Người Cầm Roi đứng yên tại chỗ thật lậu, hốc mắt của hắn dần dần đỏ lên.
Nhưng mà đó cũng không phải vì gặp được "Thần" mà cảm động.
Hắn có chút phiền muộn, có chút bất đắc dĩ, có chút thương cảm …và cùng rất
nhiều rất nhiều sự uất ức.
Lúc trước nó vẫn chỉ là một cơn ác mộng, một kết cục xấu nhất trong dự đoán,
mang theo một chút sự trêu chọc bản thân: Trước ngửa đầu hầu hạ kẻ lớn xong,
sau lại cúi đầu xuống hầu hạ kẻ nhỏ.
Bây giờ ác mộng thành sự thật.
Hắn, Karen. Silva, quả nhiên là Thần tử.
"Ha ha ha …ha ha ha … ha ha ha..."
Verden nở nụ cười, hắn quay về chỗ ngồi, cười càng lớn hơn, dùng tay che trán
của mình, cười đến nỗi bả vai bắt đầu run rẩy.
Hắn không thể không bội phục cái sự cảm giác đáng chết của mình, cũng khó
trách năm đó ngay từ đầu thì Đại tế tự đã giao công việc trên phương diện tình
báo của đoàn đội cho mình.
Mình cảm thấy Karen có vấn đề, thế mà Karen thật sự có vấn đề.
Hắn hi vọng mình có thể sai một lần đến dường nào, nhìn nhầm một lần, cho dù
là đánh mất danh dự nghề nghiệp của mình.
Thần tử và Thần tử cũng không giống nhau.
Sự chênh lệch giữa bọn hắn cũng như giữa người thằn lằn và Auggie.
Thần tử ở tầng dưới chót nhất là do Thần giáo chủ động sắp xếp bố trí tiếp dẫn
xuống, ví dụ điển hình chính là Marvalho.
Hắn chỉ là một cái vật dẫn, tiếp nhận một phần năng lực và ký ức của vị kia,
Thần Giáo cho hắn thân phận địa vị rất cao, nhưng trên thực tế, hắn chỉ là một
công cụ hình người cấp cao.
Cuộc sống, hôn nhân, hạng mục công tác của hắn, những thứ này đều được
Thần giáo chuẩn bị sẵn trước lúc tiếp dẫn vị này xuống.
Thần tử bậc trung thì có tính năng động chủ quan khá lớn, không phải Thần
giáo đi cầu nguyện khẩn cầu đến, mà là xuất phát từ mục đích hoặc thời cơ nào
đó thì vị kia muốn xuống, thông báo cho Thần giáo để chuẩn bị.
Những vị chủ động xuống này, trên phương diện sinh hoạt và công việc sẽ có
mức độ tự do cao hơn.
Nhưng trên bản chất, vẫn là một loại "Dị thú quý hiếm" được nuôi nhốt, đơn
giản là dùng một cái lồng kính to hơn một chút, bên trong bày biện phong phú
hơn một tí.
Cấp bậc cao nhất thì là trường hợp mà Thần Giáo tương đối nhức đầu, một vị
nào đó giáng lâm, nhưng trong lúc giáng lâm không biết là bởi vì bị điều kiện
hạn chế hay vẫn là do nguyên nhân gì khác, tóm lại, không “chào hỏi” Thần
giáo trước.
Vị này giáng lâm trên người của một tín đồ nào đó.
Người tín đồ này bắt đầu nằm mơ những giấc mộng kỳ lạ, trong đầu có thêm
những ký ức không thể tưởng tượng được, trên người cũng xuất hiện hiện tượng
kỳ bí, tốt một chút thì tín đồ chủ động báo cáo hoặc là người bên cạnh báo cáo,
Thần Giáo kịp thời phát hiện, biến "Hoang dại" trở thành "Nuôi trong nhà";
Tình huống xấu hơn một chút thì ý thức bản thân của tín đồ sẽ sụp đổ, nhưng ý
thức của vị kia sẽ không làm chủ đạo, trên thực tế, xem như ý chí của Thần, nếu
như không trọn vẹn và quá hư hao, vậy thì cũng sẽ cực kỳ đáng sợ, thậm chí sẽ
hành động hoàn toàn trái với bản thể của vị đó.
Trong trường hợp này thường sẽ gây ra thiệt hại rất lớn, trong lịch sử của các
Thần Giáo chính thống đều từng xuất hiện tình huống tương tự, nhưng vì giữ
gìn hình tượng của Thần chi nhánh nhà mình, hầu như đều ghi chép lại với hình
thức "Ma Thần làm loạn" trong thần thoại tự thuật.
Bởi vì đây là một cái kỷ nguyên Chư Thần không xuất hiện, cho nên sẽ không
có Chân Thần giáng lâm, điều này sẽ đưa đến việc "Các Thần tử" đối với Thần
Giáo, xuất phát từ góc độ thực lực, vĩnh viễn sẽ có địa vị yếu thế hơn.
Tóm lại, trên cơ bản, "Thần tử" xuất hiện, hoặc là sớm chuẩn bị, hoặc là bị phát
hiện kịp thời, hoặc là bị xử lý kịp thời;
Bởi vì trong từng Thần Giáo đều có Thần Điện, đều có Thần khí, thăm dò, giám
sát, xem bói, tiên đoán toàn phương diện, Thần chi nhánh sẽ dính líu càng nhiều
hơn nên sẽ càng dễ bị cảm ứng được, cho nên, rất khó xuất hiện loại tình huống
"Thần tử" mai danh ẩn tích sống cả một cuộc đời tiêu diêu tự tại ở bên ngoài.
Quan trọng nhất đó là vì những "Thần linh" giáng lâm kia cũng không rảnh rỗi
nhàm chán như vậy …
Nhưng ở trong dòng sông lịch sử sẽ luôn có trường hợp đặc biệt xuất hiện.
Đại tế tự mà Verden đi theo chính là trường hợp đặc biệt này.
Ngài Tiranus có địa vị cực kỳ cao thượng trong lịch sử của Trật Tự Thần Giáo,
hắn tự mình tổ chức xây dựng Trật Tự Thần Giáo, bố trí hệ thống của Thần
Giáo, biên soạn Ánh Sáng Trật Tự…
Mà trong suốt kỷ nguyên thì số lần mà vị này giáng lâm cũng là thấp nhất.
Verden cảm thấy, hẳn là vị này rất kén chọn, mà ánh mắt lại cực kỳ tốt, chọn
ngay đại ca nhà mình.
Ngài Tiranus không chọn sai, chọn cực kỳ đúng, nhưng chính là vì chọn quá
đúng, đúng đến nỗi đại ca nhà mình hoàn toàn khinh thường việc dựa vào thân
phận "Thần tử" để được nuôi nhốt với đãi ngộ cao, còn quay lại trấn áp ngài
Tiranus!
Cho nên, đây là vì sao những thành viên trung tâm trong tổ chức do Verden cầm
đầu này lại vô cùng kính cẩn đối với Đại tế tự vượt xa quan hệ cấp trên cấp
dưới, cho dù đã trở thành những nhân vật lớn trong giáo nhưng vẫn nơm nớp lo
sợ khi đối mặt với Đại tế tự...
Thật sự là không còn cách nào khác, mỗi lần đi đến Thần Điện công vụ, trông
thấy nhiều Đại tế tự như vậy, đây thật ra là một sự “Cảnh cáo” trong im lặng.
Đại ca nhà mình không chỉ trấn áp Thần, thậm chí hắn …tự giết bản thân mình.
Dựa theo lệ cũ, mỗi Thần giáo đều sẽ không hẹn mà cùng để Thần tử nhà mình
rời xa trung tâm quyền lực, nhưng lần này là Trật Tự Thần Giáo nhìn lầm, lúc
trước Thần Điện vẫn luôn "Bao trùm" lên trên các Đại tế tự, các Trưởng Lão
Thần Điện ỷ vào tuổi thọ lâu đời của mình, thường chiếm ưu thế áp đảo trên
mặt vai vế;
Nhưng loại ưu thế này, dường như không còn chút gì sót lại trước mặt đại ca
nhà mình, ngược lại bị áp chế vô cùng sít sao.