Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1001 - Chương 992: Từ Chối Khéo

Chương 992: Từ chối khéo Chương 992: Từ chối khéoChương 992: Từ chối khéo

Đặng Thần Thông cười nhìn Trương Dịch, xòe bàn tay phải ra giới thiệu với hẳn ta về đủ loại lợi ích khi tham gia đội Thiên Thần.

"Đội Thiên Thần, là thế lực mạnh nhất của toàn đại khu Giang Nam!"

"Chỉ cần gia nhập chúng ta, từ nay về sau ngươi có thể ngang dọc hoành hành khắp Giang Nam!"

"Ngươi cũng có thể hưởng thụ vinh quang tột đỉnh, được mọi người kính sợ."

"Tất nhiên rồi, nếu nói tục một chút thì dù ngươi muốn phụ nữ, muốn vật tư gì, ta đều có thể đáp ứng ngươi cả. Tóm lại chỉ trong một câu, ngươi có thể có được tất cả những gì mình muốn khi ở đây!" Khi Đặng Thần Thông nói những lời này, giọng điệu tràn đầy sự tự tin.

Hắn ta không phải đang vẽ bánh cho Trương Dịch, mà hắn ta cho rằng đã trở thành thuộc hạ của hẳn ta thì những thứ này đều là thứ dễ như trở bàn tay.

Tất nhiên rồi, tay hắn ta cũng đúng là có thực lực như vậy.

Trương Dịch cảm thán một tiếng/"Ngươi đúng là lợi hại! Đời này ta đã gặp rất nhiều thiên tài xuất chúng, nhưng người vừa giàu có lại vừa có thiên phú tuyệt luân như ngươi thì ta mới là lần đầu tiên gặp!"

Lời nịnh nọt của Trương Dịch khiến Đặng Thần Thông rất sướng.

Hắn ta giơ tay vuốt mái tóc dài/'Cho nên nói, thế giới ngươi đã biết còn quá nhỏ! Nhưng ngươi có cơ hội đi theo ta, sẽ được biết một thế giới rộng lớn hơn nhiều!"

Hắn ta đưa tay phải ra với Trương Dịch/Nào, trở thành một thành viên của đội Thiên Thần của ta đi!"

Trong mắt Trương Dịch tràn đầy "lòng biết ơn".

"Việc này... việc này thực sự khiến †a rất cảm động. Vậy sau khi ta gia nhập đội Thiên Thần, có phải sẽ đặc biệt an toàn, không có nguy hiểm tới tính mạng không?"

Đặng Thần Thông tự tin cười nói: "Đương nhiên rồi! Ta Đặng Thân Thông có năng lực bảo vệ tốt các thành viên của mình!"

Trương Dịch thở dài một hơi.

"Đã như vậy thì tốt quá rồi. Ta có thể gia nhập vào đội Thiên Thần!"

Trương Dịch nói. Khuôn mặt Đặng Thân Thông lộ rõ vẻ mừng rỡ.

Nhưng ngay sau đó, Trương Dịch nói: "Nhưng ta là một người rất sợ chết, †a ở lại thành phố làm công tác hậu cần cho các ngươi, ngươi thấy thế nào?”

Nụ cười trên khuôn mặt Đặng Thần Thông đông cứng lại.

"Ngươi... ngươi đây là đang đùa giỡn với ta sao?"

Trương Dịch chớp chớp mắt/Không phải ngươi nói là có thể đảm bảo an toàn cho ta sao? Ta thấy ở trong Bạo Tuyết Thành vẫn là an toàn nhất."

Khóe mắt Đặng Thần Thông giật mạnh.

Ta cần là những thành viên có thể ra trận chiến đấu cơ mà! Ngươi không ra trận, thì ta cần ngươi để làm gì? Nhưng Trương Dịch lại giải thích: "Ta rất kính nể thực lực và tấm lòng của ngươi. Vì vậy, nếu ta gia nhập đội Thiên Thần, nhất định ta có thể sống tốt hơn trước đây, đúng không?"

"Nếu ngươi có hiểu biết về ta, ngươi sẽ biết rằng ở thành phố Thiên Hải, ta chỉ ở trong nơi trú ẩn suốt ngày, trước giờ không hề chủ động rời đi."

"Cho dù là năng lực của ta cũng chủ yếu là phòng thủ. Năng lực đại diện cho bản chất của dị nhân, bản chất của ta lại như vậy thì đương nhiên sẽ không chủ động tấn công rồi."

Đặng Thần Thông hơi cạn lời.

Hắn ta không phải là kẻ ngốc, đương nhiên hiểu rằng Trương Dịch đang khéo léo từ chối lời mời của hắn ta.

Nhưng Trương Dịch cũng đã cho hắn ta đủ thể diện rồi, lời nói cũng vô cùng rõ ràng.

Trương Dịch là một thiên tài về phòng thủ, không thích ngày ngày phiêu lưu mạo hiểm bên ngoài.

Để hắn ta gia nhập đội điều tra đương nhiên là không thích hợp.

Đặng Thần Thông nhìn Trương Dịch vài giây sau đó bỗng nhiên bật cười.

Hắn chỉ tay vào Trương Dịch/Ngươi đúng là có chút thú vị, miệng lưỡi trơn tru, thực lực rõ ràng rất mạnh lại còn sống nhàn nhã đến vậy."

"Là ổn định!"

Trương Dịch sửa lại lời của hắn.

"Nhưng ngươi cứ suốt ngày ở cái nơi quỷ quái đó, chẳng lẽ không phát chán sao?"

Đặng Thân Thông nhìn Trương Dịch đầy thú vị/Con người mà, sở hữu sức mạnh lớn lao, đều sẽ mong muốn tìm cách thể hiện nó ra, bằng không trong lòng sẽ luôn cảm thấy không thỏa mãn."

"An phận thủ thường như vậy, ngươi chịu đựng được cả đời ư?"

Trương Dịch rất thành thật gật đầu: "Có thể"

Sống không tốt sao?

Huống chi, hắn cũng không phải ẩn cư trong rừng chịu khổ, hoàn cảnh gia đình tốt như vậy, ăn mặc không lo, còn có một đám mỹ nữ lớn bé bầu bạn.

Ngày tháng sống thoải mái như vậy, hắn mới có bệnh mới đi theo người ta ra ngoài chém giết chứ!

Đặng Thần Thông: "..."

Ánh mắt của Đặng Thần Thông có chút mơ hồ, hắn không thể nào lý giải được suy nghĩ của Trương Dịch. Nhưng điều này cũng rất bình thường.

Bởi vì những thứ mà Trương Dịch muốn, đối với Đặng Thần Thông mà nói, vừa sinh ra đã có đủ rồi.

Đặng Thần Thông theo đuổi là trở thành anh hùng, hưởng thụ vinh quang tối thượng, cùng cảm giác kích thích khi tắm mình trong máu.

"Ngươi..."

Đặng Thần Thông chỉ vào Trương Dịch, vốn còn muốn nói thêm điều gì, nhưng bỗng thở dài bất lực.

"Được rồi, mỗi người đều có chí hướng riêng. Ngươi đã nghĩ như vậy thì †a cũng không miền cưỡng."

"Nhưng nếu ngươi có ngày nào thay đổi chủ ý, có thể liên lạc với ta."

"Tất nhiên, cũng không phải là ta muốn ngươi gia nhập đội của ta đến mức như vậy. Chỉ là ta cho ngươi một cơ hội thôi! Ngươi tốt nhất là nên sớm tới tìm ta, bằng không đợi đến khi ta tìm được thành viên thích hợp hơn, ngươi chỉ có thể làm dự bị thôi."
Bình Luận (0)
Comment