Số 13 Phố Mink

Chương 2983

Lực tác động mạnh bị Rasma dùng cơ thể phòng ngự triệt tiêu mất, mà rất

nhanh sau đó hắn đã quay về chỗ cũ.

Nhưng toàn bộ động tác bị đánh bay ra ngoài khi nãy đã hoàn thành, sát thương

không cao nhưng độ nhục nhã đã đạt cực đại, nhất là vị Đại tế tự tiền nhiệm này

mới vừa ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách, chính giai đoạn mới trong cuộc đời đã

được mở ra, ở trong thời điểm hăng hái nhất.

Mà một mình hắn đến trước cửa để tiến hành “Chiêu hàng” Dis, cũng là có ý

nghĩ muốn chứng minh bản thân mình ở trước mặt “Đối thủ cũ” một chút.

Đáng tiếc, kết quả của lần này tìm đến khiêu chiến này càng tồi tệ hơn, ngay cả

mặt Dis còn chưa thấy thì đã chịu một cái thiệt thòi ngầm.

Rasma ngẩng đầu, nhìn về phía nóc nhà.

Trên nóc nhà có một người phụ nữ đang đứng, người phụ nữ mặc váy dài màu

đen, đầu đội mũ trùm đầu, trong tay cầm gậy phép, khóe miệng mỉm cười.

Ngay sau đó, ở bên cạnh người phụ nữ xuất hiện một con yêu thú trông như là

chiến mã, toàn thân phủ bởi bộ lông màu vàng óng, tựa như có ngọn lửa đang

rực cháy, toả ra áp lực cực mạnh.

Rasma hỏi: “Ngươi là ai? "

Hắn không nghĩ tới thế mà Dis mời giúp đỡ, đây cũng không phải là phong cách

làm việc của Dis.

Điều quan trọng nhất chính là nếu như muốn mời mà nói, vì sao lần trước

không mời mà ngược lại đi mời trong tình cảnh càng căng thẳng lần này?

“Ngươi không biết ta, nhưng ta biết ngươi, bé Rasma, ngươi cũng đã lớn tuổi

như vậy rồi, nhưng sao lại chẳng thay đổi một chút nào, sao vẫn vội vã và nóng

nảy muốn chứng minh bản thân mình như vậy.”

Pall xoay người một cái, ngồi ở trên lưng Kevin đã hoá thành yêu thú.

Cô biến từ mèo thành người nên nếu Kevin lại tiếp tục giữ hình thái chó vàng

ban đầu cũng không phù hợp, cũng không thể để tiểu thư Pall cao quý thánh

khiết, thật sự cưỡi một con chó xuất chiến. Pall đưa tay nhẹ nhàng gãi gãi lông

bờm chỗ sau cổ của Kevin, có chút bất đắc dĩ nhỏ giọng nói:

“Chủ yếu là vì lần này yêu tinh Radio cũng đến, hẳn là đang đứng ở gần đây

nhìn, nói không chừng đã kê khung vẽ tranh lên; chó ngu, chờ một lúc nữa nhớ

dừng động tác lại ở một vài khâu đặc biệt để tiện cho yêu tinh Radio vẽ lại.”

Phụ nữ, đều thích chưng diện.

Mặc dù Pall cũng không phải rất để ý đến chuyện xuất hiện trên tranh vẽ tường,

nhưng cô cực kỳ để ý đến hình ảnh của mình trên tranh vẽ tường

“gâu… rống!”

Sau khi gâu một tiếng lên thì Kevin mới ý thức được mình phải đổi giọng.

Rasma hỏi: “Ngươi là người của Thần Giáo nào?”

Pall che miệng cười hồi đáp:

“Ha ha ha, ta là người của Trật Tự.”

Rasma lắc đầu: “Ta không nhớ rõ trong giáo có người như ngươi, nhất là cái

con yêu thú này.”

Lúc trước khi một đòn kia đánh đến trực tiếp hòa tan tất cả phòng ngự bên

ngoài của Rasma khiến cho hắn cực kỳ kinh ngạc, đồng thời, bây giờ Rasma

còn nhận ra khí tức của mảnh vỡ Thần cách từ trên người của con yêu thú này!

Đúng là có yêu thú có chủng tộc thiên phú mạnh mẽ có thực lực để đối kháng

với Trưởng Lão Thần Điện, nhưng yêu thú có khả năng ngưng tụ ra mảnh vỡ

Thần cách …thì thật sự là quá thưa thớt.

Bởi vì truyền thừa tín ngưỡng của yêu thú so với hệ thống tín ngưỡng của gia

tộc nhân loại còn muốn gian nan hơn, càng không cách nào so sánh được với hệ

thống giáo hội, nhất là trong kỷ nguyên này xem như là hậu duệ của Thần thú

hộ giáo trong các Thần Giáo chính thống được ghi chép của lịch sử dài đằng

đẵng cũng hiếm thấy có ví dụ nào có thể ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách.

Mặt khác, điểm gây nghi ngờ lớn nhất đó là Điểm đặc thù trên hình dạng nhận

biết của con yêu thú này có chút quá phong phú, phong phú đến nỗi móng chân

của chó, cơ thể của chiến mã, lông như sư tử…

Sự tồn tại của nó tựa như được chắp vá lại, ngươi không thể nào dựa vào hình

dáng của nó để tìm hiểu tin tức gì về chủng tộc.

Nếu như Rasma biết sự thật mà nói thì có lẽ sẽ lập tức hậm hực đến nỗi phun

máu, bởi vì cái hình tượng này vốn là do Kevin biến ra lâm thời.

Nó vốn muốn biến thành một con Độc Giác thú, nhưng Pall không thích một

thứ có nhãn hiệu đơn điệu như vậy;

Nhưng vị đại tiểu thư nhà Ellen này am hiểu nhất là thám hiểm chứ không phải

vẽ tranh, trên phương diện thiết kế kết cấu có chỗ yếu kém.

Cuối cùng thì dưới sự yêu cầu của Pall, Kevin biến thành cái bộ dáng nhìn từ xa

hoặc nhìn lướt qua thì cảm thấy rất đẹp và có khí thế, nhưng nhìn kỹ vào từng

chi tiết thì tràn đầy sự mâu thuẫn và thiếu hài hòa.

Cũng là do Kevin quá chiều chuộng con mèo thích cưỡi trên lưng mình này mới

nguyện ý thỏa mãn nguyện vọng của cô vô điều kiện, hoàn toàn làm theo tính

tình của cô.

Còn về phần khí tức của “Mảnh vỡ Thần cách” thì là do Kevin thể hiện ra để

lừa Rasma.

Bị phong ấn từ thời kì cuối kỷ nguyên trước cho đến tận bây giờ, gần như đã

qua cả một kỷ nguyên mới đợi đến hôm nay có cơ hội để ra tay, Kevin cực kỳ

quý trọng, Pall cũng vô cùng quý trọng trải nghiệm lần này.

Bọn họ hi vọng có thể cố hết khả năng kéo dài niềm vui, từ từ gặm sạch cây mía

này.

Dù sao thì lý do cũng rất thỏa đáng, cố gắng tranh thủ thêm một chút thời gian

để cho Karen và Dis đoàn tụ.

Pall nhìn về Rasma phía dưới, vừa chỉ chỉ vào Cánh Cổng Trật Tự bị pháp thân

phủ kín trên bầu trời kia:

“Ngươi thu hồi lại pháp thân của mình đi, nếu không ngươi không phát huy ra

thực lực được, ta cũng sẽ không chơi cho đã được.”

Rasma: “Ngươi cảm thấy ta sẽ dễ bị lừa như vậy sao?”

“Phụt…” Pall bị Rasma chọc cười, “Ngươi yên tâm, lần này, chúng ta sẽ không

cho nổ Thần Điện nữa, không đến mức đó, thật sự không đến mức đó.”

Rasma mở bàn tay ra, một bia đá nhỏ hiện ra.

Pall: “Bia đá Eskachin.”

Dị vật của Eskachin - Một trong 12 Kỵ Sĩ Trật Tự, vốn được lưu giữ trong Trật

Tự Thần Điện, sau đó được Rasma cảm ứng, chủ động rời tiểu thế giới mà rơi

vào tay của Rasma khi còn trẻ tuổi.

“Ngươi thế mà nhận ra nó?”

Quả thật rất ít người biết đến nó, bởi vì Eskachin là một trong những vị có vai

trò thấp nhất và cũng được ghi chép ít nhất trong số các Thần chi nhánh, hắn

thích điêu khắc, thích chế tạo tác phẩm nghệ thuật, nhưng lại không thích “sự

tồn tại”, sau khi chế tác hoàn thành tác phẩm của mình hoặc là mời mấy người

bạn đến thưởng thức xong thì tiện tay hủy nó đi.

“Đương nhiên nhận ra, không chỉ nhận ra, ta còn biết trong này có lưu giữ lại

dấu ấn hoàn chỉnh của những khí cụ chiến tranh.”

“Ngươi rốt cuộc là gì của Dis?”
Bình Luận (0)
Comment