Trong chốc lát, Richard cảm thấy không có gì thú vị, bắt đầu từ lúc mình nhịn
không được mà giáng lâm muốn ra trận thì hắn đã bị cái đám Trật Tự này sắp
xếp hết thảy.
Hắn chán ghét loại cảm giác này, nhưng lại không có cách nào tránh thoát.
Nguyên nhân để hắn không ra tay ác độc thật ra là vì những lời mà Karen nói
kia, nói với ai cũng không quan trọng, nhưng có một điều không thể nào phủ
nhận đó là hắn quả thật đã từng không thích thế giới trước kia của mình.
Hắn xua tan ngu muội, nhưng những Thần linh đi theo mình năm đó cũng biến
thành ngu muội, chỉ có điều sự lựa chọn của hắn là trốn tránh, nhìn không thấy
thì trong lòng cũng sẽ không phiền muộn. Nhưng dù sao cũng có người đã đứng
dậy để dự định thay đổi hoàn toàn mọi thứ.
Sau từng lần Thần chiến, mặc dù Thần linh hiện ra trên thế gian nhưng lại đều
bị ngăn cách ở bên ngoài, Chủ Thần hết vị này đến vị khác ngã xuống nhưng
ảnh hưởng duy nhất đến thế giới này cũng chỉ là một chút biến đổi cực đoan về
khí hậu.
Cái tên Trật Tự kia vẫn đang luôn dốc lòng che chở cái mầm non mà hắn vun
trồng.
Vĩnh Hằng không thể nào hiểu được, nhưng lại không thể không bị ép buộc mà
tiếp nhận, bởi vì có đôi khi không phải ngươi có được một phần của mầm non
này mà là ngươi cần nó có một phần của ngươi.
Thần, càng cần hơn một điểm tựa hơn.
Richard ngẩng đầu, mở miệng nói: "Để ta dạy ngươi.”
Cuối cùng Tiranus nhận được lời đáp, trong lòng hắn thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Hắn là người chấp hành cố định của kế hoạch, hiện nay, lại có thể có được thu
hoạch to lớn vượt ngoài dự tính. Richard nhắm hai mắt lại, ý thức linh hồn xuất
hiện ở lĩnh vực Thần Quốc của Tiranus.
Có một câu nói cũng không phải là lời khách sáo rằng Tiranus đúng thật không
quen với việc chiến đấu, sức lực của một người là có hạn, Thần cũng giống như
vậy. Tiranus trực tiếp giao quyền khống chế Thần thể của mình ra, tương đương
với chủ động để đối phương chiếm giữ.
Philomena được giải trừ trói buộc cầm theo đao rồi lại xuất hiện trước mặt
Richard, Buken xuất hiện ngăn cản, khuyên:
"Đây là chuyện tốt.”
"Vì bảo về hắn, Karen cố ý không cho hắn vào trong đội!”
Người Cầm Roi tiền nhiệm đáng thương vào lúc này không thể không vắt hết óc
suy nghĩ như thế nào để thuyết phục cái cô gái trẻ tuổi bị cảm xúc đặc biệt quấy
nhiễu đến mức ngẩn người ở trước mặt này, thậm chí không tiếc nói ra mà lời
tâm tình mang đậm chất Wien:
"Có khả năng rằng thật ra hắn cũng muốn có năng lực để bảo vệ thiếu gia, và
cũng muốn…bảo vệ ngươi hay không."
Philomena buông đao xuống.
Trong lĩnh vực Thần quốc, Richard vừa tiếp nhận cơ thể của Tiranus vừa mắng:
"Cái đám Trật Tự các ngươi là một lũ đầu óc có bệnh!"
Hắn cũng không phải chỉ Thần Trật Tự phong tỏa kỷ nguyên ngăn cản Chư
Thần, hắn có thể hiểu được việc này;
Mà là hắn từng làm bá chủ kỷ nguyên để lại vô số truyền thuyết thần thoại lại
phải có lúc bị dây dưa vào trong vòng xoáy chìm nổi của tình yêu thanh niên, bị
thêm vào câu chuyện tình yêu gì đó, thật sự quá nhàm chán.
Tiranus: "Đây có lẽ là một trong những điều mộc mạc tốt đẹp của thế gian này."
"Ha ha, ngươi không biết ăn nói bằng tân Thần của các ngươi."
Tiranus không tức giận chút nào, ngược lại còn phụ họa nói: "Hắn dù sao cũng
là tân Thần."
"Cũng không biết cái tên Trật Tự kia có phải cũng giống vậy hay không?"
"Không phải ngài đã đưa ra sự lựa chọn rồi sao?"
Thần thể khổng lồ của Tiranus từ từ thẳng lên, hắn duỗi tay ra, rút cái thanh
thập tự giá to lớn kia lên.
Sau đó lập tức tiến vào trong trung tâm của cuộc Thần chiến đang diễn ra.
Lúc này thì Long Thần Phản Nghịch đang ác chiến với hai vị Chủ Thần,
Tiranus xuất hiện ở phía trên hắn, đâm Thập Tự Giá xuống người của Long
Thần Phản Nghịch.
"Rống!"
"Gâu!"
Hai con rồng đều phát ra tiếng gầm rú, bọn chúng hoàn toàn không ngờ tới, vậy
mà Tiranus lại lấy thân phận kẻ địch để gia nhập và bắt đầu đánh lén.
"Phốc!"
Thập Tự Giá đâm vào thân rồng của Long Thần Phản Nghịch, máu rồng vẩy ra,
điều này cũng khiến cho hai vị Chủ Thần đang giao chiến cũng phải cảm thấy
kinh ngạc.
Nhưng mà sau thoáng chốc thì một luồng sức mạnh đặc biệt được truyền vào.
Trong miệng của Long Thần Phản Nghịch phun ra sức mạnh đóng băng đáng
sợ, chỉ trong giây lát đã đóng băng bốn phía.
Connor mở to hai mắt nhìn, cô bé tin tưởng rằng Long Thần Phản Nghịch lúc
trước tuyệt đối đã lột không ít da tổ tiên của Auggie.
Sức mạnh băng giá nhận được cường hóa tạo nên hiệu quả đóng băng khó có
thể tưởng tượng, hai vị Chủ Thần dùng hết phương pháp muốn rời khỏi nhưng
lại không thể thay đổi gì được nhiều.
Ngay sau đó, trong mắt Long Thần Phản Nghịch phóng ra sức mạnh mê hoặc
mạnh mẽ hơn cả trong thời kỳ toàn thịnh của mình không biết bao nhiêu lần,
trong đó một vị Thần linh dưới sự mê hoặc đã tự thiêu đốt bản thân mình.
"Phốc!"
Không chút do dự, Tiranus rút Thập tự giá ra khỏi người Long Thần. Giai đoạn
kích động dữ dội còn chưa kết thúc nhưng đã cảm nhận được sự uể oải đáng sợ
sắp đến.
Không có thời gian tạm biệt, càng không có chút cơ hội để cảm thán, vảy rồng
quanh người và xương cốt của Long Thần Phản Nghịch bắt đầu nhanh chóng
tan rã, hắn ngưng tụ cơ thể của mình thành một lưỡi đao, xuyên thủng lồng
ngực của một vị Chủ Thần khác, mang toàn bộ sức sống đi.
Một con rồng đổi lại hai vị Chủ Thần, hơn nữa còn là không có kêu gọi Thần
Trật Tự cường hóa sức mạnh.
Connor mở to hai mắt nhìn, cô bé vốn cho rằng lần ở chung này còn có thể tiếp
tục thật lâu, lại kết thúc không chút báo trước nào, hốc mắt của cô bé bắt đầu đỏ
lên.
"Long tộc thật sự sẽ không rơi nước mắt, đừng khóc, ngươi phải học cách
trưởng thành, phải kiên cường, phải nhớ kỹ cảm nhận vừa rồi, chờ đến lúc tiếp
nhận truyền thừa của ta, tiếp tục hoàn thành lý tưởng của cái tên Trật Tự kia...
hoàn thành lý tưởng của chúng ta."
Connor rốt cuộc không khống chế nổi, khóc lớn lên:
"Ta còn muốn thu thập vảy rồng của ngươi, thế mà ngươi làm chúng tan rã hết
rồi, hu hu hu!"
Long Thần Phản Nghịch: "..."
Long Thần Phản Nghịch nhất thời nghẹn lời, cả đời này của hắn khó có khi thể
hiện ra vẻ mặt hiền lành, thật không nghĩ đến lần thứ nhất nếm thử lại gặp phải
sự đáp lại như thế này, chuyện này khiến hắn không khỏi liên tưởng đến lúc
trước khi người khác đối mặt với mình sợ là cũng có cảm giác giống vậy.
Vẫn may là người nhận truyền thừa của mình quả thật cực kỳ kiên cường.
Long Thần chết đi.