Làm thú cưng của lão gia quý tộc ngoài hành tinh 11
Editor: Meounonna
Chương 84: Máy phiên dịch
Sasa là một quý tộc ba kiếm, là bộ hạ của một quý tộc 7 bảy kiếm ở phương Tây, trong rất nhiều người thuộc hệ sao Riar anh ta không hề có điểm gì đặc biệt hơn người, nhưng anh ta lại là một người rất cuồng rất yêu thích rất đam mê thú cưng người trái đất, nguyện vọng lớn nhất của anh ta là được nuôi mười mấy người trái đất, hưởng thụ cảm giác tươi đẹp được bao quanh bởi thật nhiều bé cưng mềm mại.
Nhưng suy xét tới tài sản không được nhiều nhặn gì lắm của mình, trước mắt anh ta chỉ nuôi một người trái đất, hơn nữa người trái đất này còn cực kì hay ghen, Sasa không thể không đặt phần nhiều tâm tư của mình lên người trái đất hay ghen này, hoàn toàn không có tiền bạc và thời gian đi thèm thuồng người trái đất khác. Nhưng chung sống lâu với người trái đất nhỏ nhà mình, Sasa bắt đầu cảm thấy hơi có vấn đề.
Người trái đất của nhà anh ta đáng yêu cực kì, nhưng anh ta lại không thể hoàn toàn hiểu được lời mà người trái đất nhà mình nói, việc không thể giao tiếp một cách thuận lợi này làm cho Sasa thường xuyên bị người trái đất nhà mình ghét bỏ, vì anh ta thường không cách nào hiểu được chính xác ý muốn mà người trái đất nhà mình muốn diễn đạt. Sau một cơn bệnh cực kì nguy hiểm của người trái đất nhỏ, Sasa bắt đầu suy nghĩ, như thế là không được, anh ta phải nghe hiểu lời người trái đất nhà mình mới được, nếu không khi người trái đất ngã bệnh, hoặc chỗ nào khó chịu, anh ta hoàn toàn không biết, cũng không thể chữa trị kịp thời, điều này quá nguy hiểm.
Sasa không giỏi về chiến đấu vũ trang, nhưng lại có đầu óc hơn người, anh ta rất thông minh, hơn nữa sở thích từ trước tới nay là chế tạo tàu vũ trụ khổng lồ và vũ khí, cho nên anh ta bắt đầu thử chế tạo máy phiên dịch, hy vọng thực hiện được việc xoá bỏ rào cản ngôn ngữ giữa người trái đất và người sao Riar.
Điều này rất khó, vì ngôn ngữ của người trái đất dựa vào dây thanh quản rung động mà phát ra âm thanh, mỗi âm tiết đại diện cho ý nghĩa khác nhau, kết hợp lại cũng sẽ ra ý nghĩa khác nhau. Điểm này không quá phức tạp, nhưng tiếng nói của người sao Riar bọn họ lại thông qua rất nhiều phương diện, ví dụ như sự rung động của âm thanh thậm chí là thông qua hơi thở để diễn đạt ý muốn, trong đó âm thanh có thể được phát ra thông qua miệng hoặc qua cơ quan dò tìm tín hiệu.
So với người sao Riar, kết cấu cơ thể của người trái đất đơn giản, tế bào bên trong cơ thể cũng không phức tạp, nếu muốn để người trái đất- loài không có chân khớp và râu radar, không thể biến đổi hình thái- hiểu hoàn toàn ý của bọn họ, rất khó.
Sasa nghiên cứu rất lâu mới có một chút tiến triển nhỏ, nhưng vì chi phí nghiên cứu cao ngất ngưởng làm chậm tiến độ của việc nghiên cứu, rất nhiều nguyên vật liệu anh ta cần sử dụng đều vô cùng đắt đỏ, đối với một quý tộc 3 kiếm bình thường mà nói đây là một gánh nặng không nhỏ. May mà dưới sự tuyên truyền mạnh mẽ của anh ta, có một bộ phận quý tộc cũng đam mê nuôi người trái đất chịu chi tiền ủng hộ anh ta, tạm thời giải quyết khó khăn của anh ta, nhưng nhiêu đây còn chưa đủ, mỗi ngày Sasa đều đang phiền não suy nghĩ xem nên đi đâu để kêu gọi thêm đầu tư.
Như mọi ngày Sasa phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể bò dậy từ bên cạnh người trái đất thích làm nũng để đi làm việc, trước hết anh ta mở máy liên lạc lên như thường lệ, sau đó anh ta trợn mắt thật to, vì anh ta phát hiện trong tài khoản của mình được chuyển tới một số tiền với con số thiên văn (*).
(*)天文数字: Con số thiên văn: là con số rất lớn, trong thiên văn học dùng để biểu thị khoảng cách giữa hai thiên thể, thường đều trên trăm triệu.
Sasa: “…?”
Sau đó anh ta nhìn lời nhắn, khoản tiền khổng lồ này đến từ Ni’er quý tộc 7 kiếm ở phương Đông, anh nói tiền này là để anh ta nhanh chóng nghiên cứu ra máy phiên dịch ngôn ngữ người trái đất.
Sasa vui mừng phấn khởi nhảy cẩng lên, vui đến mức không kìm lòng được chạy vào trong phòng ôm lấy người trái đất còn đang ngủ say dậy hôn chụt chụt chụt, sau đó bị cào một trận theo lẽ đương nhiên.
“Ha ha ha! Tiểu Minh! Con trai ngoan! Ba có tiền rồi! Mua cho con đồ ăn ngon và đồ chơi thú cưng siêu xe thể thao con yêu thích nhé!”
Hiệu suất làm việc của Sasa cực kì nhanh, 7 ngày sau, Ni’er nhận được một bưu kiện, bên trong là máy phiên dịch ngôn ngữ người trái đất to bằng bàn tay, và cả một bức thư cảm ơn viết quá trời quá đất. Ni’er đọc lướt qua thư một cách nhanh chóng, chỉ bắt lấy đoạn viết nội dung quan trọng nhất.
Đây là máy phiên dịch ngôn ngữ người trái đất phiên bản mới nhất mà Sasa làm, trước mắt chỉ có thể dịch ngôn ngữ của người trái đất, về phần máy phiên dịch hai chiều dịch từ ngôn ngữ người sao Riar sang ngôn ngữ người trái đất còn đang trong quá trình nghiên cứu, chưa làm ra được. Để cảm ơn sự bao nuôi của đại gia, Sasa đặc biệt làm một máy phiên dịch một chiều phiên bản đời đầu tặng cho Ni’er thử nghiệm trước.
Ni’er xem xong vứt thư qua một bên, mở máy phiên dịch ngôn ngữ người trái đất ra, ngồi xổm bên cạnh Chung Cẩn đang nhấc chân sơn móng chân.
Ni’er vuốt Chung Cẩn một cái, nói: “Bé Đen, nói chuyện nào.”
Chung Cẩn bị anh vuốt một cái, trượt tay qua, sơn hụt móng, sượt qua bên cạnh, cô rút giấy chùi chùi, vùi đầu nói: “Có lộn không vậy, cứ chọc vào ngực tôi hoài, không lẽ không phải chọc vào anh nên anh không đau à.”
Ni’er cúi đầu nhìn, trên màn hình máy phiên dịch hiển thị là- “Anh chủ~ Không được sờ ngực người ta như vậy~ Đau lắm đó nhe~”
Ni’er mặt vô cảm xúc khựng lại 3 giây, giơ tay sờ lên đầu Chung Cẩn một cái.
Lần này Chung Cẩn đẩy tay anh ra nói: “Nói bao nhiêu lần rồi đừng có mò đầu, cao không nổi anh chịu trách nhiệm à?”
Cúi đầu nhìn máy phiên dịch, Ni’er thấy- “Anh chủ hư quá~ Không được sờ đầu một cách tuỳ tiện nha~”
Thời gian Ni’er im lặng lại dài hơn gấp đôi, sau đó đột nhiên anh chồm tới hôn chụt chụt vào mặt Chung Cẩn. Chung Cẩn trợn mắt lau mặt bằng mu bàn tay, “Miệng của anh là lỗ đen hả lần nào cũng hôn đau chết được, nói rồi đừng có hôn bậy hôn bạ, anh đang muốn gây sự sao đây?!”
Máy phiên dịch hiển thị- “A, anh chủ dùng sức mạnh quá~ Em đau lắm~ Hu hu hu~”
Ni’er dùng trực giác nhạy bén như dã thú của mình cảm nhận, đoán chắc là máy phiên dịch này hơi không đáng tin. Anh quăng đại máy phiên dịch qua một bên, nằm ngả trở lại nhìn Chung Cẩn sơn móng.
Ông Tata mặc tạp dề hoa nhí đi đến, nhìn thấy máy phiên dịch kia, sau khi nghe Ni’er nói xong bèn vô cùng thích thú, cũng chồm tới trước mặt Chung Cẩn hí hoáy với cái máy phiên dịch đó, ghẹo cô nói chuyện.
Chị đại Chung Cẩn sơn móng đỏ chót giẫm một chân lên trên ghế sô pha liếc nhìn hai người trước mặt: “Rốt cuộc hai người bị gì thế?”
Máy phiên dịch: “Xảy ra chuyện gì dạ, sao thế hưm~ [Hai mắt phát sáng.jpg]”
(*) 闪光大眼.jpg

Chung Cẩn- không còn gì luyến tiếc- vẻ mặt từ chối- khoát tay: “Tuy là bánh quy nhỏ rất ngon nhưng thật sự con ăn no rồi không ăn nổi nữa xin ông đừng bưng tới nữa.”
Máy phiên dịch: Hưm hưm, no quá trời luôn, bánh quy nhỏ ngon quá trời! E he~ [Nháy mắt xinh đẹp.jpg]
(*) 俏皮眨眼.jpg

Chung Cẩn bực mình nắm tóc mắt đầy nghi ngờ: “Từ nãy tới giờ hai người cứ hí hoáy món đồ gì đó? Chẳng lẽ là thứ gì đó không tốt à, vẻ mặt của hai người khó hiểu lắm đó nha!”
Máy phiên dịch: Mấy người tính làm gì tui~ Đây là cái gì dạ~ Tui sợ quá trời nè~ [Tủi thân bĩu môi.jpg]
(*)委屈撅嘴.jpg

Ông Tata: “Trời ơi trời ơi trời ơi~ Bé Đen đáng yêu quá à~ Cưng gì đâu luôn á~”
Chung Cẩn bị đám lông gấu trắng tinh xù xù run run của ông Tata làm cho mê mẩn thích thú đến run cả người, nhào tới vuốt vuốt lông gấu, thuận tiện vùi mặt lên trên chiếc bụng đầy lông trắng cọ cọ, “Eo eo eo mềm quá mềm quá thích quá đi!”
Ni’er và ông Tata cùng lúc nhìn thấy máy phiên dịch hiển thị- “Thích ông nhất thích ông nhất~ Lông mềm quá đi à~ Hi hi~”
Ni’er đột nhiên ôm Chung Cẩn nhét ra đằng sau, còn lấy máy phiên dịch trong tay ông Tata đi, sau đó xoay người nhốt Chung Cẩn ở giữa khe hở của mình và sô pha, không để cô nhìn thấy ông Tata. Vừa hay là một vách ngăn tường thịt tự nhiên mặt mũi lạnh lùng.
Trải qua nhiều tình huống đột ngột phát sinh tương tự thế này, cuối cùng Chung Cẩn- người đã hiểu rõ tình cảnh- ngồi lên trên đôi chân xếp bằng của Ni’er, rất muốn trao cho chủ nhân ngu ngốc này một chiếc cúp chúa hay ghen ngoài hành tinh.
Lăn lộn thế này một hồi, Chung Cẩn đã đoán được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Hình như chủ nhân ngu ngốc đã có một chiếc máy phiên dịch, có thể nghe hiểu lời cô nói. Hơn nữa chỉ có chủ nhân ngu ngốc là nghe hiểu lời cô nói, cô còn chưa nghe hiểu lời họ nói.
Chung Cẩn: Ủa bảo là ít nhất một năm sau mới xuất hiện mà! Sự việc phát triển khác biệt quá nhiều so với đời trước à nha! Điều quan trọng nhất là sau này không thể chửi ngu xuẩn bậy bạ nữa rồi!
Ngoài nỗi buồn bực không thể chửi ngu xuẩn nữa ra, Chung Cẩn cũng bắt đầu cảm thấy thích thú, cô bắt đầu cầm máy phiên dịch ngồi xếp bằng trước mặt Ni’er, hít sâu một hơi nói thử một cách cẩn thận: “Bóp chân cho tôi đi?”
Máy phiên dịch: Anh chủ anh chủ, bóp chân cho em đi mà~
Trong ánh mắt mong đợi của Chung Cẩn, Ni’er chầm chậm giơ tay bóp bóp chân của cô.
Chung Cẩn hít một ngụm khí lạnh, đm thật sự nghe hiểu à!
Chung Cẩn: “Tôi khát quá, muốn uống nước, anh rót cho tôi một ly?”
Máy phiên dịch: Anh chủ anh chủ em khát nước rồi~ Muốn uống nước quá đi à~ Anh chủ rót cho em đi được không~
Ni’er bất động cả buổi, cùi chỏ của anh chống trên đầu gối, hai ngón tay ấn vào má, vẻ mặt rất nghiêm túc, ông Tata giả vờ bận rộn đi ngang qua sau lưng hai người, lén nhìn câu nói trên máy phiên dịch, lập tức đi rót một ly nước đưa đến trước mặt Chung Cẩn.
Chung Cẩn nhận lấy ly nước đó, giây sau đã bị Ni’er lấy đi uống ừng ực một hơi, sau đó anh đứng dậy đi nhanh đến bên cạnh rót một ly nước khác quay về nhét vào tay Chung Cẩn, bản thân tiếp tục làm ra vẻ nghiêm túc ban nãy.
Chung Cẩn không nhịn được lẩm bẩm một câu, “Ngu xuẩn.”
Máy phiên dịch: Anh chủ đẹp trai quá!
Ni’er lộ ra nụ cười chiến thắng, ngay khoảnh khắc Chung Cẩn ngẩng đầu anh lấy tay lau mặt một cái, thu lại nụ cười, tiếp tục vẻ mặt thâm trầm và nghiêm túc.
Chung Cẩn: Vẻ mặt nghiêm túc đáng sợ như thế, khí chất thâm trầm như thế, chẳng lẽ nghe thấy mình nói anh ta là ngu xuẩn rồi à?
Máy phiên dịch thứ đồ vật đáng sợ này đã xuất hiện, Chung Cẩn thể hiện ý muốn gọi vào một số liên lạc để liên hệ bạn bè, Ni’er thật sự đã gọi vào số liên lạc tràn ngập ý xấu kia cho cô, cũng chính là số liên lạc mà trưởng phòng văn phòng tổng bộ quốc gia ở ngoài hành tinh, chiến sĩ cô đơn- ông chú Vương Kiến Quốc để lại.
Chung Cẩn: “Chú à, máy phiên dịch ra đời rồi, hình dáng thế này nè, sau này chú phải chú ý nha.” Lần sau còn phát hiểu hay nói gì đó trên tiết mục màn hình nữa nói không chừng sẽ bị bắt đó.
Ông chú Kiến Quốc: “! ! !”
Sau khi Chung Cẩn thông báo cho bạn bè xong thì mới dần lấy lại được tinh thần, ôm lấy máy phiên dịch trầm tư một hồi, cuối cùng quyết định tự mình giữ lấy cái máy phiên dịch này.
Nhưng mà vài ngày sau, Chung Cẩn phát hiện cái máy phiên dịch này thật ra rất hữu ích, đặc biệt là lúc diễn đạt hôm nay muốn ăn món gì, lúc trước thường xảy ra việc cô diễn tả cả buổi trời, cả mấy lần thậm chí còn lấy bút ra vẽ, nhưng kết quả lại không được lý tưởng lắm, nhưng mà bây giờ, cuối cùng cô có thể giao lưu một cách đàng hoàng với ông Tata người phụ trách nấu cơm về vấn đề đồ ăn rồi, thật là làm cho người ta bùi ngùi xúc động!
Còn nữa, lúc đang trong phòng trôi nổi không trọng lực mà đột nhiên mắc tè, cuối cùng không cần làm mình làm mẩy cả buổi mới có thể thoát khỏi móng vuốt sắt của Ni’er nữa rồi, cô có thể trực tiếp lấy máy phiên dịch ra đập lên mặt Ni’er, nói với anh “Tôi muốn đi vệ sinh, buông tôi ra.”
Điều duy nhất không được ổn lắm là đột nhiên Ni’er trở nên b**n th** rất nhiều, cô đã nói là muốn đi vệ sinh, cái tên Ni’er này ấy thế mà trực tiếp bế cô đi, còn muốn nhìn cô giải quyết vấn đề? Đúng là đồ lưu manh!
Máy phiên dịch: Anh chủ~ Người ta phải đi giải quyết vấn đề sinh lý đây, anh bế người ta đi đi mà~ Phải trông chừng em cho đàng hoàng nhen~ Một mình người ta thấy sợ quá à~
Cho nên, tất cả mọi thứ, đều là lỗi của máy phiên dịch.