Số 13 Phố Mink

Chương 3193

Đây cũng là nguyên nhân mà Karen rõ ràng có cơ hội đi thử thành Thần, nhưng

vẫn lựa chọn dừng chân tại chỗ chờ đợi sự chuyển giao.

Anh không phải chờ được nhận quà hay được bố thí mà là để ngọn đuốc truyền

lại.

Ngọn lửa Trật Tự tiếp tục đốt cháy giống như làn sóng diệt thế, mà những Thần

linh đang chạy trốn kia giống như là tôm cá ở trong bọt nước.

Thần Vĩnh Hằng dựa vào một sợi Thần niệm thì đã có thể điều khiển Tiranus

đâm chết một vị Chủ Thần, Thần Trật Tự tự mình ra tay thì đơn giản là một bên

nghiền ép bên còn lại.

Vì cái gì trong mắt thế nhân thì ở giữa Thần linh cao cao tại thượng đều có quan

niệm đẳng cấp rõ ràng như vậy?

Bởi vì Thần bá chủ thật sự có thể nắm giữ uy năng tuỳ tiện tàn sát.

Dis từng dạy cho Karen: Tín đồ Trật Tự lúc giảng đạo lý là dùng nắm đấm.

Nắm đấm để đạo lý càng thêm có sức thuyết phục, mà đạo lý thì khoác lên một

lớp áo ngoài tinh xảo cho nắm đấm.

Karen yên tĩnh cảm nhận tất cả đồng thời còn không quên đặt câu hỏi:

"Ngươi đã tìm được phương pháp kia sao?"

"Ngươi không phải đã tìm được sao?”

"Đó là Thiên Đường sao?"

"Chỗ ở của Thần."

"Thần, sẽ không thích nơi đó."

"Chúng ta mời, không cho phép từ chối."

Lúc nơi đây được dọn dẹp sạch sẽ, cơ thể của Thần Trật Tự bắt đầu thiêu đốt.

Có lẽ trong mắt tín đồ, lúc này Thần vẫn trang nghiêm không thể xâm phạm,

nhưng Karen lại như nhìn thấy một khúc gỗ mục nát đang cố gắng toé ra một

vài đốm lửa nhỏ cuối cùng.

Thanh Kiếm Hỗn Mang vung lên, chém ra một con đường.

Thần Trật Tự bước vào trong đó, đi tới một hẻm núi đen kịt.

"Rống!"

Khi một tiếng kêu to cất lên, một con Phượng Hoàng toàn thân chỉ còn lại

xương khô bay ra, nó là Thần thú thượng cổ ẩn nấp đến tận bây giờ, vì để tồn tại

mà sức sống tràn trề của tộc Phượng Hoàng gần như bị tiêu hao hết.

Nhưng hắn không thể chờ đợi đến mùa xuân mà mình mong muốn, mà là Thanh

Kiếm Hỗn Loạn lúc bình minh.

"Ầm!"

Cơ thể Phượng Hoàng vỡ tan, ngọn lửa vô tận vẩy xuống, thiêu đốt nơi này

đồng thời cũng mang đến sự sống.

Lục địa yên tĩnh ngủ say cả một kỷ nguyên dần dần trở thành nơi mà vạn vật

sinh sôi.

Năm bia mộ Trật Tự bay lơ lửng lên:

"Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại."

"Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại."

Thần nói: "Ta đói."

Những bóng người trong bia mộ không có kinh ngạc hay tức giận, ngược lại

trên mặt hiện ra vẻ giải thoát.

Bọn họ vốn là chiến lực cấp cao của Trật Tự Thần Điện, tương tự với Kỵ Sĩ

Đoàn thứ nhất, sự tồn tại đối với bọn họ là một hình thức tra tấn.

Hiện tại, bọn hắn có thể đem mình dâng ra, vì chính mình tín ngưỡng Thần,

tăng thêm Thần lực.

Năm bia mộ vỡ nát, hóa thành là sức mạnh Trật Tự thuần túy nhất mà dung

nhập vào Thần thể của Thần Trật Tự.

Việc này khiến Karen nhớ lại cái lỗ đen ở cung điện sâu trong Thần Điện, suốt

những năm tháng vô tận cho đến nay, Trật Tự Thần Điện vẫn luôn có truyền

thống hiến tế cho Thần.

Dis từng chán ghét nơi đó, nhưng khi Dis đi qua nơi đó thì lại trầm mặc hồi lâu.

Bởi vì Dis chưa từng cảm nhận một chút oán niệm gì ở nơi đó.

Sau đó, Thần Trật Tự xuất hiện ở phía trên một loạt ngôi sao, khi ánh mắt của

hắn liếc qua, từng ngôi sao to lớn bắt đầu vỡ tan, các bộ phận cơ thể ẩn giấu bên

trong bắt đầu lộ ra.

Thần Phồn Tinh, phân giải Thần thể của mình rồi phong ấn trong những ngôi

sao với ý đồ lẩn tránh sự ngăn cách của kỷ nguyên bằng phương pháp này.

Nhưng hắn rốt cuộc vẫn phải thất bại.

Thần Trật Tự quay lưng lại với thế giới cả một kỷ nguyên, không chỉ đối mặt

với Chư Thần ở bên ngoài có ý đồ trở về, đồng thời cũng vẫn lo lắng những

người bạn nhỏ ẩn nấp này.

Năm đó không có trục xuất bọn hắn, có thể là bởi vì phải dùng đến bọn hắn,

cũng có thể là là bởi vì phương pháp ẩn nấp của bọn chúng quá mức quỷ quái,

nhưng nguyên nhân bản chất vẫn là sau khi xong việc vẫn có thể xử lý bọn hắn.

Thần Phồn Tinh có ý đồ tập hợp lại cơ thể của mình, giọng nói của hắn mang

theo sự cầu khẩn mãnh liệt: "Trật Tự, tha cho ta, ta sẽ cùng ngươi chiến đấu với

các bá chủ kỷ nguyên!"

"Ngươi không xứng."

Xiềng Xích Trật Tự phá hủy những ngôi sao, cơ thể của Thần Phồn Tinh cho

đến lúc hắn chết đi vẫn không thể tập hợp lại.

Karen rõ ràng đây không phải đánh lén, cơ thể của đối phương có hoàn chỉnh

hay không thì kết quả cũng không có gì khác biệt, nhưng Thần Trật Tự muốn

dùng càng ít sức lực.

Năm bia mộ phụ trách cảnh giác nơi này bay lơ lửng lên, hành lễ vớiThần Trật

Tự.

Cũng giống như lần trước, Thần nói mình đói bụng.

Thần khinh thường ngụy trang, không có cảm xúc dư thừa.

Có lẽ hắn nhiều lời nhất là khi nói chuyện với Karen.

Năm bia mộ phân tách, bản thân được giải thoát và đồng thời cũng hiến tế cho

Thần.

Sau đó ở các khu vực khắp nơi, Thần Trật Tự lần lượt xuất hiện, dọn dẹp từng

vị Thần đang ẩn nấp.

Đồng thời được những bia mộ canh giữ ở đó cung cấp sức mạnh.

Có những người và những chuyện vốn nên được giải quyết nhẹ nhàng.

Ví những người ngủ say trong Ky Sĩ Đoàn thứ nhất, ví như những người ở trong

các bia mộ.

Bọn họ không thuộc về hiện tại, Ở trong mắt Thần Trật Tự là dùng để tiêu hao.

Ngược lại là những cụ già cao tuổi kia, Thần cho rằng bọn họ là một phần của

thế giới mà Thần yêu thích.

Đây không phải là tiêu chuẩn kép, bởi vì Thần cũng xem bản thân là thứ thuộc

về quá khứ, là dùng để tiêu hao.

Bão cát càn quét, Trật Tự đi tới sa mạc.

Nơi này, từng là chiến trường giữa Trật Tự Thần Giáo và Liên quân, cho dù là

dưới mắt, sa mạc cùng hoang mạc tranh đấu vẫn không có kết thúc.

Thánh địa chung của hai giáo hội, cũng chính là nơi Thần Hoang Mạc bị Thần

Sa Mạc đánh lén mà chết.

Trật Tự ném Thanh Kiếm Hỗn Loạn đến.

"Ầm!"

Mặt đất bắt đầu rạn nứt, Thánh địa cứ thế mà bị phá hủy.

Nhưng từ bên trong, lại có một tôn thân thể cao lớn dự định thoát ly.

Karen mở to hai mắt nhìn, anh không cách nào tưởng tượng, thì ra Thần Hoang

Mạc dùng "Kế giả chết" mà ẩn nấp ở chỗ này.

Phải biết rằng ngay cả Trật Tự Thần Điện cũng không bố trí bia mộ ở khu vực

này.

Mà hắn càng có thể nhịn nhục, tín đồ của mình bị các Thần Giáo chính thống

tàn sát ở ngay trước mắt mà hắn cũng không phản ứng một chút nào.

Nhưng hắn cuối cùng cũng chạy không khỏi con mắt của Trật Tự.

"Trật Tự, ta nguyện đi theo bước chân của ngươi!”

Nhưng Thanh Kiếm Hỗn Loạn cũng không để ý tới đến lời cầu xin của hắn mà

đâm xuyên qua ngực.

Thần huyết tung tóa, cảnh hoàng tàn khắp sa mạc, vậy mà lại hiện ra một chút

màu xanh.

Hắn vốn là Thần linh xuất hiện từ sa mạc, khi hắn ngã xuống cũng đều trở về sa

mạc.

Thần Trật Tự Chỉ đi tới chốn cũ của Nguyệt Nữ Thần Giáo, nơi này lúc trước vì

chặn đánh Thần Luân Hồi, sau lại bị Trật Tự Ky Sĩ Đoàn phụng pháp chỉ

Norton mà san bằng.

Chỉ vì, vị Thần Trật Tự thứ hai là Karen từng ra lời hứa hẹn với Ám Nguyệt.
Bình Luận (0)
Comment