Verden lại nghĩ tới bên phía Thần Điện lại đang mưu đồ với những người hậu
tuyển cho vị trí Đại tế tự tiếp theo, trong danh sách người tranh cử còn có Karen
…
Tốt, cực kỳ tốt.
Chúc mừng Thần Điện, sau khi hầu hạ xong người "Cha" này thì nói không
chừng sẽ còn lại chào đón thêm một người "Chú" đến.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Người Cầm Roi cảm giác được nội tâm mình cũng
không đau khổ như vậy.
Hắn mở bàn tay, nhẹ lấy mảnh thuỷ tinh của chiếc ly vỡ trong lòng bàn tay ra
ngoài.
Sau khi biểu đạt cảm xúc xong, hắn bình tĩnh lại. Còn có thể làm sao đây?
Nhìn xem cái thuộc hạ do mình đề bạt lên này, hắn đối nhân xử thế đúng mực
và có trật tự như vậy, nào có chút dấu hiệu gì của "Thần hoá điên".
Cho nên, Karen cũng giống như Đại tế tự, đều là biết thân phận của mình nhưng
đều có thể áp chế, lấy ý thức bản thể làm chủ.
Bọn hắn khinh thường thân phận "Thần tử" là bởi vì bọn hắn muốn càng nhiều
thứ hơn.
Karen muốn cái gì?
Điều này rất dễ đoán, mình so sánh Karen với Đại tế tự, tự nhiên cũng có thể so
sánh ngược lại… hắn muốn tránh đi sự khống chế và giới hạn của Thần Giáo
đối với “Thần tử”, hắn muốn làm... Đại tế tự!
"Ba!"
Verden vỗ tay một cái.
Thật hạnh phúc, ta có một cặp để đối chiếu tốt như vậy
Verden cầm bình rượu lên, rót vào miệng mình một nghiệp.
Nghĩ thoáng một chút, phải nghĩ thoáng một chút;
Ít nhất thì sau này mình rốt cuộc không cần lo lắng vấn đề công việc.
Mình có thể tìm ý muốn và thái độ của Đại tế tự từ chỗ Karen; công việc mà
Đại tế tự sắp xếp cho mình thì mình có thể sắp xếp cho Karen.
Mình ở giữa làm người môi giới cho hai bên là được,
Dù sao thì “Hai vị Thần tử” các ngài có thể tự hiểu và tự làm hài lòng lẫn nhau.
Verden đi đến trước mặt Punk đã hôn mê, kiểm tra tình huống của hắn một chút,
sau khi xác nhận không có việc gì thì hắn cũng lười quan tâm thêm.
Bây giờ hắn đang hận sao lúc trước người bị ngất không phải là mình.
Nhưng mà cũng chính bởi vì Punk hôn mê quá sớm, tác động của việc nhìn
thẳng vào "Thần" quá lớn, ký ức bị xoá đi sau khi lấy cây kim ra, bằng không
hắn có lẽ sẽ có cơ hội để nhắc nhở Người Cầm Roi một chút:
Thứ mà lúc trước pho tượng Ogurev nhìn vào, không phải Karen, mà là một con
chó bên cạnh Karen.
Con chó bên người Karen kia… là Thần.
Đây có lẽ là một sự hiểu lầm đầy kỳ diệu, bởi vì Người Cầm Roi dựa vào khả
năng quan sát và phân tích của mình để suy đoán, và đoán được cực kỳ chuẩn
xác, chỉ có điều là cấp bậc thấp nhất.
Karen che giấu tung tích, ngay từ đầu cũng không phải là vì hướng đến vị trí
Đại tế tự, mà là bởi vì anh họ Inmerais, hiện nay nguy cơ xếp hàng đầu mà Trật
Tự Thần Giáo muốn xử lý vẫn là “Phố Mink”.
Về phần thân phận phía sau Karen, cũng không phải Thần chi nhánh.
Chỉ có điều là sự hiểu lầm này cũng không phải được tạo nên một cách ngẫu
nhiên, không phải nói Karen may mắn, Verden không may nên không thể vạch
trần chân tướng.
Nếu không phải Kevin ngồi bên cạnh Karen, mà là ngồi trong ngực Karen hoặc
ngồi hẳn ở một chỗ khác;
Hay là nếu Kevin không phải đầu trọc, không dễ bị để mắt đến như vậy thì…
Chỉ cần Punk thật sự hướng ánh mắt nhìn ngay về phía Karen, đừng nói đến
việc phát ra tin tức gì …bản thân hắn cũng xong đời rồi.
Verden đi rìa tầng cao nhất, nhìn về Karen đang hỏi thăm mời rượu những binh
sĩ bên dưới.
Trong lòng của hắn bỗng nhiên cảm thấy may mắn, may mắn mình sắp xếp
chuẩn bị cho kết quả xấu nhất, đó chính là đưa “Bộ thanh tra kỷ luật” cho Karen
bố trí ở đại khu thành phố York.
Như vậy thì ít nhất trên mặt cảm giác không gian thì hắn đã kéo giãn khoảng
cách rất xa với Karen.
Sẽ không xuất hiện việc mình mới vừa báo cáo công việc ở chỗ Đại tế tự xong,
vừa trở lại văn phòng lại bị Karen báo cáo công tác.
"Nếu như vậy thì sau này cũng không nên nói Thần Điện mới là nơi gần với
Thần nhất, nơi gần với Thần nhất trong toàn bộ Thần Giáo rõ ràng là văn phòng
Người Cầm Roi của mình."
…
Philomena đang tạm biệt với các thành viên trong đoàn trinh sát, cô không thích
ứng với tình huống này, sẽ lo nghĩ, sẽ bất an, trong lòng bàn tay sẽ đổ mồ hôi.
Vẫn may là bên người cô có Richard.
Richard bưng rượu, không ngừng đụng chén cùng với các thành viên trong đoàn
trinh sát, vỗ bả vai lẫn nhau, không khí vô cùng hào hứng.
Nếu không biết thì còn tưởng rằng Richard mới là tiểu đoàn trưởng đoàn trinh
sát.
Các thành viên của đoàn trinh sát cũng rất cho Richard mặt mũi, một là bởi vì
Richard làm phụ tá của quân đoàn trưởng, cấp bậc vốn cực kỳ cao, thứ hai, đều
là những người được rèn luyện để điều tra, làm sao có thể không phát giác được
việc Richard luôn luôn xách thùng vào trong lều của tiểu đoàn trưởng mình.
Mỗi khi đến trước một bàn, Richard hâm nóng bầu không khí, liên tục cạn ly,
nói chuyện trêu chọc, đến lúc kết thúc, Richard lại nâng ly uống cùng những
người trong bàn, đồng thời dùng cùi chỏ đẩy đẩy Philomena đang đứng ở bên
cạnh mặt không đổi sắc một chút.
Philomena như bị bật công tắc, cũng uống một hơi cạn sạch rượu trong ly.
Cách đó không xa, Kaixi nhìn về phía chồng mình ở bên kia, chồng của mình
đang tạm biệt với các Trận pháp sư khác, miệng đang cười to mà nói về những
chuyện thú vị trong quân đoàn, đang nói về những chiến hữu đã khuất…
Đợi sau khi trở về, sợ là cha và mẹ khi nhìn thấy con trai của mình như vậy đều
sẽ cảm thấy kinh ngạc, đây là Eisen trước kia mà khi ngồi ăn cơm với gia đình
không khác gì với đang bị tra tấn sao?
Ngay sau đó, Kaixi lại nhìn sang một bên khác, nhìn thấy Richard đang cùng
Philomena cùng mời rượu.
Một màn này, cực kỳ giống vợ chồng mới cưới đi mời rượu trong hôn lễ.
Ài…
Người mẹ luôn luôn khoan dung nhất với con trai của mình, hiện tại, Kaixi đã
không muốn đi phản đối ý nghĩ của con mình.
Đồng thời, cô cũng đã rõ ràng một sự thật tàn khốc, trong nhà này, cô có phản
đối hay kháng cự hay không thì hình như cũng không có tác dụng gì.
Kaixi đã có thể tưởng tượng ra hình ảnh một buổi sáng nào đó ở trong nhà,
trước tiên phải hầu hạ mẹ chồng, sau đó lại đi xuống lầu hầu hạ con dâu.
Thần ơi,
Tại sao ngài lại muốn một người như ta kẹp ở giữa hai người bọn họ chứ?