Karen nghiêm túc sửa sang lại thần bào trên người mình, sắp đi gặp mặt Trưởng
Lão Thần Điện địa vị tôn sùng thì tất nhiên phải đủ trang trọng, đây là sự tôn
trọng cơ bản nhất.
Sau khi chỉnh chu xong, Karen còn cúi người giúp Connor.
Động tác của anh rất chậm rãi và thong dong, không có chút bối rối nào.
Culloin đã chết đến mức không thể chết thêm còn đứng tại chỗ, mở to mắt nhìn
về phía Karen, giống như là người phục vụ đang hành lễ, Karen cũng thuận tay
đem mặt nạ treo ở trên thân kiếm của bà ta.
Lấy mặt nạ trên mặt xuống, công khai mâu thuẫn.
Karen cũng không phải đang lo lắng tiếp tục mang theo mặt nạ sẽ bị Siti xem
mình thành "Người xâm nhập" mà đánh giết, nơi này là trang viên Ponce, là gia
tộc của của trưởng lão Siti, cho nên mình không lấy mặt nạ xuống thì thật ra
cũng không có ảnh hưởng gì đối với tình cảnh của mình ở chỗ này.
Chỉ có điều sau khi trên mặt không còn đeo mặt nạ, Karen có thể không cần tiếp
tục "Hầu hạ" vị trưởng lão kia.
Không có sự ăn ý trong âm thầm, không có sự nhẹ nhàng giả dối kia.
Tóm lại, tất cả công khai hết đi, cũng chả muốn bản thân mình ấm ức để hầu hạ
cho ai.
Dắt tay Connor, Karen bước về phía cầu thang phía ngoài phòng nghị sự.
Lúc đi ngang qua Degunar và Nasri.
Hai người này cũng biết Karen, bọn hắn biết thân phận Karen, mặc dù cục diện
còn đang rối bời, bản thân bọn họ còn đang vô cùng kinh hãi, nhưng vẫn dựa
theo bản năng mà xoay người hành lễ:
"Thưa ngài."
"Thưa ngài."
Tiếng của hai người đều không cao, có chút nhỏ, nhưng tư thái lại đúng chỗ.
Từ trên một điểm này có thể thấy được, mặc dù đây là gia tộc hàng đầu trong
giáo, nhưng hệ thống giáo hội vẫn thẩm thấu vào đến nơi này, trước mắt còn
không tồn tại hiện tượng chỉ biết gia tộc không biết Giáo Đình.
Sau khi Karen đi qua, Degunar và Nasri liếc nhau, đều thấy được sự kinh ngạc
và bất đắc dĩ từ trong mắt đối phương.
Bọn hắn thật không ngờ tới, đối tượng tỷ thí mà tổ tiên chuẩn bị cho bọn họ lại
là Karen.
Vốn khi nãy trong lòng còn cảm thấy phẫn nộ vì Karen xử quyết người của gia
tộc Ponce trong phòng nghị sự vào lúc này đã tiêu tan không ít.
Từ trước đến nay Trật Tự Thần Giáo đối với loại đại gia tộc này trong giáo vẫn
luôn có truyền thống chèn ép, đương kim Đại tế tự càng phân chia và làm cho
truyền thống này càng rõ ràng hơn, để cho sự khống chế của Thần Điện đối với
giáo hội hạ xuống điểm cực thấp trong lịch sử.
Mà gia tộc Ponce có trưởng lão thần điện còn tại thế vốn là đối tượng bị chèn ép
trọng điểm.
Nếu như nhân vật số hai của Đòn Roi Kỷ Luật lại gặp chuyện ngoài ý muốn gì
trong trang viên của gia tộc thì đó gần như là tự tay châm ngòi cho kíp nổ vốn
đã vô cùng căng thẳng;
Hậu quả cuối cùng khi Giáo Đình và Thần Điện vạch mặt đối lập sẽ là gì, tạm
thời không rõ, chỉ có một điều rõ ràng là gia tộc Ponce tất nhiên sẽ biến thành
con chốt thí bị hy sinh.
Puyuse đã không có ở đây, chỉ còn lại một phần linh kiện và quần áo tan nát,
hắn để con rối đi cùng với Karen đến đây, con rối này bị làn sóng tinh thần do
hải yêu rít gào tác động đến mà tan thành từng mảnh.
Karen đi lên trên mái của phòng nghị sự, thứ đập vào mắt trước tiên là một cái
giá nướng thịt, lửa than còn tại đốt, thỉnh thoảng phát ra tiếng nứt vang giòn.
Sau đó, là một người phụ nữ mặc thần bào màu đen viền vàng.
Lúc không nhìn về phía bà ta thì tất cả mọi thứ xung quanh đều bình thường;
nhưng khi ánh mắt của ngươi đặt ở trên người bà ta thì trong mắt của ngươi
cũng chỉ còn lại có bà ta.
Đây cũng không phải là do trưởng lão xinh đẹp động lòng người dường nào,
mặc dù bà ta là người đã hơn hai trăm tuổi nhưng trong dáng vẻ chỉ ngoài ba
mươi, dung mạo khí chất là có thể cảm nhận được sự ôn hoà như tranh vẽ,
nhưng cũng không phóng đại đến mức kia.
Chỉ là bởi vì khi đặt bà ta làm trung tâm, hết thảy chung quanh đều sẽ bị gông
cùm xiềng xích lại, bao quát cả cảm giác của ngươi.
Bà ta đứng ở nơi đó, đồng thời cũng nắm giữ nơi đó.
Đây chính là cảnh giới Trưởng Lão Thần Điện, là sự mạnh mẽ mà mảnh vỡ
Thần cách thể hiện, càng là sự nhảy vọt về cấp bậc sống.
Karen xoay người hành lễ:
"Bái kiến trưởng lão Siti."
Chiếc nhẫn bạc nơi ngón tay khẽ run hai lần.
Thật ra lúc trước khi còn ở dưới quảng trường, chiếc nhẫn bạc đã có phản ứng,
ý là nơi này có khí tức của hai mảnh vỡ Thần cách.
Ngoại trừ tình huống cực đoan đó là một mình Siti ngưng tụ ra hai cái mảnh vỡ
Thần cách,
Mang ý nghĩa nơi này có hai vị thần điện trưởng lão.
Sau khi đến gần, phản hồi càng chính xác, thế nhưng không nhìn thấy một ai
khác.
Siti không có lên tiếng, bà ta chỉ là nhìn Karen.
Có điều, Karen cũng không đợi trưởng lão Siti đáp lại, sau khi hành lễ xong thì
rất tự nhiên mà đứng thẳng người lên.
Ánh mắt cũng không còn đối mặt với bà ta, mà là gượng ép rời đi, hướng về
phía giá nướng, ừm, đang dùng cái loại than không khói cấp cao nhất.
Nếu thịt dùng tinh thạch Hỏa thuộc tính để nướng, cấp bậc tất nhiên cao, nhưng
không có lửa than thì thịt nướng cũng đã mất đi cái hương vị kia.
Karen còn để ý đến mâm thịt đặt ở bên cạnh đã được ướp gia vị kia, hẳn là rất
ngon miệng.
Siti vẫn không có nói chuyện, Karen dứt khoát đi đến đằng sau giá nướng, cầm
lấy công cụ, bắt đầu nướng thịt.
Hai miếng thịt lần lượt được đặt lên giá, sau đó trở mặt đúng thời điểm, lại nhẹ
nhàng ấn hai bên cạnh xuống.
Ngưỡng cửa nhập môn của kỹ thuật nướng thịt, nhưng nếu như muốn tìm kiếm
cảm giác ngon miệng nhất thì việc nắm giữ và khống chế ngọn lửa rất quan
trọng.
Karen cầm lấy đĩa, lấy thịt xuống, lại đổi một cái nĩa khác, đưa một miếng thịt
đến trước mặt Connor, Connor hé miệng ăn, Karen cũng ăn một miếng.
Sau đó, tiếp tục đặt thịt lên nướng.
Lohan đã không tồn tại ở nơi đây, nhìn xem cảnh tượng này, không nhịn được
cười, người trẻ tuổi này, đang dùng phương thức bình tĩnh nhất để biểu hiện sự
không quan tâm đối với một vị Trưởng Lão Thần Điện.
Theo lý thuyết, hắn thân là Trưởng Lão Thần Điện thì đúng ra hắn cũng phải
cảm thấy tức giận.
Nhưng lúc trước nhìn thấy thao tác khống chế ngược lại trận pháp trong phòng
nghị sự đã để cho mình động lòng;
Nhìn động tác nướng thịt bây giờ cũng rất thành thạo, cũng chỉ có người trong
lòng thật sự bình tĩnh, mới còn có thể chú ý vào những chi tiết nhỏ đó vào thời
điểm này, điều càng để Lohan cảm thấy trong lòng nhộn nhạo khó nhịn.
Nếu như hắn có thể làm học sinh của mình, như vậy thì mình có thể vừa nướng
thịt vừa cùng hắn giao lưu truyền thụ tâm đắc về trận pháp;