“Ầm!!!”
Tiếng nổ thật to vang lên, cánh cổng lớn bắt đầu vỡ vụn, thứ cùng vỡ vụn còn
có từng bóng nữ thần đang khiêu vũ phía trên và lá cờ phấp phới phía dưới.
Lefenlina thấy thế, mở miệng nói:
“Những hành động khiêu khích và chọc giận phí công này chỉ mang lại tai hoạ
cho ngươi và Thần Giáo sau lưng ngươi.”
“Là ngươi, khiêu khích Trật Tự trước.”
“Ầm!”
Lại thêm một nhát chém.
Lần này, cánh cổng lớn vốn đã rạn nứt cũng không còn chịu nổi, hóa thành
những mảnh vỡ rơi vãi đầy đất, luồng không khí cực mạnh quét ra từ trong cánh
cổng, một gương mặt người đầy phẫn nộ xuất hiện:
“Ngươi sẽ tiếp nhận cực hình từ Vĩnh Hằng!”
“Được thôi, ta chờ.”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Dis dường như cũng không có dự định tiến vào bên trong, chỉ lần lượt giơ lưỡi
hái lên mà vung về phía toà cung điện nguy nga trước mặt.
Cánh cổng lớn sập đổ thì còn có vách tường, vách tường đổ sập thì ở trong còn
có những kiến trúc khác.
Không cần biết bên trong có bí mật gì, không cần biết tòa cung điện này của
ngươi đại diện cho cái gì.
Ngươi dám để cho Trật Tự quỳ xuống, vậy thì phải tiếp nhận cái giá phải trả
cho loại hành vi này!
Lão Hoven đứng ở phía sau, nhìn xem Dis đang nổi giận, lúc này, lão cũng
không dám tiến lên thuyết phục ông bạn già của mình phải tỉnh táo.
Lão biết rõ, Dis vẫn luôn là một tín đồ Trật Tự thành kính, lúc trước nhục mạ
khinh nhờn Thần Trật Tự chỉ là vì bất mãn với Thần Trật Tự, mà không phải bất
mãn với Trật Tự, huống chi bây giờ Thần Trật Tự trở thành cháu của hắn.
Vách tường bắt đầu sập đổ trên diện tích lớn, ngoại vi kiến trúc cũng bắt đầu
gặp ảnh hưởng, lay động, đứt gãy, tê liệt ngã xuống.
“Ngươi biết ngươi đang làm cái gì sao!”
Rốt cục, giọng điệu của hư ảnh Lefenlina không còn là cao cao tại thượng như
đang răn dạy giáo điều.
Điều này có nghĩa bà ta đang bắt đầu bối rối, bởi vì bà ta phát hiện người trước
mắt này có vẻ thật sự muốn phá huỷ toà cung điện này.
Dis: “Là do ngươi không biết trước đây ngươi đang làm chuyện gì.”
Tiếp đó là thêm một nhát chém của lưỡi hái.
“Ầm!”
…
Trật Tự Thần Giáo, tầng sâu nhất của Không Gian Phong Ấn.
Trên một toà tế đàn có một ngọn giáo đứng thẳng, ngọn giáo bị từng sợi xiềng
xích buộc chặt.
Trên bậc thang bước lên tế đàn có một người nam đang ngồi, hắn là khí linh của
Ngọn Giáo Vĩnh Hằng.
Lúc này, hắn ngẩng đầu, ánh mắt kinh hãi:
“Vĩnh Hằng Thần Giáo ta đã sớm diệt vong, nhưng là ai đang làm nhục tín
ngưỡng của Vĩnh Hằng?”
...
Dưới sự oanh tạc không ngừng, một nửa kiến trúc của toà cung điện đang ở
trong trạng thái đổ nát.
Nhưng mà từ bên trong cung điện cũng đang có âm thanh rung chuyển truyền ra
“Bộp…bộp…”
Giống như nhịp tim của một thứ gì đó ngủ say đang dần dần khôi phục.
Nhưng mà hư ảnh của Lefenlia vốn nên vui mừng khi thấy điều này bỗng đứng
lên kết thúc tư thế quỳ:
“Dừng lại đi, nếu như Chabak bị đánh thức sớm thì vùng đất tuyết này vốn
không giam được nó, nó sẽ mang đến kiếp nạn cho thế gian.”
Dis thu hồi lưỡi hái.
Lão Hoven lập tức thông qua cầu nối tinh thần mà đưa tin: “Chabak, ác linh
đáng sợ đã nhiễu loại thế gian trong kỷ nguyên trước của kỷ nguyên trước, cũng
có những tài liệu ghi chép rằng nó là Tà Thần, nhưng mà nếu nó đã xuất hiện ở
đây vậy thì chắc chắn cũng không phải là Thần linh, chắc hẳn nó là một loại yêu
thú hùng mạnh có thiên phú chủng tộc đủ để so sánh với Thần linh trong thời kỳ
đỉnh cao.
Trong truyền thuyết, nó bị Thần Vĩnh Hằng trấn áp, nhưng mà nó không bị
phong ấn trên bậc thang lên đỉnh Allamud, thế mà bị giữ lại ở nơi này.”
Dis nhìn về phía hư ảnh Lefenlina, hỏi: “Lần bạo động trước đó có phải cũng
bởi vì nó hay không?” Hư Ảnh Lefenlina hồi đáp: “Là người của các ngươi mạo
phạm Vĩnh Hằng trước, Chabak cũng không có làm sai.”
“Ta không cho rằng nó làm sai, nó làm rất đúng.” Dis nhẹ gật đầu đáp lời với
lão Hoven, “Là cái khí tức này, lúc ta đến cứu bọn nó thì đã cảm nhận được thứ
khí tức này.”
Lão Hoven lập tức nói:
“Thứ đang khống chế hư ảnh của Lefenlina để nói chuyện với chúng ta hẳn là
trí tuệ được sinh ra từ tòa cung điện này, tương đương với khí linh, nhưng hiển
nhiên Chabak không phải hộ vệ của toà cung điện này, khí linh của cung điện
cũng không thể khống chế nó, thậm chí có lẽ nó còn có chức trách phải trấn áp
Chabak. Mặc dù ta không biết vì sao lại có sự sắp xếp này, có lẽ sau một kỷ
nguyên, không, là sau hai kỷ nguyên thì bố cục ban đầu đã có quá nhiều sự thay
đổi.
Nhưng ta đề nghị, nếu Chabak là thủ phạm ô nhiễm Yaluo, ngươi muốn báo thù
mà nói thì cũng không cần phải tiếp tục phá hư tòa cung điện này để nó được
giải phóng hoàn toàn, chúng ta có thể đi vào giết chết nó đang ở trong trạng thái
bị phong ấn.”
Dis nhẹ gật đầu: “Được.”
Ông ấy không có chấp niệm gì mà nhất định phải quyết đấu trong trạng thái
công bằng hoàn toàn, ông ấy là đến để báo thù cho con mình mà không phải thể
hiện phong cách của một kỵ sĩ.
“Được, xem ta đây.”
Lão Hoven nhìn về phía hư ảnh Lefenlina, Lefenlina tựa như đang chuẩn bị nói
thêm những lời gì khác, nhưng lời đến khóe miệng lại dừng lại, trong hư ảnh
của bà ta toả ra từng sợi tơ màu vàng kim, giống như là một chiếc áo len đang bị
phân giải.
“Nguyên Lý…Nguyên Lý?”
Hư ảnh Lefenlina kinh ngạc nhìn xem lão Hoven.
Lão Hoven nhún vai, nói: “Vào thời điểm ngươi đang không ngừng quỳ ở đó
mà nói nhảm thì ta đã lén lút nghiên cứu ngươi, để cho ta nhìn xem bản thể của
ngươi rốt cuộc là cái gì.”
Hư ảnh Lefenlina rống giận gào thét nói: “Bút ký Nguyên Lý, vì sao lại trợ giúp
Trật Tự...”
Lão Hoven đáp: “Ai bảo nắm đấm của Trật Tự cứng đây, đây là lựa chọn của
Thần chúng ta.”
Mặc dù Trật Tự Thần Giáo và Nguyên Lý Thần Giáo hợp tác sâu là do Tiranus
thúc đẩy, dưới sự khởi xướng và sắp xếp của hắn thì hai đại Thần Giáo dần dần
hình thành tập tục cộng tác.
Nhưng trên thực tế, trên con đường trỗi dậy của Thần Trật Tự thì cũng đã có
thói quen lúc gặp được vấn đề thì sẽ đến hỏi Nguyên Lý. Trong thần thoại tự
thuật của riêng Trật Tự Thần Giáo và Nguyên Lý Thần Giáo đều hình dung
quan hệ của Chủ Thần song phương là bạn thân và cộng tác, dù sao thì lịch sử
cũng phải vì hiện thực mà phục vụ.
Nhưng ở trong ghi chép của những Thần Giáo khác có thể nhìn ra rõ ràng ngay
từ đầu thì Thần Nguyên Lý cũng chống cự Thần Trật Tự, thậm chí Thần
Nguyên Lý nói ra những lời có nghĩa tương tự như đang bảo Thần Trật Tự
không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, điều này nói rõ sự hợp tác của song phương ngay
từ đầu là một sự ép buộc, giống như là một vị học giả bị giặc cướp bắt lấy, dưới
sự uy hiếp của giặc cướp nên không thể không cống hiến học thức của mình.
Nhưng mà trong ghi chép của các Thần Giáo khác thì sau này quan hệ giữa hai
bên trở nên rất khá, nguyên nhân chủ yếu trong này cũng là do tính cách của
bản thân Thần Trật Tự, hắn cực kỳ tuân thủ lời hứa, Thần Nguyên Lý có thể có
được thứ mình cần trong lúc hợp tác.
Hư ảnh của Lefenlina bị lão Hoven hoàn thành phân giải, từng sợi tơ màu vàng
kim ở dưới sự khống chế của lão đang dệt ra một người khác, bóng người này
không phải Lefenlina mà là một người trắng toát, sạch sẽ như là một tờ giấy
trắng, mà còn chịu sự điều khiển của lão Hoven.