Editor: Himee
Sau khi rời khỏi phòng thiết bị, Tô Bình Trắc bị mắc chứng nghiện tình dục, đồng thời cũng ghét và bài xích tình dục, vì vậy ở thời tận thế ba năm, mặc dù có rất nhiều phụ nữ tự tiến cử nhưng hắn đều—từ chối.
Ba năm qua, hắn gần như đã chữa khỏi bệnh nghiện tình dục, ai ngờ lại nhảy ra một “tai họa” Vân Đào.
“Tai họa” Vân Đào không quyến rũ hắn nhưng luôn cám dỗ hắn ở mỗi giờ mỗi khắc.
Là đàn ông thì rất khó để không thích Vân Đào, Vân Đào lớn lên rất đẹp, xen kẽ giữa sự ngây thơ và xinh đẹp, bạn có thể nhìn thấy sự đáng yêu của cô ấy, cũng có thể nhìn thấy sự quyến rũ của cô ấy. Tính cách của cô cũng rất tốt, không nhõng nhẽo cũng không yếu đuối, còn có chút tinh quái và khôn vặt không khiến người ta chán ghét. Cô dám cứu Kỷ Hàm từ miệng zombie, đủ để chứng minh cô có một trái tim nhân hậu.
Đúng rồi, cô còn biết nấu cơm, Tô Bình Trắc có rất ít sở thích, nhưng ăn uống nằm trong số đó.
Chứ đừng nói đến ba năm sau khi tận thế, thậm chí trước khi tận thế, Vân Đào sẽ là cô gái được nhiều đàn ông tranh nhau theo đuổi.
Vì vậy cô hỏi, hắn nguyện ý làm tình với cô không?
Hắn nguyện ý không ư?
Tô Bình Trắc không trả lời cô, hắn quyết định nhân lúc Vân Đào say rượu đang nói lời thật lòng, hỏi ngược lại Vân Đào, “Chẳng lẽ so với Úy Lý, cô nguyện ý làm với tôi hơn sao?”
“Tất nhiên, lúc đó tôi thân với anh hơn mà.”
Lúc đó… Tô Bình Trắc suy nghĩ, lúc đó thân hơn, nhưng bây giờ thì không còn nữa?
“Bây giờ thì sao, còn nguyện ý không?” hơi thở Tô Bình Trắc trở nên rối loạn.
“Không được.” Vân Đào lắc đầu, lông mày nhíu lại “Tôi sẽ không làm tình với bất kì ai trong nhóm nữa.”
“Vậy tuổi thọ của cô thì sao?”
“Ngày mai vào khu an toàn rồi, tôi sẽ đến khu an toàn tìm đàn ông kéo dài tuổi thọ.”
Nói xong Vân Đào đứng dậy, ghé sát vào Tô Bình Trắc, nói nhỏ với hắn như đang thì thầm, “Tôi nói nhỏ cho anh biết, tôi đã đặt ra mục tiêu cho bản thân, lần này đến khu an toàn tôi phải kéo dài tuổi thọ thêm một tháng!”
Một tháng? Một lần ba ngày, một tháng 30 ngày, cô định tìm 10 tên đàn ông, còn một tên 10 lần?
Được lắm Vân Đào?
Đôi mắt dưới kính râm trở nên lạnh lùng.
“Tại sao cô không muốn làm với người trong nhóm?”
Vân Đào càng nhíu mày chặt hơn, vừa lắc đầu vừa nói, “Tôi sợ.”
Tô Bình Trắc đại khái biết Vân Đào đang sợ cái gì, “Vậy nếu như chúng tôi đều nguyện ý làm tình với cô, không để ý sự hiện diện của nhau nên sẽ không ảnh hưởng đến nhóm, vậy cô có nguyện ý không?”
Ánh mắt Vân Đào đờ đẫn trong giây lát, sau đó cười như con hâm, “Đó có phải là thiên đường mà tôi có thể tưởng tượng sao?”
Tô Bình Trắc: ”…”
Vân Đào, nguyên tắc của cô đâu? Ít nhất cũng phải rụt rè một chút chứ!
Vân Đào suy nghĩ rất đơn giản, nếu các đại lão trong nhóm đều không để ý, làm tình lại là thứ khiến cả hai bên đều vui, tại sao không làm chứ? Đã là thời tận thế rồi, cô còn bị trói với hệ thống tình dục, cô không thể sử dụng khuôn khổ trước đó để đóng khung mình đến chết được.
“Chảy nước miếng rồi kìa.” Tô Bình Trắc không thể nhìn tiếp bộ dạng ngu ngốc này của Vân Đào được nữa.
“Ồ, xin lỗi.” Vân Đào lau nước bọt không tồn tại của mình, bất mãn oán trách, “Tô tiên sinh, anh lừa tôi.”
Hmm, giống hờn dỗi.
Tô Bình Trắc cười rộ lên, Vân Đào nhanh chóng dùng tay che miệng hắn, “Mỗi lần anh cười đẹp như vậy luôn nói ra những câu khiến người khác tổn thương, đừng nói nữa.”
Lòng bàn tay Vân Đào mềm mại ấm áp, dán lên môi Tô Bình Trắc, khiến cả người hắn cứng ngắc, ngoại trừ cậu em.
Khó khăn lắm mới chuyển được chủ đề để dương v*t hạ xuống… lại lại lại ngẩng đầu lên rồi!
Vân Đào quả thật chính là tai họa!
Tô Bình Trắc cầm lấy cổ tay Vân Đào, hắn nhìn chằm chằm vào Vân Đào giống như một con thú đang nhìn chằm chằm vào con mồi nhỏ yếu, kính mỏng cuối cùng không còn che giấu được ánh mắt lạnh lùng mang tính xâm lược của hắn..
“Vân Đào…”
“Hả?” đầu óc Vân Đào vẫn còn hơi mơ hồ, nhưng nguy hiểm lại khiến cô theo bản năng lùi lại
Tô Bình Trắc nhìn thời gian đếm ngược tuổi thọ ở dưới cổ tay Vân Đào: 63 giờ 42 phút 17 giây.
Khi biết Vân Đào phải dựa vào làm tình mới có thể kéo dài mạng sống, phản ứng đầu tiên của hắn là thật trùng hợp.
Hắn mắc bệnh nghiện tình dục nên cần tình dục để giảm bớt đau đớn, còn Vân Đào cần tình dục để kéo dài mạng sống, họ chính là liều thuốc của nhau.
Hắn đã dành cả buổi chiều và buổi tối để làm công tác tư tưởng cho mình, nghiện lại cũng không sao, ba năm chữa trị vô ích cũng không sao, hắn thậm chí có thể kìm nén sự ghê tởm và bài xích tình dục, hy vọng hắn và Vân Đào có thể cứu rỗi lẫn nhau.
Khi nghe Vân Đào hỏi hắn có nguyện ý làm tình với cô không, khi nghe Vân Đào thừa nhận nguyện ý làm tình với mình hơn Úy Lý, Tô Bình Trắc đang định thuyết phục chính mình, chỉ còn một bước cuối cùng.
Vì thế hắn mới hỏi bây giờ còn nguyện ý không, ai ngờ Vân Đào lại nói muốn ra ngoài tìm đàn ông, còn tìm 10 tên!
Nghĩ đẹp lắm!
dương v*t cứng đến phát đau, hắn áp chế nó suốt ba năm, giờ phút này nó dường như đang trả thù hắn, vọt đến khiến hắn choáng váng đầu óc. Thân thể bắt đầu nóng lên, hô hấp càng ngày càng dồn dập, Tô Bình Trắc biết rất rõ, hắn thật sự không áp chế nỗi nữa.
“Vân Đào, giúp tôi.”
Vân Đào cảm thấy Tô Bình Trắc có gì đó không ổn, hơn nữa nó rất tệ.
Bàn tay nắm cổ tay cô của Tô Bình Trắc run rẩy, nóng bừng. Hơn nữa ánh mắt của hắn… làm cho người ta sợ hãi.
Hệ thống: [ Ký chủ, tôi biết, tôi biết, chứng nghiện tình dục của Tô Bình Trắc phát tác rồi~]
“Nghiện tình dục? Tô Bình Trắc mắc chứng nghiện tình dục? Sao tôi không biết? Trong sách chưa từng đề cập tới việc hắn mắc chứng nghiện tình dục!”
[ Về sau Tô Bình Trắc gặp nam chính Lệ Sính, bị dị năng hệ tinh thần của nam chính tấn công khiến hắn suy sụp tinh thần, anh ta vẫn dựa vào dị năng ánh sáng để áp chế cơn nghiện tình dục của mình và cố gắng tấn công nữ chính Vân Sênh, sau đó đã bị Lệ Sính giết chết.]
[ Tuy nhiên, đây là phiên bản đầu tiên, do bị fan CP của Tô Bình Trắc và Sùng Minh phản đối mạnh mẽ nên tác giả đã phải viết lại phiên bản khác, cũng chính là phiên bản sau này cô đọc được trong sách thật. Xem ra thiết lập nghiện tình dục của Tô Bình Trắc không vì thay đổi nội dung cốt truyện mà thay đổi, dù sao loại thiết lập trai đẹp cấm dục nhưng lại mắc chứng nghiện tình dục này rất kích thích.]
Vân Đào: “…”
“Khoan đã, fan cp Tô Bình Trắc và Sùng Minh á?”
[ Đúng vậy, bọn họ một người hệ ánh sáng một người hệ bóng tối, một người chữa trị một người chết chóc, cái này không phải cái này rất dễ ship sao?]
Ờm… Vân Đào cạn lời.
[ Ký chủ, cô giúp anh ta đi, chứng nghiện tình dục bị anh ta áp chế suốt ba tận gốc rễ. Hơn nữa, chính cô là người khơi dậy chứng nghiện tình dục của anh, dù sao thì cô cũng phải chịu trách nhiệm.]
Vân Đào bối rối, cô vừa nói không làm tình với bất kì ai trong nhóm, lúc này mới qua được mấy phút, cô không thể tự vả vào mặt mình được.
Nhưng hình như Tô Bình Trắc thật sự rất khó chịu.
Vân Đào mềm lòng, “Tôi có thể giúp anh,” cô giơ tay lên, “Nhưng tôi dùng tay được không?”
٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶٩(๑> ₃ <)۶
ミ★ hết chương 25 ★彡