Husky kêu “gâu gâu” phản đối, Tuyết Bảo và Hổ con cũng nhìn Diệp Như Hề chằm chằm.
Như thể đang nói, chủ nhân, sao người chỉ thương mỗi con của anh trai, không thương con của mình. Chỉ cho nó ăn ngon, không cho chúng em ăn.
Diệp Như Hề bất đắc dĩ, chẳng phải do thể chất của Tiểu Hắc tương đối yếu nhất, suýt chút nữa không chịu nổi sự xâm nhập của năng lượng cuồng bạo sao?
Tuy biết mấy đứa nhỏ nhà mình dù không cho ăn cũng có thể chịu đựng được, nhưng khi đối mặt với ánh mắt u oán của ba con thú cưng, Diệp Như Hề lập tức từ trong không gian lấy ra món khoái khẩu của từng đứa -
Của Tuyết Bảo là một đĩa cá khô nhỏ kèm thịt ức gà xé sợi.
Cho Husky là một bát xương lớn. Nó chỉ thích gặm xương, không có xương chỉ có thịt thì không ngon.
Của Hổ con là một thau thịt bò tươi.
Vì lượng thức ăn khá nhiều, cần một khoảng thời gian mới ăn xong. Diệp Như Hề còn cầm ô che tạm cho chúng, tránh mưa axit làm ướt thức ăn.
Lần này, ba con thú cưng đều hài lòng. Cả ba đều cảm thấy, chủ nhân đối xử với chúng chu đáo hơn so với con của nhà khác.
Tiểu Hắc đã nuốt chửng hai con chuột: ...
Thôi được rồi, ai bảo lúc nãy nó đang trong tình huống khẩn cấp, làm gì có tâm trạng nhàn nhã mà ăn uống từ tốn.
Đột nhiên, Diệp Như Hề cảm thấy cổ tay mình bị thứ gì đó cào nhẹ, cúi đầu nhìn xuống... À, là Hấp Huyết Đằng.
Diệp Như Hề: "Đằng Đằng à, em cũng muốn ăn gì đó sao? Vậy uống một ly m.á.u nhé? Máu gà, m.á.u vịt, m.á.u lợn hay m.á.u bò?"
Hấp Huyết Đằng ngại ngùng lắc lư lá cây: "Cho em một phần Phở huyết vịt đi~ cảm ơn chủ nhân."
Món phở huyết vịt mà Hấp Huyết Đằng thích ăn đương nhiên khác với món người ăn. Huyết vịt là m.á.u tươi chưa đông hoàn toàn, còn sợi phở thì được làm từ các loại rau củ năng lượng trộn với bột gạo rồi dùng máy làm mì để làm ra phở màu. Như vậy cũng có thể cung cấp năng lượng cho Hấp Huyết Đằng.
Ngoài việc hấp thụ m.á.u động vật, nó cũng có thể hấp thụ năng lượng thực vật để sử dụng cho riêng mình.
Diệp Như Hề: 囧 囧
Cô lấy ra một bát m.á.u vịt tươi rói, cộng thêm một chậu phở màu vừa mới làm xong chưa phơi khô, đặt bên cạnh Hấp Huyết Đằng.
Cô đã làm rất nhiều loại phở màu bằng rau củ, định bụng phơi khô để ăn dần. Nhưng sau khi bị Hấp Huyết Đằng phát hiện, nó đã cướp đi một nửa, còn yêu cầu không phơi khô, như vậy ăn sẽ ngon hơn.
Huyết Tước Đằng ăn thì không cần phải che ô, mưa axit cũng là chất dinh dưỡng mà nó thích ăn.
Rất hài lòng với bữa ăn, Hấp Huyết Đằng vươn ra hai nhánh đầy giác hút, cắm vào bát m.á.u vịt và bát phở, bắt đầu thưởng thức món ngon.
Bên cạnh, Hổ nhỏ ăn ngấu nghiến, nhanh chóng giải quyết xong một thau thịt bò tươi. Nó còn vỗ vỗ cái thau trống không.
"Hống Hống~."
—— "Chủ nhân, thêm một thau nữa!"
Đây là một con hổ tham ăn, phải nói là siêu háu ăn. Một mình nó ăn còn nhiều hơn mấy đứa nhỏ khác cộng lại.
Diệp Như Hề bất đắc dĩ, lại lấy ra một thau thịt dê, một thau thịt gà.
Hổ nhỏ mỗi lần ăn cơm đều phải ăn hết ba thau thịt.
May mà tận thế đã đến rồi, sau này có thể thả Hổ con tự mình ra ngoài săn mồi, còn có thể hấp thụ một số tinh hạch zombie, tinh hạch biến dị thú, để cung cấp phần lớn năng lượng cần thiết cho Hổ con.
Nếu không, một ngày ăn năm bữa, một bữa ba thau thịt thế này, dù nhà có to bằng hòn đảo cũng không nuôi nổi nó!
Dù sao thì, theo sự lớn dần về kích thước của Hổ nhỏ, khẩu vị của nó cũng ngày càng lớn, thịt cấp một trong không gian của Diệp Như Hề đã bị Hổ nhỏ ăn đến gần hết luôn rồi.
Phần lớn còn lại là nguyên liệu cấp 0.5, năng lượng chưa đủ để tiến hóa.
Cũng may, kể từ khi mưa axit bắt đầu, Diệp Như Hề có thể cảm nhận được, ấn ký không gian ngọc bội trong đầu cô, vẫn luôn liên tục hấp thụ các phân tử năng lượng tự do trong không khí. Nồng độ năng lượng đang dần dần tăng lên.
Còn về những yếu tố cuồng bạo chứa trong năng lượng không khí, có vẻ như sau khi vào không gian, chúng đã biến mất không còn dấu vết.
Năng lượng trong không gian, dường như có một hệ thống thanh lọc riêng.
Đó là lý do tại sao Diệp Như Hề vẫn chưa thức tỉnh dị năng thứ hai ...
Hầu hết năng lượng mà cơ thể hấp thụ được đều được dùng để nuôi dưỡng không gian hải đảo.
À, thực ra [Ngự Linh Đồ Giám] cũng luôn hấp thụ năng lượng, chỉ là so với ấn ký không gian ngọc bội thì động tĩnh nhỏ hơn rất nhiều, nên có vẻ không nổi bật lắm.
Sau khi hôn mê ba ngày, Thẩm Thanh Húc từ từ tỉnh lại. Thành công thức tỉnh dị năng thứ hai —— dị năng hệ Phong!
Cơn khó chịu trên người anh ấy đã hoàn toàn biến mất, cả người cảm thấy tinh thần sảng khoái, chỉ là rất đói!
Đây là do cơ thể đã tiêu hao quá nhiều thể lực để chống lại các yếu tố cuồng bạo, cộng thêm việc hai ngày qua anh chỉ thỉnh thoảng được Diệp Như Hề đút cho miếng nước uống cầm hơi chứ không được ăn gì.
Diệp Như Hề thấy Thẩm Thanh Húc tỉnh lại, cũng không hỏi gì cả, chỉ lẳng lặng lấy ra đưa anh mấy phần cơm hộp làm từ nguyên liệu cấp một đã được chuẩn bị sẵn từ lâu.
Thẩm Thanh Húc ăn liền sáu hộp cơm mới dừng lại.
"Tiểu Hề, em thế nào rồi? Không thức tỉnh dị năng thứ hai sao?"
Anh luôn cảm thấy em gái mình kiếp này, đáng lẽ phải lợi hại hơn anh ấy mới đúng. Đến anh mà cũng đã thức tỉnh dị năng thứ hai, vậy Diệp Như Hề không thể nào không nhận được lợi ích gì.
Diệp Như Hề nói: "Em không có thức tỉnh dị năng thứ hai. Nhưng mà, không gian ngọc bội của em đã hấp thụ rất nhiều năng lượng, trực tiếp tăng nồng độ năng lượng lên cấp hai rồi. Còn nữa, em đã thức tỉnh thiên phú thứ hai của Dị năng giả khế ước thú..."
Thẩm Thanh Húc tò mò: "Là thiên phú gì vậy?"
Xem ra, kỹ năng của em gái anh, đều được dồn hết vào việc khế ước thú rồi.
Thiên phú thứ nhất của Diệp Như Hề —— Thú Ngữ, giúp cô có thể giao tiếp dễ dàng với động thực vật biến dị có linh trí cao.
Thiên phú này nói cao không cao, nói thấp thì cũng không quá thấp. Chỉ cần nuôi nổi đối phương, dù không ký khế ước, thì cũng sẽ có rất nhiều biến dị thú, thực vật biến dị sẵn lòng làm việc cho Diệp Như Hề.
Diệp Như Hề nói: "Ký sinh."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Thẩm Thanh Húc là người làm nghiên cứu sinh vật học, làm sao anh ấy có thể không biết ký sinh là gì. Nhưng, khi liên kết ký sinh với khế ước thú, thì anh lại không rõ cách thức ký sinh như thế nào.
Diệp Như Hề nói: “Nói đơn giản thì cơ thể của em có thể chuyển từ trạng thái thực sang trạng thái hư, trở thành một thực thể năng lượng, ký sinh vào cơ thể của động vật biến dị hoặc thực vật biến dị.
Đối tượng bị ký sinh, hoặc là đã ký khế ước sủng thú với em, hoặc là cường độ tinh thần lực thấp hơn em, hoặc là độ thiện cảm với em đạt đến mức độ hữu hảo, sẽ không bài xích em. Như vậy mới có thể ký sinh thành công."
Cường độ tinh thần lực của Diệp Như Hề về cơ bản tương đương với dị năng giả cùng cấp. Cô còn có thêm sự gia trì của ba sủng thú, ngoại trừ dị năng là hệ tinh thần, hoặc là cá biệt có kỳ ngộ đặc biệt. Nếu không, trong phạm vi cùng cấp bậc, không có bao nhiêu người hoặc sinh vật có tinh thần lực vượt qua cô.