Trong kết giới có tổng cộng có 7 tòa lâu đài, trong phương án ban đầu vốn là dự
định xây 12 tòa, bởi vì tín đồ Trật Tự có tình cảm rất sâu đậm với con số "12"
này, chỉ cần dao động ở giữa cái con số 12 này thì đều sẽ nghĩ biện pháp thông
qua phương thức cắt giảm hoặc là tăng thêm để cho bằng.
Cũng may Alfred kịp thời gián đoạn hạng mục, vì thế, đội thiết kế còn hết sức
tức giận, cho rằng Alfred làm bẩn tác phẩm của họ, nếu như không phải lúc ấy
Karen đang lãnh binh ở tiền tuyến, có lẽ bọn hắn còn muốn chạy đến trước mặt
Karen để kiện cáo.
Hiện tại phân phối dựa theo chức năng, hai tòa lâu đài dùng để làm ký túc xá,
một tòa dùng để làm toà nhà thẩm vấn, một tòa dùng để làm ngục giam, hai tòa
dùng để làm ký túc xá cho thần quan, một tòa cuối cùng thì tạm dùng làm nơi
hoạt động văn nghệ.
Bởi vì tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật của đại khu thành phố York sẽ không chuyển
tới đây cho nên dùng nơi này làm nơi làm việc cho Bộ kỷ luật, nếu dựa trên
không gian sử dụng thì vô cùng xa xỉ.
Nếu thật sự còn xây thêm năm lâu đài nữa, vì để không lãng phí thì có lẽ thật sự
sẽ dùng một toà để chăn heo.
Karen đi vào phòng làm việc của mình, là một căn phòng có diện tích rất lớn,
tổng cộng có sáu gian phòng nhỏ hơn ở trong, ở chỗ cửa ra vào là hai cái văn
phòng, một gian cho Philomena, đây là phòng an ninh, khác với lúc trước, về
sau Philomena có thể ở trong không gian kín mà gặm móng giò do phu nhân
Đường Lệ tự mình kho được Richard mang tới.
Một gian khác là để dành cho người phụ trách sự vụ thực tế của Bộ kỷ luật,
chẳng khác gì là thư ký toàn năng, chức vị này phải đợi Karen bổ nhiệm cụ thể.
Giữa hai gian phòng có một hành lang nhỏ, nối thẳng văn phòng của Bộ trưởng
Karen.
Phong cách của văn phòng Bộ trưởng tham khảo theo văn phòng của Người
Cầm Roi, chỉ có điều là thay đổi hoàn cảnh sông băng thành dòng nước trong
xanh vờn quanh, bàn làm việc ở trên bờ sông, bàn tiếp khách ở trong cái đình
nhỏ có cây cầu bắc qua, có thêm một phòng kín để họp ở bên cạnh một “cái
thác” nơi cuối dòng nước, ở đây được bố trí trận pháp ngăn cách rất tốt.
Còn ba gian phòng còn lại thì là phòng ngủ, phòng tắm và phòng sách của
Karen, không chỉ có không gian rất lớn, tính riêng tư và tính phòng ngự đều rất
cao cấp.
Pall, Kevin, Connor và Healy đều có thể ở chỗ này, về sau, Karen thật có thể
xem đơn vị là nhà, phấn đấu nỗ lửa cả năm không ngừng vì sự nghiệp của Trật
Tự.
Liên tưởng đến lúc trước Neo vì trang trí một căn phòng làm việc mà phải trả
giá như thế nào, nhìn lại điều kiện bây giờ, trong lòng Karen thật đúng là có
chút thổn thức.
Chỉ có điều thật đúng là không thể so sánh được với niềm vui khi chiếm dụng
văn phòng của Neo khi đó.
Giống như là khi còn nhỏ khóc lóc hô hào muốn đồ chơi, chờ sau khi trưởng
thành đi làm có thu nhập, đến lúc đi mua thì đã không còn sự kích động và vui
sướng như trước. Đám người Karen ngồi xuống ở bên cạnh thác nước, Leon
chuẩn bị nước trà và điểm tâm.
Karen nói: "Để cho Leon đảm nhiệm Trưởng khu đại khu thành phố York đi."
"Phụt" một tiếng, mấy khối đá lập tức trượt vào trong ly, Leon không phải đang
cố ý ngụy trang rằng mình đang kích động, hắn thật sự là bị khiếp sợ.
"Bộ trưởng, năng lực của ta …"
Alfred mỉm cười nói: "Năng lực của ngươi không có vấn đề."
Đại chủ giáo tiền nhiệm từ rất sớm đã dẫn cháu trai theo bên cạnh để bồi dưỡng,
sau khi trong nhà xảy ra biến cố thì Leon đem tất cả bi phẫn đều chuyển hóa
thành động lực làm việc, trên phương diện năng lực nghiệp vụ thì hắn sớm đã
đạt tiêu chuẩn.
Quả thật, làm cái Trưởng khu này cũng không cần năng lực nghiệp vụ quá cứng,
còn cần các điều kiện trên những phương diện khác cùng phối hợp, nhưng bởi
vì Bộ kỷ luật của Karen được bố trí ở trong đại khu thành phố York, cho nên vị
Trưởng khu như Leon, chỉ cần “làm việc chăm chỉ”.
Dưới trướng Karen cũng chỉ có ba thuộc hạ có năng lực sự vụ mạnh, muốn cho
đại khu thành phố York là nền tảng của mình thì vị trí trưởng khu phải là người
của mình.
Ngay cả Bern, Karen cũng không hi vọng sau khi hắn chết bị "Thức tỉnh", mà là
hi vọng sau khi "Thức tỉnh" thì sẽ không có kẽ hở để tiếp tục ngồi trên vị trí Đại
chủ giáo.
Tình thế cấp bách, dưới bối cảnh Chư Thần trở về, phong cách làm việc có đôi
khi thật rất khó để văn nhã, nếu là trước kia thì Karen cũng sẽ không đề bạt
người của mình vào chức vị quan trọng ở trước mặt Người Cầm Roi.
"Bộ trưởng …Bộ trưởng…."
Cảm xúc của Leon đang nhanh chóng dâng lên, sắp sôi trào.
Hắn biết mình đi theo vị này, tất nhiên tiền đồ sẽ được đảm bảo, nhưng hắn
không ngờ tới, tất cả sẽ đến nhanh như vậy, mình sắp ngồi vào vị trí ngang vai
ngang vế với ông nội mình trước đây?
"Đừng có chảy nước mắt, rót nước tiếp đi, yên tĩnh một chút."
"Vâng!" Leon dùng sức khẽ hít cái mũi, nén ngược nước mắt và nước mũi về,
mặc dù không thể hoàn toàn biểu đạt cảm xúc thì có chút khó chịu, nhưng hắn
biết Bộ trưởng muốn bỏ bớt bước.
Nhưng mà Leon đã quyết định rằng đêm nay sẽ đi về nhà đốt giấy tiền vàng mã
cho ông nội.
"Wilker, căn phòng làm việc bên ngoài kia là của ngươi, về sau thì sự vụ của Bộ
kỷ luật sẽ do ngươi toàn quyền phụ trách giống như lúc trước ở đại khu vậy, có
chuyện cần thì báo cáo là được."
"Vâng, Bộ trưởng!"
Wilker tỏ ra thong dong hơn rất nhiều, trên mặt cũng lộ ra nụ cười thoải mái vui
vẻ.
Karen một vị lãnh đạo nguyện ý uỷ quyền, mặc dù làm việc dưới quyền của
Karen sẽ rất mệt mỏi, nhưng lại cực kỳ phong phú, đối với Wilker từng bị lạnh
nhạt không được trọng dụng khi trước thì hắn cực kỳ thích trạng thái hiện tại.
Cuối cùng, Karen nhẹ gật đầu với Alfred, Alfred cũng cười đáp lại. Lúc ở đại
khu và trong bộ cũng sẽ không có vị trí của Alfred, nhưng đây cũng không phải
là do lạnh nhạt.
Lúc trước là do ở bên cạnh Karen không có đủ nhân lực, tài nguyên cũng không
đủ, cần Alfred đi bổ sung khắp nơi, cũng may vị dị ma đến từ thành phố La Giai
này vẫn luôn có năng lực học tập rất mạnh, liên tục đảm nhiệm nhiều công việc.
Hiện tại, là thời điểm giải phóng Alfred, hắn sẽ không lại đảm nhiệm thêm chức
vị ở ngoài, mà là ở trong bóng tối chỉnh đốn tài nguyên và đoàn đội của Karen,
giúp Karen làm những chuyện không thích hợp để công khai.
Phân phối nhiệm vụ xong, ba vị thư ký đứng dậy rời đi.