Sói Vương Bất Bại

Chương 241

Tổng Trạch Dạ bị câu nói của Tiêu Nhất Thiên dọa đến tay run một cái, viên thuốc nhỏ màu đen kia suýt chút nữa là tuột tay rơi trên mặt đất!

Độc dược!

Trôi qua một giờ chờ đợi và dày vò, vẫn khó thoát khỏi cái chết sao?

Mặt tất cả mọi người đều đen!

Đều quay đầu, nhìn về phía ông cụ mày kiếm Lý Khai Sơn, nếu như không phải có Tiêu Nhất Thiên ở đây, bọn họ đều phải nhịn không được chửi ầm lên rồi. Mẹ nó, ông con mẹ nó vừa rồi nói gì với Tiêu

Nhất Thiên?

Mặt của Lý Khai Sơn còn đen hơn!

Đen như than cốc!

Ám kình bị đóng cửa trong cơ thể ông ta trên cơ bản khôi phục như lúc ban đầu, lấy tay đẩy Lý Tứ Tường ra, cũng lười giải thích, giơ tay lên đã đem viên thuốc nhỏ màu đen kia đưa vào trong miệng!

Sau đó ực một tiếng, mạnh mẽ nuốt xuống!

"Tiêu tiên sinh!"

Lý Khai Sơn tuy rằng không biết Tiêu Nhất Thiên vừa dùng cách gì, đã lấy được tin gì từ trong miệng ông ta, đối với Tiêu Nhất Thiên, hoặc có lẽ là về Tiêu Kình Tùng, trong lòng ông ta quả thật có quỷ, vì vậy, ngay cả một câu cầu xin tha thứ cũng không nói, cắn răng nói: "Sau khi tôi chết, mong rằng Tiêu tiên sinh có thể buông tha gia tộc nhà họ Lý!"

Chín người còn lại đang đổ mồ hôi lạnh!

Con mẹ ông!

Ông chết đúng là sảng khoái, mấu chốt là, đừng đem chúng tôi ra làm đệm lưng chứ!

Đúng là không biết xấu hổ!

"Mong rằng Tiêu tiên sinh có thể buông tha gia tộc nhà họ Lý!"

Lý Tứ Tường có hơi chút do dự, cũng dũng cảm đứng dậy, đưa tay lấy viên thuốc nhỏ màu đen rồi nuốt lấy, bày ra dáng vẻ thấy chết không son!

Tám người còn lại tâm lạnh nhu tro tàn, chuyện đã tien triển đến mức này rồi, không muốn chết cũng không được!

Vì vậy...

"Mong Tiêu tiên sinh buông tha gia tộc nhà họ Tống!"

"Mong Tiêu tiên sinh buông tha gia tộc nhà họ Lưu!"

"Mong Tiêu tiên sinh buông tha gia tộc nhà họ Vương!"

Tám người, hầu như đồng thời cầm viên thuốc nhỏ màu đen trong tay mà nuốt lấy, sau đó vẻ mặt tuyệt vọng cùng đợi tử thần tới!

Nhưng mà...

Nửa phút sau, bọn họ đứng ở đó, lại vẫn bình yên vô sự!

"Này..."

Bọn họ không hen mà cùng quay đầu nhìn về phía Lang Hồn, vẻ mặt nghi ngờ, như thể đang nói: "Người anh em này, viên thuốc nhỏ màu đen này là độc dược mà cậu chế ra sao?"

"Chất lượng hình như không được tốt lắm"

"Có phải là cách phối có vấn đề không thế?"

Lang Hồn lại nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên.

Tiêu Nhất Thiên trầm giọng nói: "Các người vừa mới uống một loại độc, tên là 1 kim hoàn, cách mỗi một tháng, cần uống thuốc giải một lần, bằng không, chắc chắn ruột thủng bụng thối rữa mà chết!"

"Loại độc này, không có cách nào diệt trừ tận gốc!"

Một câu nói, lần thứ hai làm mọi người sợ ngây người! Cũng để cho bọn họ như bừng tỉnh!

Hóa ra, cũng không phải là Lang Hồn điều chế có vấn đề, cũng không phải chất lượng thuốc độc không được tốt, mà là Tiêu Nhất

Thiên cố ý để cho bọn họ một con đường! Từ lúc mới bắt đầu, Tiêu Nhất Thiên đã không muốn mạng sống của bọn họ!

Một tháng...

Nói cách khác, bọn họ tuy rằng không cần chết, sau ngày hôm nay, tất cả lại đều thành con rối mà Tiêu Nhất Thiên đứng sau giật dây. Phải phục tùng mệnh lệnh của Tiêu Nhất Thiên vô điều kiện, nếu một ngày nào đó chọc giận Tiêu Nhất Thiên, Tiêu Nhất Thiên căn bản không cần phải ra tay, chỉ cần không đưa thuốc giải cho bọn họ, là có thể đưa bọn họ vào chỗ chết!

Thật con mẹ nó đúng là ác độc mà!!!

Trong nháy mắt, bọn họ có loại xúc động muốn xông lên liều mạng với Tiêu Nhất Thiên!

Thế nhưng không dám! Tiêu Nhất Thiên đương nhiên đã nhìn thấu sự phần nộ của bọn họ. Anh lại làm như không thấy, lạnh nhạt nói: "Từ nay về sau, các người phải nghe mệnh lệnh của tôi!"

"Lập công chuộc tội!"

"Nếu ai không muốn, bất kì lúc nào cũng có thể tìm tôi lieu mạng, hoặc có thể tự sát!"

Huyết Lang đoàn tám mươi mốt anh em của Tiêu Nhất Thiên, là bạn bè cùng vào sinh ra tử, tình cảm vô cùng bền chặt!

Nhưng mà!

Đối với đám cáo già trước mắt này, như một đám có đầu tường, nếu nói tình nghĩa và nghĩa khí đúng là không đáng một đồng, chỉ có việc sợ hãi cái chết mới có thể làm bọn họ kinh sợ mà thôi! Quả nhiên.

Mười người ở đây trao đổi ánh mắt với nhau, ngay sau đó liên đồng loạt khom người, hành lễ với Tiêu Nhất Thiên một cái, miệng đồng thanh nói rằng: "Tôi nguyện nghe mệnh lệnh của Tiêu tiên sinh sống chết không từ!"

"Nếu có lòng khác, trời tru đất diệt!"

Tiêu Nhất Thiên muốn, chính là hiệu quả như vậy.

"Tốt!"

Tiêu Nhất Thiên gật đầu, vung tay lên, ý bảo nói: "Đi. Đi với tôi tới nhà họ Lâm một chuyến

"Nhà họ Lâm?"

Tất cả mọi người đều sửng sốt, năm ám cảnh viên mãn cường giả mà Đế Nghiêu để lại mặt cũng là hơi biến đổi, mở miệng hỏi: "Nhà họ Lâm cũng là thế lực đồng minh của Lục hoàng tử điện hạ. Tiêu tiên sinh tới nhà họ Lâm, là muốn???"

Bọn họ đều là người của Đế Khâm, mà nhà họ Lâm đã sớm quy thuận Đế Khâm từ trước, vậy nên bọn họ có chút bận tâm, Tiêu Nhất Thiên tới nhà họ Lâm, nếu như thật sự xảy ra xung đột gì đó. Đến lúc đó, bọn họ nên giúp ai bây giờ?

"Tôi và nhà họ Lâm có chút nợ nần, đi xem sao"

Tiêu Nhất Thiên quay đầu lại nhìn về phía năm ám cảnh viên mãn cường giả, nghiêm mặt nói: "Đêm qua tôi đã nói, tôi và cửu hoàng tôn chỉ là bạn bè kết giao về chuyện việc làm của nhau, không can thiệp tới."

"Vậy nên!" . Ngôn Tình Sắc

"Nếu như Lục hoàng tử hay là cửu hoàng tôn có lệnh, các người có thể ra tay với tôi bất cứ lúc nào."

Nói xong, xoay người liền đi! Lang Đồng và Lang Hồn theo sát phía sau! Đám người Lý Khai Sơn liếc mắt nhìn năm ám cảnh viên mãn cường giả, rồi lại nhìn bóng lưng Tiêu Nhất Thiên, thực sự là bội phục Tiêu Nhất Thiên sát đất!

Mẹ nó!

Thật là:

Bản thân nhà họ Lâm Thủ đô thì có bốn người là ám cảnh viên mãn cường giả, hơn nữa cửu hoàng tôn còn để lại năm, Tiêu Nhất Thiên vậy mà không sợ hãi chút nào, ở vào thời điểm này còn dám phủi bỏ quan hệ với lại cửu hoàng tôn!

Đây rõ ràng là muốn chết mà!

Đám người Lý Khai Sơn thật sự là không hiểu nổi, Tiêu Nhất Thiên đến tột cùng là từ đâu tới vậy. Ở trong thủ đô tàng long ngọa hổ, cũng dám không kiêng nể gì cả như thế???

"Lập tức gọi điện thoại, bẩm báo Lục hoàng tử!"

Một người trong đám ám cảnh viên mãn cường giả ra lệnh cho vệ sĩ bên cạnh một tiếng. Sau đó trầm giọng nói rằng: "Đi, mấy người chúng ta qua đó xem một cái, đợi mệnh lệnh Lục hoàng tử!"

"Được!"

Bốn người còn lại đều gật đầu.

Rất nhanh, ba người Tiêu Nhất Thiên, và mười người Lý Khai Sơn, thêm năm ám cảnh viên mãn cường giả, nhóm người mười tám người, lên bảy chiếc xe, rời khỏi tòa nhà Tuyên Đức, trùng trùng điệp điệp lái về phía biệt thự chỗ ở nhà họ Lâm thủ đô!

Trên đường đi, hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người!

Dù sao thì!

Đêm qua giết diệt toàn bộ gia tộc nhà họ Lưu, Tiêu Nhất Thiên hiện tại danh tiếng đang thịnh, có vô số ánh mắt đều gắt gao nhìn chằm chằm vào tòa nhà Tuyên Đức, phàm là Tiêu Nhất Thiên bên này có chút gió thổi cỏ lay, lập tức sẽ được truyền vào tai các đại gia tộc ở thủ đô!

Thế nhưng Tiêu Nhất Thiên không quan tâm!

Làm việc ở thủ đô, muốn tránh khỏi tất cả mọi người biết, cơ hồ là không thể nào, nếu tránh không khỏi, vậy đơn giản cứ rầm rầm rộ rộ mà làm!

Lý Khai Sơn nói, cũng theo sự nghi ngờ của Tiêu Nhất Thiên vào năm năm trước!

Ông nội Tiêu Kình Tùng chết có chút kì quặc!

Mà lúc trước ở thành phố Hải Phòng, lão thái thái nhà họ Tiêu tự mình gọi điện thoại cho Tiêu Nhất Thiên, ở trong điện thoại cũng cố ý nói, nhà họ Lâm thủ đô trong chuyện năm năm trước kia, muốn đóng vai một người vô tội! Vậy nên!

Tiêu Nhất Thiên phải đi nhà họ Lâm một chuyển, làm cho rõ ràng chuyện này!

Ông nội không thể chết vô ích vậy được!

Hơn nữa!

Tiêu Nhất Thiên và Lâm Thanh Uyển cũng phải nhanh chóng chấm dứt quan hệ, không thể để mặc người phụ nữ điên cuồng kia, năm lần bảy lượt phá hoại tình cảm giữa anh và Tô Tử Lam được!

Nửa giờ sau!

Bảy chiếc xe đi qua một ngõ hẻm, hấp tấp đi tới cửa chính biệt thự nhà họ Lâm thủ đô, mà lúc này, không ít người đã đứng ở cửa chính, gia chủ nhà họ Lâm Lâm Ngạo Binh và Lâm Thanh Uyển đã ở đó!

Hiển nhiên!

Bọn họ sớm lấy được tin tức, đang ở đây để chờ đón Tiêu Nhất Thiên!
Bình Luận (0)
Comment