"Connor, xuống dưới.
"Được rồi!"
Cốt Long bắt đầu hạ cơ thể to lớn xuống, đây là hành động cực kỳ nguy hiểm
bởi vì cho dù Luân Hồi Thần Giáo cũng sẽ rất kiêng kỵ đại tế tự tương lai của
Trật Tự Thần Giáo, nhưng trên chiến trường thì bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì
đều có thể phát sinh.
Điều quan trọng nhất là Nguyệt Thần còn đang cố gắng vùng vẫy giãy chết lần
cuối.
Cũng may tất cả đều rất thuận lợi, Ukunga ra tay cản lại mấy luồng thuật pháp
tràn tới từ bên ngoài, sau đó thuận tay tóm lấy lãnh chúa Dal rồi đặt lên trên
lưng rồng.
Sau khi tất cả hoàn thành, Connor không cần nhắc nhở mà nhanh chóng cất
cánh bay cao lên, rời khỏi khu vực nguy hiểm này.
Lãnh chúa Dal ngồi trên lưng rồng không để ý đến Ukunga trước đó ra tay cứu
mình mà trực tiếp chạy đến trước mặt Karen rồi quỳ xuống với tư thế rất chuẩn.
Một sợi ý thức linh hồn của Lynda thì ngưng tụ bên cạnh. "Ngài Karen, bây giờ
ta muốn trở lại bên cạnh anh ấy.”
Karen rất muốn hỏi: Ngươi muốn trở về bên cạnh chồng của ngươi hay vẫn là
trở lại bên cạnh Thần của ngươi?
Nhưng cuối cùng thì Karen vẫn là không nói gì, chỉ là phất phất tay, ra hiệu cô
ta có thể rời đi.
Mỗi một người đều có quyền lựa chọn cho cuộc đời mình, chuyện của Piaget
nếu như đặt ở trên người Karen thì Karen tuyệt đối sẽ không thể chịu đựng
được, càng sẽ không tha thứ, nhưng Piaget vốn khát vọng Lynda trở về, cho dù
hắn đã từng bị cô ta tổn thương rất sâu, lần một lần hai lần ba thậm chí còn
nhiều hơn.
Cho dù quan hệ bạn bè có thân thiết hơn đi nữa nhưng khí dính đến chuyện tình
cảm thì cũng không tiện để nói gì nhiều.
Dù gì thì những điều càng khó giải thích hơn về tình cảm vẫn còn ở trên người
của con chó ở nhà mình vừa mới ra ngoài thám hiểm kia.
Trên trang giấy vàng tỏa ra ánh sáng, Karen không ôn chuyện với lãnh chúa Dal
mà nhìn thoáng qua tin tức mà ông Hoven vừa gửi:
"Ta nhìn thấy tin tức mới nhất từ trong phòng tình báo, ở chỗ Nguyệt Luân của
Nguyệt Nữ Thần Giáo ngoại trừ sự xuất hiện của Thần Luân Hồi thì còn có
bóng dáng của một Nữ Thần khác xuất hiện, cháu đoán xem là vị Nữ Thần
nào?"
Karen gửi tin đáp lại: “Có phải là Ám Nguyệt không?"
"Được đấy, ngay cả một vị Thần ít gặp như thế mà cháu cũng biết, ngay cả con
dân trên Đảo Ám Nguyệt sợ là cũng không biết ký hiệu Ám Nguyệt mà bọn hắn
thờ phụng thật ra là tín ngưỡng của một Nữ Thần."
Bích Thần Rylisa dùng bút vẽ tạo nên cảnh tượng Thần Luân Hồi trở về, như
vậy thì người nhận nhiệm vụ tương tự ở phía Nguyệt Luân hẳn là Nữ Thần Ám
Nguyệt.
Vị Nữ Thần này không có nhiều ghi chép trong Thần sử, bởi vì mục tiêu để cô
ta thành Thần đó là báo thù Nữ Thần Mặt Trăng Artemis, Artemis vì sự hùng
mạnh của bản thân mà cưỡng ép hấp thu các truyền thừa cùng hệ khác, mẹ của
Nữ Thần Ám Nguyệt chính là một người trong số đó.
Là một vị Thần nhỏ đi khiêu chiến với Chủ Thần, quá trình này không thể nghi
ngờ rằng sẽ vô cùng chật vật, kết quả … cũng có thể nói là đã được định sẵn.
Cuối cùng, truyền thừa tín ngưỡng của cô ta bị tiêu diệt, bản thân cũng vỡ tan
thành vô số mảnh, rơi vào trong trạng thái phân rã hoàn toàn.
Karen từng đến một hòn đảo thần bị và có được mẩu xương của Ám Nguyệt,
cũng là vào lúc đó Karen thề với dấu ấn linh hồn của Ám Nguyệt bên trong mẩu
xương: Giúp Ám Nguyệt báo thù, để Nguyệt Nữ Thần Giáo diệt vong.
"Ám Nguyệt, đây là sự báo thù của ngươi sao?"
...
Phía trên vầng Nguyệt Luân, cảnh tượng tương tự với Luân Hồi Cốc đang diễn
ra.
Thần Luân Hồi gầm thét, hắn khó mà chịu được việc toạ độ trở về của mình vậy
mà phát sinh sự lệch hướng hoang đường đến như vậy, điều càng khó chịu hơn
là mình đang dần dần không chống đỡ nổi dưới sự bao vây của một đám kiến.
Nếu thật sự chết trong một trận chiến thì ngược lại hắn có thể cảm thấy dễ chịu
hơn một ít, Chủ Thần bước ra từ trong những năm tháng của Thần Chiến thì sao
có thể e ngại một cuộc chiến sinh tử?
Thế nhưng trước mắt rõ ràng mình đang dần bị bào mòn đến chết trong thời
điểm mà mình suy yếu nhất.
Hắn chịu đựng cả một kỷ nguyên, thật vất vả nới chịu được cho đến khi Trật Tự
mục nát, thật vất vả mới đặt một chân trở về thế giới này nhưng lại phải đối mặt
với kết cục như vậy.
"Ám Nguyệt, buông bỏ sự trói buộc, ta sẽ giúp ngươi diệt bỏ tất cả truyền thừa
của Artemis!"
Vào giờ khắc này thì Thần Luân Hồi chỉ có thể đi thuyết phục Nữ Thần Ám
Nguyệt, một Thần linh nhỏ bé mà nếu đặt ở trong kỷ nguyên trước mình cũng
chẳng thèm để ý đến thì vào thời điểm này lại có năng lực bóp chết hy vọng
cuối cùng của mình.
"Ám Nguyệt, buông tay ra đi, ta nghĩ, Artemis bây giờ đang ở Luân Hồi Cốc, ta
sẽ lập tức trở về giúp ngươi báo thù Artemis, ta thề với pháp tắc của Luân Hồi!"
Thế nhưng Nữ Thần Ám Nguyệt toàn thân lúc này cũng vô cùng tàn tạ cũng
không đáp ứng với điều kiện nghe có vẻ vô cùng hợp lý này.
Cô ta dùng cơ thể đã tàn tạ đến nỗi không thể tàn tạ hơn, gần như là một cơ thể
bị chắp vá tạm thời để đốt lên một mồi lửa nhỏ không có ý nghĩa gì.
Sau đó đốm lửa lan đến Thần Luân Hồi.
Quân đoàn của Nguyệt Nữ Thần Giáo phía dưới đã bị thiệt hại vô cùng nặng nề
bỗng có lại sĩ khí để phát động một đợt tấn công mới.
"Ám Nguyệt, ngươi cần gì phải làm như thế, vì cái gì!"
Giờ phút này, chiến trường ở Thánh địa trung tâm của hai Thần Giáo đã lên đến
hồi cuối cao trào.
Bọn hắn sắp thí Thần, mà chính Thần của bọn hắn cũng sắp bị giết.
…
Trật Tự Thần Giáo, Thần Điện công vụ, chỗ bàn trà.
Sau khi Alfred phát ra phát ra pháp chỉ đầu tiên, “pho tượng” ngồi đối diện hắn
hỏi:
"Sau lần này, Luân Hồi và Nguyệt Nữ đã mất đi năng lực chống cự triệt để, chỉ
còn lại xác không, ngươi tính xử lý bọn chúng như thế nào?”
"Nhổ gai xong thì có thể yên tâm thúc đẩy, chúng ta phải cố gắng cải tạo giới
giáo hội từ chủ động nghênh đón Thần trở về thành tập thể kháng cự Thần trở
về.
Đây là phương châm quyết định của ta.
Nhưng mà ngươi không nên hỏi ta một câu hỏi ngây thơ như vậy, cho nên, rốt
cuộc là ngươi muốn nói cái gì?”
Alfred hồi đáp: "Có một chuyện có lẽ không biết, thiếu gia của ta từng thề với
dấu ấn tinh thần trong mẩu xương của Nữ Thần Ám Nguyệt, muốn giúp cô ta
hoàn thành việc báo thù, để Nguyệt Nữ Thần Giáo diệt vong.”
Sua đó giọng nói của Đại tế tự lại vang lên lần nữa, gần như không một chút do
dự, càng không có gì cân nhắc, mau lẹ giống như là một loại bản năng:
"Mô phỏng pháp chỉ."
Alfred lập tức chuẩn bị viết pháp chỉ thứ hai.
"Ra lệnh Đoàn trưởng Daan, Đoàn trưởng Sylma, Đoàn trưởng Malogis, chỉ huy
Kỵ Sĩ Đoàn của mình lập tức lao tới Nguyệt Luân, tiêu diệt tất cả truyền thừa
của Nguyệt Nữ Thần Giáo."
Sau khi truyền pháp chỉ xong, giọng nói của Đại tế tự lại vang lên:
"Lời hứa hẹn của chủ, không được khinh nhờn."