Sau khi buổi tiệc ở cứ điểm Ogurev kết thúc, mỗi binh sĩ chính thức trở về thân
phận ban đầu của mình, nhưng mà có vài người chỉ là tạm thời rời khỏi.
"Đã lựa chọn xong rồi sao?"
Trong xe ngựa, Karen vừa xem báo chí vừa hỏi Muri đang ngồi ở đối diện.
"Đã chọn xong, ngài có cần xem qua một chút không?"
"Không cần, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi."
Muri lựa chọn những người ưu tú và thích hợp từ trong quân đoàn, điều động
biên chế, hoặc là sắp xếp đến Đòn Roi Kỷ Luật đại khu thành phố York hoặc là
sắp xếp vào trong bộ thanh tra kỷ luật của mình.
Những người tài giỏi được lựa chọn này là thật sự hài lòng với việc sắp xếp,
cam đoan trung thành đồng thời lại rất có "Sức chiến đấu".
Dù gì thì bản chất của quyền hạn vận hành trong bộ môn là nhân sự.
Về sau, trong hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật, ngoại trừ xưng hô chức vị ra thì hẳn là
Karen sẽ còn thường xuyên nghe được một loại xưng hô khác để tăng sự gần
gũi: Quân đoàn trưởng.
Những Bộ trưởng khác còn cần phải bồi dưỡng, lôi kéo, tìm kiếm tướng tài đắc
lực, Karen thì dựa vào lần quân đoàn xuất chinh này mà lũng đoạn nhân tài cốt
cán bậc trung trong hệ thống.
Điều này đưa đến kết quả trực tiếp chính là chờ đến khi Verden lùi về sau, cho
dù Người Cầm Roi không phải Karen, Karen cũng có thể giống với lúc đối xử
với Gaspol, cướp hoàn toàn quyền của Người Cầm Roi.
"Những nhân viên cũ trong bộ thanh tra kỷ luật thì...."
Karen cũng không ngẩng mắt lên nhìn, cực kỳ bình tĩnh nói:
"Nên dọn dẹp thì dọn dẹp, nên cho lui thì cho lui, nên chuyển đi thì chuyển đi,
ta cũng không có cách nào để khách sáo với Andy, càng không có khả năng đi
lãng phí thời gian đối với những phe phái vốn có mà hắn để lại trong bộ môn."
Đây là trực tiếp dự định đại thanh tẩy, thay lồng đổi chim.
Muri lập tức gật đầu nói: "Vâng, thuộc hạ đã biết, thuộc hạ sẽ cùng Alfred
nghiên cứu."
"Ừm."
Xe ngựa dừng lại, đến kết giới ra vào của Đại học Trật Tự.
Cửa xe bị mở ra, thần quan phụ trách kiểm tra an ninh khi nhìn thấy Karen ngồi
ở bên trong, vô thức lui lại hai bước, sau đó lại không thể không bước đến, dùng
bàn tay run rẩy kích động mà nhận lấy thẻ chứng nhận thân phận của người
trong xe.
Kiểm tra xong, sau khi trả thẻ chứng nhận về, toàn bộ đám thần quan kiểm tra
an ninh quỳ mọp xuống:
"Thưa ngài."
Karen nói: "Ta nhớ là trong quy phạm lễ nghi của giáo ta cũng không phải hành
lễ như vậy."
Một đám thần quan lập tức phản ứng kịp thời, toàn bộ đứng dậy, hai tay giao
nhau khom mình hành lễ:
"Thưa ngài."
Karen gật đầu đáp lễ với bọn hắn.
Xe ngựa tiến vào kết giới của Đại học Trật Tự, các học sinh ở sau trông thấy
gương mặt của đám thần quan kiểm tra an ninh ai nấy đều vô cùng kích động,
bước lên hỏi thăm nguyên nhân.
Rất nhanh, câu chuyện nhỏ này sẽ đăng báo tuyên truyền, trở thành giai thoại về
danh nhân.
Chỉ có điều Karen cũng không để ý đến những “giai thoại” này, bởi vì bây giờ
đang có nhiều chuyện khác.
Cũng như phần báo “Biên Niên Sử Thần Thoại” mà Karen đang xem này, tuy
Thần Giáo phát hành nó chỉ là một giáo hội nhỏ, nhưng lại nổi danh trong giới
giáo hội về mảng tin bên lề, thậm chí phát hành báo chí trở thành một nguồn thu
nhập quan trọng của giáo hội nhỏ này.
Trong phần báo này viết về câu chuyện tình yêu giữa mình "Sinh Mệnh Thần
nữ" cùng "Đại Địa Thần nữ", miêu tả về tình yêu nam nữ bị hoàn cảnh chém
giết trên chiến trường ép bức một cách rất sinh động, tinh tế và tỉ mỉ.
Kịch bản ly kỳ khúc chiết, các cách trần thuật theo góc nhìn của "Người trong
cuộc".
Đừng nói đến những độc giả vốn không biết về tình hình thực tế kia, ngay cả
bản thân Karen đều xem một cách say sưa ngon lành.
Xe ngựa được cho phép chạy trực tiếp vào sân trường đại học, nhưng lúc ở cổng
có người ngăn cản, là Chủ nhiệm Khoa lịch sử, hắn vừa cười câu nệ vừa bước
lên xe:
"Thưa ngài, để ta dẫn đường cho ngài."
Karen tới đây để đi học, vốn là muốn nói chuyện với Phái học viện, việc nói
chuyện này là bình đẳng, mục đích là để “vuốt ve” tâm tình tiêu cực mà Phái
học viên sẽ sinh ra khi Andy bị mình thay thế vị trí, cho nên đã thông báo trước.
Chờ đến khi xe ngựa tiếp tục đi sâu vào thì lại bị cản lại, là viện trưởng Jax, lúc
trước vị này dẫn Karen đến tham gia buổi gặp mặt ven hồ, lúc này trên mặt
cũng nở nụ cười câu nệ giống như Chủ nhiệm Khoa lịch sử. Ngay sau đó, xe
ngựa lại ngừng mấy lần, lại thêm mấy người bước lên.
Chờ đến khi sắp vào khu dạy học thì xe ngựa lại ngừa, phó hiệu trưởng Jango
cũng bước lên:
"Nhường chỗ một chút, nhường chỗ một chút.”
Những lãnh đạo trường học bước lên trước chỉ có thể chen nhau một chút, Chủ
nhiệm Khoa lịch sử lên đầu tiên đã cuộn mình thành một con hươu nhỏ. Jango
thì là ngang cấp với Andy, là một trong ba nhân vật lớn của Phái học viện mà
lúc trước Karen gặp trong căn buổi gặp mặt được tổ chức trong khu nhà ven hồ
kia. Trong lần gặp mặt ấy thì ngay cả chỗ ngồi Karen cũng không có.
Bây giờ thì Jango chen chúc ngồi ở phía đối diện.
Sau khi Jango ngồi lên thì xe ngựa chạy được vài mét lại ngừng.
Điều này khiến trên mặt Jango có chút xấu hổ, hắn không biết lớp học mà
Karen muốn đến đầu tiên lại gần như vậy.
Karen đeo mặt nạ lên sau đó xuống xe ngựa, sau đó, một đám lãnh đạo của
trường chen chúc nhau mà đi xuống, tiến về phòng học.
Trên đường đi, các học sinh đều bị cảnh tượng này dọa sợ, nhiều lãnh đạo
trường học đi cùng như vậy, cái vị đến đây thị sát này phải có thân phận cao quý
đến dường nào?
Không đúng, nếu vậy thì vì sao hôm qua không có bị thông báo muốn tiến hành
tổng vệ sinh chứ?
Karen đi vào phòng học, đây là một buổi học Thần sử, các học sinh tự mang
theo gối, không ít người đã đến chiếm chỗ trước và chìm vào giấc ngủ để ngủ
bù.