Ngày cuối cùng trước khi tận thế.
Tại căn hộ cao tầng mà hai anh em họ đang thuê.
Bầu trời bên ngoài cửa sổ, mây đen kịt, bao phủ dày đặc, lấp ló trong đó là màu đỏ sẫm đầy u ám.
Diệp Như Hề ôm Tuyết Bảo đứng trước cửa sổ nhìn ra trời. Đôi tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của con mèo xinh đẹp, đôi mắt xanh biếc của nó hơi nheo lại, thỉnh thoảng vẫy nhẹ chiếc đuôi lông xù của mình.
Chú chó Husky nằm sấp trên sàn nhà, đang gặm đồ chơi xương, đôi mắt tinh khôn không ngừng hướng về bầu trời, như đang suy nghĩ về cuộc đời, lại như tùy thời muốn cùng người khác quyết đấu.
Bản thể của dây leo hút m.á.u - Hấp Huyết Đằng đang ở trong không gian. Rễ nó cắm sâu vào đất hút lấy hút để năng lượng xung quanh. Một nhánh nhỏ tách ra, quấn quanh cổ tay của Diệp Như Hề, giả dạng thành chiếc vòng tay có màu đỏ thẫm độc đáo.
Hổ con sau mười ngày được cho ăn thịt cấp một no nê, đã phát triển nhanh chóng. Cơ thể nó phình to như quả bóng bay, hiện tại đã dài tới một mét, gần bằng con Husky.
Nó lười biếng nằm sấp bên chân Thẩm Thanh Húc, nhắm mắt giả vờ ngủ.
Rắn đen - Tiểu Hắc quấn quanh cổ tay Thẩm Thanh Húc vẫn bé tí như lần đầu gặp, chỉ to bằng chiếc đũa.
Lúc này, nó không còn cuộn tròn giả làm vòng tay nữa, mà đang ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú về phía bầu trời ngoài cửa sổ.
Bỗng nhiên, từng đạo tia chớp xé toạc màn mây đen mù mịt, tiếng sấm rền vang...
Những hạt mưa bắt đầu rơi tí tách.
Màn mưa từ thưa thớt đến dày hạt hơn.
Cơn mưa axit khiến cả thế giới chìm vào tận thế, cuối cùng cũng đã đến.
Trong không khí, những phân tử năng lượng không rõ nguồn gốc ngày càng đậm đặc. Khiến người ta cảm thấy phấn chấn gấp bội, nhưng lại không thể kiềm chế được sinh ra mấy phần bực bội.
Cơn mưa này không chỉ biến một nửa dân số thành zombie, mà còn biến động vật thành zombie, đồng thời tiêu diệt phần lớn thực vật bình thường.
Trong thời gian dài sắp tới, tinh cầu Vân Lam sẽ trở thành chiến trường hỗn loạn của dị năng giả, thú biến dị, thực vật biến dị, zombie và thú zombie!
Mưa axit càng lớn, năng lượng cuồng bạo trong không khí càng lúc càng nhiều.
Mặt Thẩm Thanh Húc đỏ bừng, nhiệt độ cơ thể tăng cao, đầu óc choáng váng.
Anh có chút vội vàng hỏi: “Tiểu Hề, có lẽ anh sắp thức tỉnh dị năng thứ hai rồi. Còn em thì sao, có cảm thấy sốt không?"
Diệp Như Hề tiến lại gần, cho Thẩm Thanh Húc ăn thêm một ít trái cây cấp một, sau đó bảo anh nằm nghỉ trên ghế sofa.
“Em không thấy có dấu hiệu sốt, có lẽ phải đợi thêm một lúc nữa. Bây giờ mới là ngày đầu tiên mưa axit, trận mưa này sẽ kéo dài trong mười lăm ngày nữa mà. Không vội!”
Đầu óc Thẩm Thanh Húc bắt đầu mơ màng, thấy Diệp Như Hề vẫn bình tĩnh, anh ăn vài miếng hoa quả rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chẳng mấy chốc, anh đã rơi vào hôn mê.
Diệp Như Hề lấy dây leo hút m.á.u đã thu nhỏ ra, trồng vào một chậu hoa lớn, đặt ngoài ban công, rồi mở một cánh cửa sổ.
Như thế, chậu cây sẽ bị mưa axit từ ngoài lan can hắt vào, làm ướt cả chậu.
Dây leo hút m.á.u không nhịn được, đưa một sợi dây leo ra ngoài cửa sổ, trực tiếp hứng lấy cơn mưa axit.
Husky đứng dậy, có chút rục rịch, vẻ mặt háo hức. Nó cũng muốn đi tắm mưa...
Tuyết Bảo và hổ con cũng đứng dậy, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm màn mưa, cũng muốn thử tắm mưa nhưng lại do dự.
Diệp Như Hề mở thêm hai cánh cửa sổ khác.
“Muốn thử thì cứ thử đi! Có chị bổ sung năng lượng tinh khiết kịp thời cho mấy đứa, sẽ không để tinh thần các em bị mất khống chế hay thân thể tan vỡ gì đó đâu!”
Diệp Như Hề ấn một cái công tắc, cửa sổ trời bên phải ban công từ từ khép lại về bên trái.
Ban công hơn mười mét vuông biến thành một khoảng sân lộ thiên nửa mở, mưa axit rơi thẳng xuống sàn nhà bên phải ban công.
Mấy con thú cưng đều xông ra ngoài tắm mưa axit.
Không chỉ có mèo Ragdoll Tuyết Bảo, chó Husky, hổ con xông ra tắm mưa, ngay cả Tiểu Hắc quấn trên cổ tay Thẩm Thanh Húc cũng bò ra ngoài màn mưa.
Chỉ có điều, nó đã giải trừ lớp ngụy trang hình dạng nhỏ như chiếc đũa, trở lại hình dạng ban đầu, to bằng ba ngón tay.
Hấp Huyết Đằng bén rễ trong chậu hoa, cũng dùng mấy sợi dây leo di chuyển chậu hoa của mình ra ngoài sân thượng một mét. Đảm bảo toàn bộ cây đều được tiếp xúc với mưa axit.
Trong nước mưa axit chứa nhiều năng lượng cuồng bạo hơn một chút. Nếu có thể chịu đựng được, chắc chắn sẽ mang lại nhiều chỗ tốt.
Lợi ích thứ nhất: So với những người không tắm mưa axit, thể chất của những người tắm mưa axit sẽ tăng thêm khoảng 5% ~ 50%, cụ thể là tùy theo thể chất của mỗi người.
Sau khi thức tỉnh dị năng thứ nhất rồi đi tắm mưa axit, còn có lợi ích thứ hai: Xác suất thức tỉnh dị năng thứ hai được tăng lên một chút, nhưng không thể ước tính được là tăng lên bao nhiêu.
Cũng có nhược điểm——
Người bình thường không có dị năng khi tiếp xúc với mưa axit, ngoài việc có khả năng thức tỉnh dị năng cao hơn 10-20% thì xác suất biến thành zombie cũng tăng lên 10-20%.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Những người đã thức tỉnh dị năng thứ nhất khi tiếp xúc với mưa axit có xác suất rất thấp biến thành zombie.
Nói chung, những ai muốn theo con đường chiến đấu cận chiến, với điều kiện tiên quyết là có thể chịu đựng được sự tẩy rửa của mưa axit, thì nên tiếp xúc với mưa nhiều hơn để tăng cường thể chất.
Những người đã thức tỉnh dị năng thứ nhất cũng vậy.
Sau khi thức tỉnh hai dị năng, cũng có thể tiếp tục tắm mưa tiếp. Lúc này, chỉ có thể chất được tăng cường, còn xác suất thức tỉnh dị năng thứ ba hoặc biến dị thành tang thi, về cơ bản có thể bỏ qua.
Diệp Như Hề biết Thẩm Thanh Húc không cần tắm mưa axit cũng có thể thức tỉnh dị năng thứ hai, nên cô không để anh ấy đi tắm mưa. Đợi sau khi thức tỉnh xong dị năng thứ hai rồi tính tiếp!
Còn về mấy thú cưng và thực vật cưng, xác suất thức tỉnh dị năng thứ hai bằng cách tiếp xúc với mưa axit là rất thấp, nhưng ít nhiều cũng có thể tăng cường thể chất!
Diệp Như Hề thông qua ấn ký khế ước để cảm nhận, cộng thêm việc phóng tinh thần lực ra ngoài để dò xét.
Cô luôn một mực chú ý đến tình trạng của mấy đứa nhỏ trên ban công, đề phòng trường hợp bất trắc xảy ra.
Đột nhiên, cô cảm thấy hơi thở của Tiểu Hắc yếu đi rõ rệt, đôi mắt màu vàng kim ánh lên vài tia máu...
Đây là... bắt đầu không chịu nổi sự xâm nhập của năng lượng cuồng bạo rồi?!
Diệp Như Hề không còn quan tâm đến việc mình có chút sợ rắn nữa. Không nói hai lời, cô bước tới trước mặt Tiểu Hắc, đặt một con chuột nhỏ cấp một.
Con chuột nhỏ này là do Thẩm Thanh Húc đã gửi vào không gian của cô trước đó. Không còn cách nào khác, Tiểu Hắc chỉ thích ăn chuột nhỏ.
Ặc, may mà cô đã đeo găng tay trước.
Tiểu Hắc lè lưỡi ra phun “xì xì” hai tiếng, cảm ơn cô. Sau đó há cái miệng rộng, nuốt chửng con chuột còn to hơn đầu nó một chút.
Sau khi bổ sung năng lượng tinh khiết, hơi thở trên người Tiểu Hắc nhanh chóng trở nên mạnh mẽ trở lại.
Để đề phòng trường hợp bất ngờ, Diệp Như Hề lại cho nó ăn thêm một con chuột nhỏ nữa.