Chương 991: Hỏi vu vơ
Chương 991: Hỏi vu vơChương 991: Hỏi vu vơ
Bạch Xuân Vũ đưa Trương Dịch tới một căn phòng, bên trong nhiệt độ rất thoải mái, đồ đạc trong phòng được bài trí cũng rất thời thượng.
Nếu nói xa hoa thì có phân không đúng cho lắm, nhưng tràn ngập phong cách hiện đại, hơn nữa đồ đạc trong phòng đều mang phong cách khoa học viễn tưởng, mang lại cho người ta cảm giác tràn đầy sức sống.
Bạch Xuân Vũ nói với Trương Dịch: "Ngươi cứ ngồi đây đợi một lát, chờ đội trưởng chúng ta xử lý xong việc sẽ tới đây ngay."
Nói xong, hắn ta vỗ tay một cái, lập tức có một nữ hầu bưng ấm trà đi vào, rót cho Trương Dịch một tách trà.
"Cảm ơn." Trương Dịch nói một cách lịch sự, cầm chén trà lên nhấp một ngụm.
Bạch Xuân Vũ đi ra khỏi phòng, Trương Dịch vừa đánh giá cách bài trí xung quanh vừa chờ Đặng Thần Thông.
Bên ngoài là một ô cửa sổ sát đất rất lớn, bên ngoài cửa sổ là một cảnh quan như vườn hoa và hồ nước - ít nhất là trước đây từng là như vậy.
Nhưng bây giờ đã bị đóng băng hết rồi.
Trương Dịch thâm nghĩ: Quả nhiên là gia tộc lớn ở Bạo Tuyết Thành, tiêm lực tài chính rất hùng hậu, nhưng giờ đây cũng không thể thực hiện được việc sưởi ấm toàn bộ trang viên.
Tiền bạc ngày nay đã trở nên vô dụng, việc phân phối tài nguyên đều dựa theo mức độ đóng góp, ngay cả các gia tộc lớn cũng không thể lãng phí. Dù sao thì Chu Chính ở bên đó cũng sẽ không đồng ý.
Còn bên trong căn phòng, hoàn toàn chính là nơi an cư của một thiếu gia nhà giàu.
Chiếc ghế sofa mêm mại, trên tường treo một chiếc tivi rất lớn, trên tấm thảm vứt lộn xộn rất nhiều băng game.
Trương Dịch tùy tiện cầm chiếc điều khiển từ xa trên bàn trà lên, bật tivi lên.
Đương nhiên là toàn màn hình tuyết trắng rồi!
Chơi game cũng được, nhưng vì nghĩ rằng thời gian quá ngắn nên Trương Dịch vẫn từ bỏ ý định.
Nếu không chơi cho thỏa thích, thì chi bằng không chơi.
Thời gian chờ đợi cũng không quá dài, chưa đây nửa tiếng, giọng nói của Đặng Thần Thông đã vọng đến từ bên ngoài cửa.
"Trương Dịch, ngươi đến rồi à!"
Trương Dịch liếc nhìn thời gian, 5 giờ 58 phút.
Không ngờ đội trưởng đội Thiên Thần này lại đúng giờ như vậy.
Đặng Thần Thông cởi chiếc áo khoác trên người, thân hình thon dài, cao ráo, khỏe khoắn, nhìn qua là biết ngày thường luyện tập không ít.
Trương Dịch quay lại nhìn hắn †a"Mới đến được một lát thôi."
Đặng Thần Thông lấy một sợi dây buộc tóc trong túi ra, buộc mái tóc dài thành kiểu đuôi ngựa, sau đó tự mình đi đổi dép lê, đi đến bên cạnh Trương Dịch.
"Két-"
Hắn ta ngồi phịch xuống ghế sofa, thong thả thở ra một hơi, như thể vừa trải qua một công việc cực nhọc nào đó vậy.
Trương Dịch nhìn hắn ta với vẻ tò mò, hôm nay đội trưởng này cho hắn ta cảm giác rất khác so với lần trước.
“Trên mặt ta có dính lọ sao?"
Đặng Thần Thông cười hỏi, khuôn mặt đẹp trai thoáng chút tà dị.
"Thì không phải, chỉ là ngươi đẹp trai quá, ta không nhịn được mà nhìn nhiều vài lần."
Trương Dịch cười trả lời.
Lần này, Đặng Thần Thông ngẩn ra một chút, hắn ta không ngờ Trương Dịch lại chẳng theo lẽ thường như vậy.
Bình thường, những người dùng giọng điệu này để nói chuyện với hắn ta không nhiều.
"Ha ha ha ha! Ngươi đúng là thú vị thật!"
Đặng Thần Thông vỗ đùi.
"Đúng rồi, ta nghe nói ngươi đã không đăng ký tham gia hoạt động vây bắt tổ chức Thực Nguyệt của Nghê Hồng Quốc? Sao lại thế?”
Một câu hỏi chẳng mảy may ngại ngùng.
Trương Dịch cân nhắc một chút rồi cười nói: "Mười ba thành phố Giang Nam, cho dù đội điều tra Bạo Tuyết Thành và Yên Vân Vệ không ra tay thì còn hàng chục thế lực ở mười hai tòa thành ngoại ô nữa cơ mài"
"Có thêm một người như ta cũng chẳng sao, bớt đi một người cũng chẳng thiếu. Như thành phố Thiên Hải bây giờ đã phế đang cần hưng khởi, ngươi cũng nghe nói rồi đó, mấy nhà chúng ta đều bị thương tích không nhỏ. Giờ này không thích hợp để làm gì to tát nữa."
Đặng Thần Thông xoa cằm, sau khi nghe những lời Trương Dịch nói, hắn ta gật đầu.
"Cũng có vài phần đạo lý. Nhưng thực lực của ngươi hiển nhiên cao hơn rất nhiều so với những dị nhân khác bên ngoài thành phố. Nếu ngươi đi thì ta thấy ngươi có khả năng hạ gục bọn lưu manh nhiều hơn một chút."
Trong mắt Trương Dịch lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
Đặng Thần Thông đột nhiên nói như vậy là có ý gì?
"Nhưng ta không phải một mình, ta đại diện cho cả một đội."
Đặng Thần Thông cười nhạt một tiếng.
"Không đi thì thôi đi! Ta cũng chỉ tùy tiện hỏi thôi, có lẽ lựa chọn của ngươi lại càng tốt hơn chăng."
Đặng Thần Thông hiểu rõ mọi chuyện, nhưng hắn ta không thể nói những chuyện này cho Trương Dịch biết được.
Còn Trương Dịch, nghe thấy những lời hẳn ta nói, suy đoán trong lòng càng thêm rõ ràng.
Có lẽ mọi chuyện đúng như những gì hắn ta nghĩ, tổ chức Thực Nguyệt ở Lâm Hải tuyệt đối không dễ đối phó như vậy!
Tiếp đó, Đặng Thần Thông nói: "Ta sẽ không lòng vòng với ngươi nữa, hôm nay gọi ngươi tới hẳn là ngươi cũng rõ mục đích của ta là gì rồi. Thế nào, tham gia đội của ta đi!"