Hắn không dám điều tra bên phía Đại tế tự, nhưng bên phía Karen, với thủ đoạn
và nguồn lực của hắn thì hoàn toàn có thể điều tra Karen một lần, hai lần, ba
lần…
Mỗi người đều có bí mật, cấp trên cho phép thuộc hạ của mình có điều che giấu.
Nhưng bây giờ Verden gần như có thể chắc chắn, lý lịch và báo cáo về Karen
mà mình có trong tay, tuyệt đối không phải là một mặt chân thật nhất.
Cô nhi sao …
Chỉ là một đứa cô nhi trong sạch thôi sao?
Đại tế tự Rasma tiền nhiệm thuở nhỏ mất mẹ, được một thần quan trong giáo
nhận nuôi, từ đầu đã thể hiện ra thiên phú tu luyện cực mạnh và khả năng thấu
hiểu và tương tác với sức mạnh của quy tắc Trật Tự siêu việt người bình
thường, lúc này mới có thể bộc lộ tài năng trong trường học giáo hội, được nâng
đỡ cao hơn.
Trước lúc chính thức tham gia vào chính sự, ngoại trừ thiên phú tu hành ra thì
Rasma gần như là một tờ giấy trắng, điểm này, thể hiện ra cực kỳ rõ ràng từ trên
lý lịch của Rasma, bây giờ, Verden có quyền hạn để nhìn thấy những chi tiết
nhỏ nhặt và chân thật nhất trên lý lịch chưa chỉnh sửa của Đại tế tự tiền nhiệm.
Nhưng Karen là tình huống như thế nào?
Không chỉ có lý lịch vô cùng ngăn nắp, tốc độ thăng tiến kinh người, nhất là sau
khi tiếp xúc với hắn, phương diện xử sự và cách làm người biến thư ký bên
cạnh mình thành một kẻ ngu xuẩn; phương diện tầm mắt cách cục, nghiện nát
một đám thuộc hạ trực hệ mà mình đã dẫn dắt, biết làm việc, hiểu làm người …
còn biết đánh trận.
Verden nhìn xem tay trái của mình, ngày đó trên lưng Auggie, hắn bắt lấy cổ tay
Karen, bỏ thêm vảy của Auggie vào trong ly nước, lúc bắt lấy cổ tay đối
phương, hắn cảm thấy cấp độ năng lượng linh tính trong trong cơ thể Karen.
Hắn đang cố gắng che giấu, hoặc là nói che giấu vốn đã là một thói quen của
hắn, thế nhưng trong hoàn cảnh chiến trường khi ấy, trong lòng vẫn đang chập
chờn cảm xúc.. nên vẫn bị mình thăm dò ra được.
Verden rõ ràng, so sánh với tất cả năng lực để người ta khiếp sợ mà Karen thể
hiện thì thừ làm cho người ta khiếp sợ nhất, hẳn là thực lực cá nhân của hắn.
Đây là một đứa cô nhi.
Cái này thật sự là một đứa cô nhi sao?
Mà cái đứa cô nhi này lại không có trải qua sự bồi dưỡng trong hệ thống giáo
hội, mặc dù hiện tại trên danh nghĩa là hắn đang học tập trong Đại học của Thần
Giáo, nhưng đây chẳng qua là đang mạ vàng lý lịch.
Điều tra hắn,
Điều tra người đứng bên cạnh hắn,
Ngược về trước, tất cả thời kỳ, chỉ cần là người mà hắn từng tiếp xúc thì đều
tiến hành điều tra triệt để!
Đào móc tất cả, không chỉ nơi hắn từng ở mà cả nơi hắn từng đến, tiến hành
truy quét toàn diện!
Verden có thể dùng linh hồn của mình để đánh cược rằng tuyệt đối có thể đào
được thứ gì đó để mình chướng mắt.
Toàn bộ Trật Tự Thần Giáo, cũng chỉ có Verden hắn mới có thể có nguồn lực và
có năng lực để thúc đẩy việc này.
Nhưng hắn không có ý định làm như thế.
Bởi vì Đại tế tự cũng là xuất thân cô nhi …
Trước lúc Norton trở thành ứng cử viên cho vị trí Đại tế tự đời tiếp theo sau
Rasma, việc thân phận của hắn là người thừa kế của ngài Tiranus vẫn luôn là bí
mật.
"Ha ha ha … ha ha ha … "
Verden nở nụ cười, cười đến nỗi trong lòng có chút chua xót, cười đến nỗi có
chút bất đắc dĩ, cười đến nỗi để Auggie nổi lềnh bềnh bên cạnh, cảm thấy da
rồng của mình cũng bắt đầu nổi da gà theo, là một con Băng Sương Cự Long,
cô ta thế mà bị lạnh đến run rẩy.
Thật sự là hoang đường,
Thân là Người Cầm Roi Trật Tự Thần Giáo, đây là lần đầu tiên, không phải sợ
không tra ra được.
Mà là sợ …
Đừng thật sự tra ra được cái gì.
...
"Con trai, tranh thủ lúc còn nóng mà ăn đi."
Kaixi đưa đồ ăn đến cho Richard.
"Cảm ơn mẹ."
Richard cười nhận lấy, ngồi bên cạnh giường bệnh cha mình mà bắt đầu dùng
cơm. Trước mấy ngày trước, hai mẹ con còn ở chỗ này trợn mắt trừng nhau,
Richard càng rống lên mà nói chuyện với mẹ và cô mình.
Nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến hai mẹ con bây giờ cùng ngồi
một chỗ ăn cơm.
Trên thế giới này, thù hận giữa cha mẹ và con cái là dễ dàng hòa giải nhất.
Bởi vì trong lúc kết thù hận, trong lòng một bên hiểu rõ rằng, mặc kệ như thế
nào thì một bên khác cuối cùng cũng sẽ tha thứ chính mình.
Cũng bởi vì không e ngại như vậy nên sẽ dẫn đến một loại hiện tượng hay gặp
đó là giữa những người nhà thường tổn thương nhau một cách không chút kiêng
kỵ gì hơn là khi đối mặt với người ngoài.
Nhưng mà hành vi của Richard hôm đó trái lại cũng không thuộc về một nhóm
này;
Kaixi và Lucie cũng đã đến chỗ quân kỷ để nộp kiểm điểm, quân kỷ đã tiếp
nhận, nhưng bởi vì theo quân đoàn sắp chuyển sang một chiến trường khác cho
nên căn cứ theo tình huống hiện tại thì trước hết hai người sẽ tiếp tục giữ chức,
quá trình xử lý và trừng phạt cụ thể sẽ tiến hành áp dụng lúc chỉnh đốn sau khi
kết thúc giai đoạn.
Dựa theo điều lệ trong thời gian chiến tranh, lần này Kaixi và Lucie có khả năng
lớn sẽ bị tước đi công lao tích luỹ trong giai đoạn tham quân này, đây là xem
trên phương diện tình cảm khi bọn họ chủ động nhận tội kiểm điểm; bởi vì
trong quân đội, nhất là việc tự ý rời bỏ vị trí trong lúc chiến đấu, nếu thật sự
muốn làm lớn chuyện thì đến toà án cũng không có gì quá đáng.
"Chuyện ngày đó, là do mẹ không đúng, là do mẹ không tỉnh táo."
"Đều đã qua rồi."
Chuyện này Richard cũng không có cách nào an ủi, chỉ có thể nói, là bởi vì tính
chất của Đoàn dân binh khi thành lập, để mẹ và cô mình vốn không có bất cứ
kinh nghiệm gì trong quân đội mà chỉ dựa vào kỹ thuật để nhập ngũ nên quên
mất thân phận của mình trong thời điểm quan trọng.
Richard từng nghe Karen nói mục đích chủ yếu nhất của cuộc chiến tranh này là
Đại tế tự muốn luyện binh.
Richard cảm thấy, có lẽ, đây chính là hiệu quả của việc luyện binh đi, để những
thần quan giống như mẹ và cô mình nhận thức và làm quen với chiến tranh.
Kaixi hỏi: "Ngày mai sẽ phải dời đi sao?"