Số 13 Phố Mink

Chương 2814

Hình chiếu của hải thú bắt đầu tiêu tán, Culloin mệt mỏi, bà ta cũng không cách

nào mượn dùng sức mạnh của Moldavia được quá lâu.

Phía trước bà ta là cảm giác khi đối mặt với một vùng sương mù mông lung,

không phải tầm nhìn bị ngăn cản, mà là sức mạnh linh hồn hỗn loạn tràn ngập

khắp nơi để cho cảm giác xuất hiện sự mơ hồ.

Nhưng khi những sức mạnh này dần dần tiêu tán, có thể trông thấy tên kia đang

quỳ một chân dưới đất, bảo vệ con yêu thú kia trong ngực của mình.

Thắng,

Mặc dù không có một chút xíu niềm vui gì khi thắng trong cuộc tỉ thí, nhưng ít

ra, mình không có thua.

Culloin kéo lấy cơ thể mỏi mệt mà vung trường kiếm lên một lần nữa, cả người

từ từ rơi xuống đất.

Bây giờ bà ta muốn bước đến chỗ Karen để hoàn tất bước cuối cùng, sau đó,

cuộc tỷ thí này sẽ có thể kết thúc.

Lúc này, tác dụng phụ của việc mượn dùng sức mạnh của yêu thú dẫn đến suy

nghĩ trong đầu Culloin phức tạp và hỗn loạn, bà ta thậm chí cân nhắc đến

chuyện có phải tổ tiên đang mượn danh nghĩa tỉ thí để giết hắn?

Nhưng mà khoảnh khắc ngay khi hai chân Culloin vừa chạm xuống đất, bốn

phía xung quanh bà ta đã xuất hiện một đám vật chất màu đen như mực, những

thứ vật chất màu đen này nhanh chóng chồng lên nhau, chỉ trong phút chốc tạo

thành nền móng, tiếp đó là dựng thành tường.

Khi Culloin chuẩn bị rời khỏi chỗ này, trên đầu của bà ta lại xuất hiện một cái

nóc che lại.

Pháo Đài Hắc Ngục hoàn toàn phong toả Culloin.

Nếu trên trời đã bố trí một đôi bàn tay khổng lồ, sao Karen lại quên để lại thủ

đoạn trên mặt đất đây.

Cả hai bên bất kể là trên phương diện kinh nghiệm chiến đấu hay vẫn là thực

lực thuần tuý thì chênh lệch thật sự là quá lớn, điều này khiến cho Karen muốn

chơi thắng bà ta thậm chí có thể xa xỉ đến nỗi đưa ra một, hai, ba hoặc càng

nhiều phương pháp khác nhau.

"Vù… "

Hình chiếu của một thanh lưỡi hái khổng lồ đứng ở phía trước tòa thành.

Karen quỳ một chân xuống đất ngẩng đầu, nhìn xem Connor được bảo vệ trong

ngực mình, hỏi:

"Không sao chứ?"

"Đầu thấy hơi choáng váng." Connor rời khỏi vòng tay Karen, sau đó giống như

là uống rượu say mà cả người loạng choạng bước đi.

Thật vất vả mới thăng bằng lại được, Connor nhìn xem Pháo Đài Hắc Ngục,

nắm chặt nắm đấm nói:

"Ta sẽ nhai nát bà ta!"

"Không cần, làm vậy không phù hợp quy củ."

Karen ngăn Connor lại, sau đó đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm một cái về phía

trước, hình chiếu của một quyển sách xuất hiện, đây là hình chiếu của Điều Lệ

Trật Tự.

Mở tay ra, Điều Lệ Trật Tự rơi vào trong tay Karen, lúc này anh trở nên vô cùng

uy nghiêm.

Trên lý luận mà nói thì thân là Bộ trưởng Bộ kỷ luật của Đòn Roi Kỷ Luật,

Karen có tư cách tự mình bắt người, tự mình thẩm vấn rồi tự mình phán xét,

trong hệ thống Trật Tự Thần Giáo thì Karen hoàn toàn có thể một mình trở

thành toà án.

Roi da dùng làm đồ trang trí đặt trong túi bay ra, liên tục quất vào không trung:

"Ba! Ba! Ba!"

Karen trầm giọng nói:

Lohan mở miệng nói: “Lưỡi Hái Chiến Tranh, xem ra quan hệ giữa hắn và Thần

tử Marvalho rất tốt."

Ánh mắt Siti u ám.

Lohan trêu chọc nói: "Được rồi, kết thúc đi, cái vở kịch nhàm chán nỗi thậm chí

có chút buồn cười này."

Lần này Siti không tiếp tục kiên trì, mà là mở miệng nói ra:

"Lên đây đi."

Thanh âm truyền ra ngoài, quanh quẩn phía trên quảng trường, mang theo sự áp

bách siêu nhiên của Trưởng Lão Thần Điện.

Degunar và Nasri cung kính hành lễ về hướng mà âm thanh phát ra.

Karen ngẩng đầu, nhìn về phía trên, trong miệng lại vẫn còn tiếp tục đọc lời

phán xét:

"… bây giờ phán ngươi hình phạt - Xoá bỏ."

Nếu như bản nhân Siti tự mình hiện thân thì ngược lại có thể kịp thời ngăn cản,

Trưởng Lão Thần Điện có khả năng khống chế đáng sợ đối với khu vực quanh

mình.

Nhưng Siti không có hiện thân, mà là dùng phương thức truyền âm để Karen tự

mình đi lên bái kiến.

Điều này đã khiến cho bà ta mất đi khả năng duy nhất để có thể ngăn cản việc

phán quyết, bởi vì chấp hành phán quyết là Lưỡi Hái Chiến Tranh.

Tính chất đặc thù của Thần khí vào lúc này đủ để triệt tiêu sức mạnh của một cá

thể.

Lưỡi Hái Chiến Tranh đã sớm đã không kịp chờ thêm, lúc Karen nói ra cái từ

"Xoá bỏ" này thì nó đã chém xuống Pháo Đài Hắc Ngục.

Pháo Đài Hắc Ngục vốn là lợi dụng sức mạnh của Lưỡi Hái Chiến Tranh mà

dựng lên, cho nên tòa pháo đài này hoàn toàn không đề phòng nó, lúc nó chém

xuống thì pháo đài sẽ còn chuyên môn mở ra một cái khe hở cho nó.

"Làm càn!"

Một nguồn sức mạnh đáng sợ tràn về phía này, muốn đóng băng mọi thứ ở đây.

Nhưng mà chuyện đã không thể nào ngăn cản.

Lưỡi Hái Chiến Tranh giống như là cắt bánh gatô vậy, chém vào Pháo Đài Hắc

Ngục.

"Xoạt!"

Cùng với đó là một âm thanh vô cùng trong trẻo dễ nghe.

Trong mắt của Degunar và Nasri đều là sự kinh hãi, bọn hắn hoàn toàn không

nghĩ tới người này cứ thế mà giết người trong trang viên Ponce, mà còn sau khi

tổ tiên nhà mình đã lên tiếng.

Hắn, sao hắn dám?

Lohan phát ra một tiếng than thở bất đắc dĩ: "Ai, đã nói với ngươi rồi, người ta

cũng có tính tình đấy."

Pháo Đài Hắc Ngục bắt đầu tiêu tán, Culloin đang đứng bên trong pháo đài,

trong tay của bà ta vẫn còn cầm thanh trường kiếm kia.

Nhưng bà ta đã chết, chết vô cùng triệt để, Lưỡi Hái Chiến tranh trong nháy mắt

không chỉ chôn vùi linh hồn, bóp tắt sự sống, đồng thời, còn có hiệu quả "Thanh

tẩy", xóa đi tất cả sức mạnh linh tính còn sót lại trong cơ thể.

Xem như nhìn bằng góc độ của Trật Tự Thần Giáo thì bà ta đã chết một cách

không thể triệt để hơn.

Siti nhìn chằm chặp vào Karen, ở trong nhà của mình, ở trước mặt mình, giết

chết hậu bối ưu tú của mình!

Karen đưa tay, lấy mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra diện mạo thật của mình.

Lập tức, Karen hướng mặt lên trên, cung kính hành lễ:

"Được rồi, ta đi lên đây."
Bình Luận (0)
Comment