem thường ta, chưa kể nếu như bị Thần khí tiêu diệt thì dù
sao cũng xem như một cách chết cao cấp, nhưng Thần khí cũng còn chả nhúc
nhích, ta cũng không muốn chết một cách nhàm chán như vậy.
Ta tìm thời cơ để hút chút máu, hương vị cũng rất tốt.
Dù sao người trong cái thân phận giả cậu tạo ra cho ta này, ta có được huyết
thống Dị Ma Khát Máu, hút càng nhiệt tình mà không cần che lấp.
Mẹ nó, mùi vị thật thơm, càng hút ta càng hưng phấn."
Nói xong, Neo có chút tò mò mà hỏi thăm: "Có thể để lộ ra không?"
"Không có việc gì, không cần lo lắng chuyện này. Người Cầm Roi cũng đã
đứng ở đằng sau ta, về sau, không ai dám trực tiếp điều tra ta và những người
bên cạnh."
Loại hành vi này giống như là lúc họp, giữa các lãnh đạo dùng thuật pháp ngăn
cách đơn giản để trò chuyện, đằng sau không có thần quan dám dùng ý niệm
của mình để tiến hành thăm dò.
Với địa vị bây giờ của Karen, ai dám điều tra những người xung quanh sẽ tương
đương với hành vi mạo phạm trực tiếp.
"A ha, cái giọng điệu của cậu vừa nãy, thật đúng nghĩa là cánh đã cứng rồi."
Bên ngoài có tiếng thông báo truyền vào: "Quân trưởng, bộ chỉ huy yêu cầu kết
nối thông tin."
"Ta đã biết."
Karen đi vào phòng truyền tin, trận pháp truyền tin mở ra, Karen nhìn thấy
Daan.
"Verden đâu?"
"Người Cầm Roi đã trở về."
"Hắn xem ra cũng may mắn đấy, trở về thì có thể nói khoác rằng đánh trận cũng
không khó, ha ha."
Karen không có tiếp lời.
Đánh thắng trận càng nhiều, địa vị mình càng cao, đồng thời, những nhân vật
cao cao tại thượng vốn không thể động chạm kia, lúc nói lời tự nhủ, cũng sẽ
càng thân thiết, số lần nói đùa cũng nhiều lên."Đánh rất không tệ, ta không nghĩ
tới ngươi có thể công phá dãy núi Zuma nhanh như vậy, ngươi biết không, ta đã
thừa dịp đề nghị Đại tế tự nhân cơ hội hậu cần của kẻ địch hỗn loạn, thuận thế
mà phát động một trận đại chiến dịch."
"Xin ngài ra nhiệm vụ."
Câu nói này của Karen là khách sáo, báo cáo thương vong sơ bộ đã bí mật được
đưa lên qua báo cáo chiến trường, tiếp theo thì cái tập đoàn quân này của mình
sẽ phải rút hẳn về phía sau, nhưng thái độ vẫn là phải tiếp tục đoan chính.
"Nhiệm vụ tác chiến lập tức sẽ được đưa xuống, bên ngươi sẽ được điều đến vị
trí hàng thứ hai của chiến dịch, chuẩn bị để chi viện bất cứ lúc nào.”
Hả?
Trong lòng Karen hơi kinh ngạc, đây là đang muốn điều quân của mình làm
quân dự bị trong đợt đại chiến dịch sắp phát động, cũng có thể gọi là đội cứu
hỏa, sau khi đại chiến dịch khơi mào thì nơi nào cần sẽ được phái đến nơi đó.
Nhưng điểm khơi mào chủ yếu của đại chiến dịch chắc chắn là chỗ của những
tập đoàn quân có Kỵ Sĩ Đoàn, cho nên cái đội dự bị này khả năng lớn sẽ không
thật sự ra chiến trường, coi như có ra thì cũng chỉ phụ trợ, nhưng mặc kệ như
thế nào, lực lượng do mình chỉ huy vẫn phải tiếp tục duy trì trạng thái chuẩn bị
chiến đấu.
"Vâng, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ tổng bộ."
Sau đó, Daan lại hỏi vài câu về tình huống của dãy núi Zumua, sau đó kết thúc
truyền tin.
Lúc Karen trở lại lều, Neo đang để trần nửa người trên ngồi trên ghế của mình
mà hút thuốc, trong tay vuốt vuốt một cái bình lớn chứa thứ chất lỏng màu đen.
"Đây là thứ gì?"
Neo hồi đáp: "Thuốc kích thích tinh thần."
"Không phải trông như thế nào."
"A, không phải cho người uống, là cho Kim Giáp Long Quy dùng trong lúc
chiến tranh."
Nói, Neo ngẩng đầu lên, "Ừng ực ừng ực" mấy hớp: "Đã nghiền, cuộc chiến này
đánh thật đã nghiền."
"Ngài tốt nhất nên bớt bớt lại, ta sợ ngài uống quá nhiều sẽ có chuyện đấy."
Neo nhún vai: "Không sao cả, nếu đem đi phân loại thông thường thì ta xem
như là một con dị ma cấp bậc rất cao, cậu có muốn thử một chút không, nói
không chừng cơn nghiện đói của cậu sẽ thích đấy."
"Ha ha."
"Tiếp theo nên nghỉ ngơi thôi, ta đang nói đến tập đoàn quân."
"Daan cho ta bố trí nhiệm vụ mới, hắn muốn khởi xướng một đợt đại chiến
dịch, chúng ta đi làm đội dự bị.
"Cậu không giấu diếm báo cáo chiến tổn đấy chứ?"
"Không chỉ không giấu diếm báo cáo, ta còn đổi vết thương nhẹ thành trọng
thương, trọng thương thành hấp hối."
Người chết trận không có cách nào làm giả, nhưng tình hình những người bị
thương là có thể tự quyết định, vì để tranh thủ đãi ngộ tốt và thời gian nghỉ ngơi
dài hơn, mặt khác, Karen cũng không cần phải dựa vào tổn thất thấp trong các
trận chiến gần đây để làm màu cho lý lịch của mình.
"Làm thế vì cái gì nhỉ, binh lực bên Trật Tự cũng không thiếu thốn đến mức độ
này đâu chứ?
Không cho chỉnh đốn, còn muốn tiếp tục duy trì trạng thái chuẩn bị chiến đấu,
vô lý, trừ phi là cố ý để chúng ta đi theo đằng sau tập đoàn quân chủ lực để
hưởng công trong trận đại chiến dịch này, sau đó..."
Karen nhẹ gật đầu,
Nói tiếp:
"Ừm, sắp về nhà."