Sổ Tay Trọng Sinh Công Lược

Chương 83

Làm thú cưng của lão gia quý tộc ngoài hành tinh 10

Editor: Meounonna

Chương 84: Chủ nhân bị bệnh

Hệ sao Riar- Vương đình phương Đông

Trong cát vàng mênh mông trông không thấy biên giới, có một quả cầu tròn màu đen khổng lồ đứng sừng sững ở đó, cao khoảng hơn trăm mét, không biết được làm từ chất liệu gì, dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời càng hiện rõ vẻ rét lạnh u tối. Giữa quả cầu tròn có một cửa động, từ bên ngoài nhìn vào vừa sâu vừa đen, hoàn toàn nhìn không rõ bên trong là gì.

Vùng cát vàng này là vị trí của vương đình, quả cầu đen là nơi ở của Nữ Vương phương Đông của người Riar.

Nơi này bình thường vô cùng im ắng, nhưng gần đây lại thường xuyên có người ra vào. Ngay khi chòm sao Dương sáng nhất di chuyển đến giữa không trung, một người đàn ông cao lớn trên eo đeo 7 thanh kiếm vàng xuất hiện ở dưới quả cầu đen, anh ta nhẹ nhàng nhảy một cái bèn tới cửa động ở giữa quả cầu đen, nhấc chân đi vào.

Khi anh ta đi vào, những chỗ tối bên trong quả cầu đen thấp thoáng đang có thứ gì đó xao động, dường như có vô số cặp mắt đang nhìn chăm chú người đang tiến vào, đồng thời còn truyền tới một số tiếng vang sột sạt khe khẽ.

Người đến không hề để ý đến chuyện này, cánh tay phải đang gác trên kiếm vàng bên hông nhẹ gõ vào kiếm vàng vài cái, sau khi kiếm vang lên vài tiếng, những cơn xao động đó dần yên tĩnh lại, bên trong quả cầu đen khôi phục sự yên tĩnh.

Vương đình của Nữ Vương không phải là một cung điện, nó giống như một hang động hơn, u ám, khô nóng, càng đi sâu xuống dưới lại càng cho người ta cảm giác rợn tóc gáy.

“Cộp cộp cộp.” Tiếng vang được phát ra bởi đế giày giẫm lên trên vật thể cứng rắn vang vọng trong không gian uốn khúc phức tạp này theo quy luật nhất định, được truyền đi rất xa. Khi người đàn ông cuối cùng đi đến tầng dưới chót, bước chân anh ta dừng lại, hành lễ với một cửa động u ám, giọng nói cung kính mà nhẹ nhàng hỏi han: “Mẫu thân, Cừ Dư cầu kiến.”

Trong cửa động tối thùi có một cơn gió thổi ra, và cả hơi thở khẽ khàng. Người đàn ông tên Cừ Dư lắng tai nghe, một lát sau nở một nụ cười nhẹ, “Dạ, thưa mẫu thân.” Anh ta nói xong bèn nhấc chân đi vào.

Trong con đường nhỏ này có một loại thực vật màu vàng kim sinh trưởng, số lượng rất nhiều, dài bằng một ngón tay, trên đỉnh mọc ra một búp hoa, dù chưa nở vẫn thấp thoáng hương thơm ngọt thoang thoảng. Sau khi Cừ Dư đi qua con đường nhỏ này, ngẩng đầu nhìn thẳng về phía trước.

Ở đó có một hang động mềm mại, lúc này đây Nữ Vương của họ đang cuộn tròn lại ở bên trong.

Nữ Vương có 4 cặp càng cua cứng rắn bóng loáng, mắt kép đồng tử thẳng với màu vàng kim, cơ thể dài uốn cong hệt như rết, chỗ phía sau lưng của mỗi cặp càng cua lại có một thứ gì đó hệt như cánh chuồn chuồn mỏng nhẹ trong suốt. Ở giữa bụng đang cuộn tròn của Nữ Vương là một vật thể hình cầu bán trong suốt màu đen, thấp thoáng có thể nhìn ra bên trong là một vật thể có hình dáng tương tự con người, đang cử động rất sôi nổi.

Ngay khi Cừ Dư nhìn thấy Nữ Cương, đã rất ngạc nhiên, sau khi quỳ một gối xuống, kiếm vàng đập xuống đất phát ra một tiếng keng. “Mẫu thân, Người đã suy yếu đến mức này rồi sao? Cả hình người cũng không duy trì nổi?”

Mắt kép màu vàng của Nữ Vương chớp vài cái, hai cặp càng cua gõ gõ vài cái, đôi cánh trong suốt sau lưng cũng hơi rung nhẹ. Cừ Dư nghe một lúc mới thả lỏng tinh thần, “Thì ra là như vậy, như thế cũng tốt, chỉ cẩn mẫu thân cảm thấy thoải mái, giữ hình thái này là tốt nhất.” Anh ta lại nhìn về thứ mà Nữ Vương đang bảo vệ trong bụng, mỉm cười nói: “Em gái của chúng con- Nữ Vương đời tiếp theo trông rất khoẻ mạnh, thật tốt quá.”

“Lần này chúng con đến phương Tây tham gia bữa tiệc do Muya tổ chức, Nữ Vương phương Tây đã bình an sinh ra Nữ Vương mới, tuy không tận mắt chứng kiến, nhưng nghe nói vì sinh sớm, nên trạng thái không được nhanh nhẹn hoạt bát lắm, mẫu thân nhất định phải bảo trọng, Nữ Vương thế hệ mới của phương Đông chúng ta, nếu không được khoẻ mạnh thì sẽ rất phiền toái.”

Tần suất cử động cánh của Nữ Vương lại cao hơn một chút, Cừ Dư vội đáp: “Dạ dạ dạ, mẫu thân đừng tức giận, chúng con đều sẽ cố gắng bảo vệ Nữ Vương. Nói ra thì bữa tiệc lần này, Ni’er và Tác của phương Tây đã đánh nhau một trận, em ấy bẻ mất hai cánh tay của người ta đi.”

Nữ Vương ngẩng cao đầu, phát ra tiếng kêu “cộc cộc cộc”. Cừ Dư cười để lộ ra hàm răng trắng: “Dạ đúng, em ấy vẫn lợi hại như vậy, trong số các anh em chúng con em ấy là người giỏi nhất, chỉ tiếc…”

Vẻ mặt Cừ Dư dần trở nên nghiêm túc, “Đúng rồi mẫu thân, chúng con đã quyết định được thống soái của cuộc vây quét tiêu diệt người sao Leido lần này, chính là Ni’er. Đám người sao Leido đó quá phiền phức, mỗi lần Nữ Vương mới của chúng ta được sinh ra chúng đều đến quấy rối. Lần này chúng con quyết định sẽ dạy cho chúng một bài học, vừa hay nhiệm vụ đợt trước của Ni’er đã kết thúc, đang rảnh rỗi ở nhà, nhàn đến mức bắt đầu nuôi thú cưng rồi, nên cứ để em ấy đi.”

Nữ Vương tiếp tục cộc cộc cộc.

Cừ Dư gật đầu không ngừng, có chút bất lực, “Dạ, con biết mẫu thân thương Ni’er, những người làm anh như chúng con đương nhiên cũng thương em ấy, nhưng tên nhãi đó chai lì lắm, đâu cần đến những người anh như chúng con thương yêu, đương nhiên con cũng biết tình trạng sức khoẻ của em ấy, nhưng đó là khiếm khuyết bẩm sinh, chúng con cũng không có cách nào khác. Dạ được, mẫu thân yên tâm, lát nữa con sẽ đi thăm em ấy, thông báo việc này cho em ấy, để em ấy chuẩn bị thoả đáng.”

Càng cua của Nữ Vương vạch ngoáy trong hang động, Cừ Dư không nhịn được rụt đầu, “Mẫu thân cũng không cần lo lắng, xem tình trạng hiện tại, cách thời gian em gái ra đời còn tới 1 năm, khoảng thời gian này để Ni’er nghỉ ngơi đàng hoàng đừng ra ngoài động thủ lung tung là được, nhưng mẫu thân cũng biết tính nết của em ấy, em ấy muốn đánh nhau sao chúng con cản lại được.”

“Dạ, con hiểu rồi, con sẽ đem tới cho em ấy, mẫu thân nghỉ ngơi đi ạ.”

Sau khi Cừ Dư rời khỏi hang động của Nữ Vương, nhổ một bao to thực vật màu vàng kim ở con đường nhỏ kia, xong việc bèn sờ đầu lẩm bẩm một câu: “Bao nhiêu đây chắc là đủ rồi nhỉ, Ni’er cũng đâu có thích ăn.” Thuận tay nhét bao đó vào giữa hông, bao đồ liền biến mất.

Ra khỏi phạm vi cát vàng của Vương Đình, Cừ Dư đi lên tàu vũ trụ khổng lồ của bản thân, phó quan của anh ta đang ở buồng lái đợi anh ta.

“Đến đất phong của Ni’er”

Phó quan vừa nghe thấy thế mặt liền đen đi, lạnh nhạt trả lời một tiếng. Không trách được anh ta có vẻ mặt này, thật sự là khó tìm Ni’er hơn những người khác nhiều, những quý tộc phương Đông 7 kiếm khác, cho dù là người không kén chọn nhất cũng sẽ xây nhà xây cung điện ở phạm vi đất phong của mình làm nơi cư trú, nhưng Ni’er thì không, anh chọn một sinh vật ngoài hành tinh mang tên là “Rỗng” để làm nhà ở cho mình, Loài “Rỗng” này không những biết di chuyển mà còn biết ẩn mình, thật sự rất khó tìm.

Ôm lấy tia hi vọng cuối cùng, phó quan nhìn về phía cấp trên của mình, hỏi: “Sếp à, ngài có thể gọi điện cho đại nhân Ni’er hỏi rõ vị trí cụ thể của ngài ấy hiện giờ được không?”

Cừ Dư không phụ lòng phó quan của mình, đánh điện cho Ni’er, như dự liệu không ai nghe máy. Ni’er lúc nào cũng vậy, không nhất định sẽ mở máy liên lạc, ngại phiền phức, đôi lúc có nhiều người tìm anh quá sau khi tắt máy liền quên mở lại luôn, lúc nãy anh vừa đánh một trận với Tác xong, trực tiếp mang thú cưng về nhà luôn, lúc này chắc có nhiều người đang tìm anh lắm.

Cừ Dư nhún vai một cái với phó quan nhà mình, bày vẻ vẻ mặt ‘tôi muốn lắm nhưng không giúp được gì cậu hãy cố gắng nhé’, sau đó liền tự lướt web trên màn hình của mình. Quả nhiên những quý tộc phương Tây kia đều đang bàn luận về Ni’er, quý tộc phương Đông thì đang cười nhạo kẻ bại trận là Tác, hắn ta vốn một bên có 4 cánh tay một bên có 3 cánh tay, sau khi bị Ni’er bẻ mất hai cánh tay, một bên 4 cánh tay một bên 1 cánh tay, nhìn rất buồn cười.

Anh ta hả hê đến mức cười to một hồi, Cừ Dư mở ra một tấm hình được chia sẻ, trong hình là Ni’er và thú cưng người trái đất mà anh đang nuôi. Hình như Ni’er chọc cho con thú cưng đó không vui, bị người trái đất kéo tóc. Ha, điều này thật thú vị, Cừ Dư run chân thầm nghĩ, có phải tính tình của Ni’er đã dễ chịu hơn một chút rồi không, lúc trước tính nết của anh xấu muốn chết, cho dù là những người anh em như họ, nói năng không hợp một cái là cũng đánh nhau luôn, bây giờ bị một con thú cưng ra sức nắm tóc cũng không tức giận.

Cừ Dư cảm thấy rất mới lạ, Ni’er còn có lúc dễ tính thế cơ á? Mỗi lần anh ta thấy Ni’er đều cảm thấy mặt của anh đầy vẻ không vui.

Lúc đầu sau khi Nữ Vương sinh Ni’er ra liền phát hiện anh bị khiếm khuyết bẩm sinh, không những chỉ có 4 cánh tay, thiếu hụt tế bào sống, còn mắc bệnh rối loạn lưỡng cực, hay nóng nảy cuồng bạo, thể tinh thần của anh không ổn định, khả năng cao là một ngày nào đó sau khi phát bệnh liền mất đi lý trí, hoàn toàn điên dại, mặt khác, anh lại là đứa con lợi hại nhất mà Nữ Vương phương Đông sinh ra, bàn về đánh nhau, mấy người anh trai như họ cùng nhau tấn công cũng không thể chống lại anh một cách chính diện được, thật sự rất đáng sợ.

Ni’er- người mắc bệnh rối loạn lưỡng cực, hay cáu kỉnh cuồng bạo, rất đáng sợ- bây giờ đang đối mặt với người trái đất nổi điên còn kh*ng b* hơn thế.

“Anh có bao giờ nghĩ tới tôi chưa hả! Lúc anh đánh nhau có bao giờ nghĩ tới tôi chưa hả! Mẹ nó thiếu chút nữa là tôi bị tảng đá to đùng đó bay tới nện chết rồi, nếu không phải tại tôi chạy nhanh, nếu như tôi thật sự bị nện chết thì tôi sống lại lần nữa có ý nghĩa gì chứ anh nói đi! Càng tức hơn nữa là ấy thế mà anh nhận nhầm tôi? Có lầm không vậy ấy thế mà anh nhận sai người á?! Tôi có chỗ nào giống với cái xác chết đó anh nói coi! Ngay cả độ dài của tóc cũng không giống nhau được chưa! Tại sao anh lại không chút do dự ôm thi thể của người ta rồi chuẩn bị đi về vậy! Nếu tôi không gọi anh kịp, anh thật sự đi rồi, thì tôi phải làm sao để về nhà! Cái đồ đần nhà anh!”

“Bà đây một bạt tai đánh chết anh cho xong, nuôi anh có tích sự gì chứ!”

Ni’er nằm ngã ra trên chiếc ghế sô pha lười cỡ lớn mới đặt mua, vẫn không thể gác toàn bộ chân lên trên ghế, hai chân chạm đất. Chung Cẩn ngồi trên bụng anh, nắm lấy thanh kiếm vàng nhỏ nhất kia chọc bụng Ni’er bằng chuôi kiếm, nói một câu chọc một cái, nhưng Ni’er lại không có giác ngộ là mình đang bị mắng, một chân anh cong lên xếp bằng, hai tay kê sau đầu cứ thế ngắm Chung Cẩn đang nổi điên.

Còn ngắm với vẻ cực kì thích thú.

Ông Tata đi tới từ bên cạnh, rất hài lòng vui vẻ nói: “Quả nhiên nên dẫn Bé Đen ra ngoài chơi nhiều hơn, con xem bình thường con bé không có chút sức sống nào, cả ngày nằm vật ra đó không động đậy, vừa đi ra ngoài một lần liền hoạt bát hơn hẳn, chơi với con vui chưa kìa.”

Ni’er lắc lắc chân: “Sao ta lại cảm thấy em ấy hơi không vui?”

Mặt gấu của ông Tata ngơ ngác: “Có hả?”

Ni’er: “Có.”

Ông Tata suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ông tìm hiểu rồi, hình như thú cưng người trái đất hay ghen lắm, có phải lúc ở ngoài con đã ôm người trái đất khác phải không?”

Ni’er nhớ lại, hình như bản thân đã từng ôm một thi thể của người trái đất, nhưng đó là do anh nhận nhầm Bé Đen mà. Vấn đề phát sinh rồi, nếu lần sau tình hình cũng đang rối ren, anh không thể kịp lúc nhận ra Bé Đen thì phải làm sao đây?

“Nếu Bé Đen có thể nghe hiểu được lời ta nói thì hay biết mấy.” Ni’er nói.

Ông Tata: “Hình như ông đã từng xem được một tin tức, bên phương Tây có một quý tộc 3 kiếm nói đang nghiên cứu máy phiên dịch ngôn ngữ thú cưng! Nhưng mà hình như tiến độ rất chậm, vì người có hứng thú rất ít, cần vốn đầu tư rất nhiều mà anh ta lại không có nhiều tiền như vậy.”

Ni’er: “Hửm, vậy hắn còn thiếu bao nhiêu nữa? Ta đưa hắn, để hắn nhanh chóng nghiên cứu ra thành quả.”

Chung Cẩn không hề biết chủ nhân ngu ngốc của mình đang làm gì, cô đánh mệt rồi, quăng kiếm vàng sang bên cạnh, mệt đến mức thở hồng hộc. Loại người da dày thịt béo này, tấn công vật lý hoàn toàn vô dụng, khác biệt ngôn ngữ nên công kích bằng ngôn từ cũng không có tác dụng, cô còn có thể làm gì nữa? Thật là tuyệt vọng.

Chung Cẩn- người đang tuyệt vọng- lại đi mua sắm điên cuồng một phen, đồng thời lục đống que cay của Ni’er ra ăn hết.

Lúc Ni’er đang nhìn Chung Cẩn từng bao từng bao ăn hết đống đồ ăn vặt mình dự trữ, thì nhà có một vị khách ghé thăm.

Khách ngồi trên ghế sô pha, ném một bao lớn thực vật màu vàng kim tới, “Anh mang ra từ trong Vương đình đó, mẫu thân bảo anh đem tới cho em bồi bổ cơ thể, thế nào rồi Ni’er? Lần này em tiến bộ rất lớn, bị khiêu khích như vậy rồi mà còn nhịn được không ra tay, cũng không lâm vào cơn điên cuồng, gần đây thật sự rất ổn định nhỉ.”

Ni’er mặc một chiếc áo thun ba lỗ, cơ bắp rắn chắc đẹp mắt ngập tràn khoẻ khoắn, anh lật người ngồi dậy, hệt như một con mãnh thú đang nghỉ ngơi, nom vẻ hơi lười nhác.

Cừ Dư chỉ đành tiếp tục tự nói: “Mẫu thân nói rồi, còn một năm nữa là em gái sẽ ra đời, đến lúc đó những người sao Leido chắc chắn sẽ đến cướp, lần nào bọn hắn cũng như thế thật sự rất phiền phức, mấy người bọn anh nghĩ chi bằng nhân lúc bọn hắn chưa đến, chúng ta qua đó đánh úp trước dạy cho bọn hắn một bài học, lần này để em làm thống soái, mẫu thân cũng đồng ý rồi.”

Ni’er v**t v* thú cưng vừa mềm mại vừa nhỏ yếu của mình, bị cô nàng vả mặt một cái không hề kiêng nể gì, trả lời một cách bâng quơ: “Được thôi.”

Cừ Dư: “Tuy anh nói khá thoải mái, nhưng đây là việc nguy hiểm, Ni’er, em hiểu mà đúng không?”

Ni’er: “Hiểu, ta sẽ không thua.”

Cừ Dư: “Nhanh thì mấy tháng, chậm thì một năm, em chuẩn bị cho kĩ đi.” Anh ta nói xong hơi khựng lại một chút, lại nói: “Bản thân em nên biết, mỗi lần lâm vào trạng thái điên cuồng, đều sẽ gây hại đến tế bào sống của em, điều này sẽ bào mòn tuổi thọ của em, vốn dĩ tuổi thọ đã không bì được với những quý tộc như bọn anh, nếu còn không sánh được với tuổi thọ của người dân thường sao Riar, vậy thì mất mặt lắm, cho nên lần này khi đi xuất chinh hệ sao Leido, hi vọng em có thể khống chế bản thân, cố gắng đừng để bản thân rơi vào trạng thái điên cuồng lần nữa.”

Bình Luận (0)
Comment