Chương 990: Khách tuỳ chủ tiện
Chương 990: Khách tuỳ chủ tiệnChương 990: Khách tuỳ chủ tiện
Bởi vì các gia tộc lớn thực sự thường không phô trương, nhưng năng lượng họ nắm giữ lại vô cùng lớn.
"Xin lỗi nhé, ta ít hiểu biết nên chưa từng nghe đến nhà họ Đặng. Chẳng hay đó là một gia tộc như thế nào?"
Trương Dịch hỏi.
Nụ cười trên môi Bạch Xuân Vũ càng sâu hơn.
"Trước kia đó là bí mật, nhưng giờ thì không còn nữa. Nhà họ Đặng có quyền lực và sự giàu có rất lớn, nhiều tập đoàn ở Giang Nam đều là sản nghiệp của họ."
"Trong số đó, nổi tiếng nhất chính là lĩnh vực công nghệ cao."
"Ờ... phải nói sao nhỉ? Ngươi hẳn đã thấy vũ khí bắn Khởi Nguyên Đạn và bộ đồ chiến đấu của các thành viên đội điều tra rồi chứ?"
Trương Dịch gật đầu, hắn đã rất thèm thuồng những thứ đó rồi.
Bạch Xuân Vũ nói: 'Những thứ đó đều là do nhà họ Đặng giúp chính quyền đại khu chế tạo! Có thể nói là nếu không có sự hỗ trợ của nhà họ Đặng, lực lượng của đại khu Giang Nam sẽ giảm đi ít nhất hai phần!"
Trong lòng Trương Dịch thâm chửi một câu: Nhà giàu chó chết!
Nhưng trên mặt vẫn tỏ ra kinh ngạc: "Thì ra lại lợi hại như vậy!"
Bạch Xuân Vũ khoanh tay trước ngực, biểu hiện của Trương Dịch khiến hắn ta rất hài lòng, có thể thấy được sự ngạo mạn trên mặt hắn ta.
"Cho nên ngươi nên biết được việc đội trưởng chúng ta nhìn trúng ngươi là vinh dự lớn như thế nào chứ?"
Trương Dịch gật đầu: "Quả thật rất vinh dự."
Vân phải nói mấy lời hoa mỹ.
Bạch Xuân Vũ đặt chiếc chén trà trong tay xuống, đứng dậy nói: "Sáu giờ tối nay đội trưởng sẽ gặp ngươi. Năm giờ chiều sẽ có xe đến đón ngươi, lúc đó đừng đi lung tung là được."
Trương Dịch gật đầu: "Được, ta nhất định sẽ đúng hẹn."
Bạch Xuân Vũ nói xong cũng rời khỏi chung cư.
Trương Dịch ngồi xuống ghế sô pha suy nghĩ.
Hắn ta bắt đầu đánh giá lại Đặng Thần Thông.
Bối cảnh gia thế lợi hại, sức mạnh dị năng mạnh mẽ (có lẽ cũng do sự bồi dưỡng của gia tộc), tính cách kiêu ngạo tự phụ.
Người như vậy cho dù không thể trở thành đồng đội cũng cố gắng đừng tạo mâu thuẫn.
Đến lúc đó nói vài câu dễ nghe rồi tìm lý do chính đáng nào đó để từ chối lời mời chào của đối phương là được........
Năm giờ chiều, một chiếc xe ô tô hạng sang màu đen dừng lại trước tòa nhà chung cư.
Xe không có biển số nhưng nhìn vào thôi đã thấy cảm giác điềm đạm và vững chãi, như thể đó không phải là ô tô mà là một chiếc xe tăng vậy.
Nhìn kỹ sẽ thấy bề mặt xe thậm chí còn không phản chiếu ánh sáng.
Hai người mặc đồ đen chiến đấu bước xuống xe, tiến vào chung cư, tìm đến phòng của Trương Dịch.
"Trương Dịch tiên sinh, thiếu gia nhà †a mời ngươi đến nói chuyện!"
Một người mặc đồ đen nói.
Trương Dịch biết họ là người do Đặng Thần Thông phái đến, gật đầu rồi đi ra ngoài theo họ.
Gần đó có không ít người hiếu kỳ, bàn tán xôn xao, không biết Trương Dịch đã bị ai đó có máu mặt mang đi đâu.
Chỉ có số ít người biết bên trong lại thâm băn khoăn.
"Trương Dịch này rốt cuộc có bản lĩnh gì mà khiến cả đội trưởng đội Thiên Thần đích thân mời đến thế?"
"Chẳng nhẽ thiên hạ còn có những người mạnh mẽ hơn, chẳng thể coi thường sao?" Trương Dịch lên xe, bên trong xe nhìn qua rất bình thường, không tráng lệ là bao.
Nhưng cảm giác mà nó mang lại lại rất an toàn.
Kể cả cánh cửa xe cũng dày gần hai mươi centimet, hẳn là được sử dụng một loại chất liệu phòng thủ đặc biệt nào đó.
Phương tiện đi lại trong thời mạt thế, ngoài việc phải có hệ thống sưởi ấm thì quan trọng nhất chính là khả năng phòng thủ!
Trương Dịch ngồi ở ghế sau, khoanh tay để trước ngực, tài xế đằng trước và một người mặc đồ đen khác cũng không nói một lời, chỉ lái xe im lặng hướng về phía gia trang nhà họ Đặng.
Khoảng nửa giờ sau, họ đã dừng xe lại ở một khu vực nào đó ở phía đông bắc của Bạo Tuyết Thành. Người mặc đồ đen ngồi ghế phụ thông qua thiết bị liên lạc báo lại tình hình bên trong.
Rất nhanh sau đó, cổng khu vực đã được mở ra.
Người mặc đồ đen nói với Trương Dịch: "Trương tiên sinh, mời xuống xe! Vì một vị phu nhân của nhà họ Đặng ghét mùi xăng nên xe chúng ta không thể đi vào gia trang."
Trương Dịch mỉm cười, gật đầu nói: "Được."
Khách tùy chủ tiện, hắn chẳng phải dạng người thấy thế mà từ chối.
Trương Dịch bước xuống xe, lúc này một cánh cửa nhỏ đã được mở ra ở bên hông cổng, Bạch Xuân Vũ đứng đó, trên mặt nở nụ cười nhìn Trương Dịch.
"Ngươi đến rồi à? Đi theo ta chờ một lát nhé, đội trưởng còn đang có việc, sắp xong rồi."
"Được."
Trương Dịch cũng không nói nhiều, đi theo Bạch Xuân Vũ vào gia trang nhà họ Đặng.
Gia trang nhà họ Đặng rất lớn, cũng rất tráng lệ, thậm chí có phần tráng lệ đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Thời tiết quá lạnh, phần lớn thực vật đều đã bị đóng băng chết.
Nhưng ở gia trang nhà họ Đặng lại có một số loại thực vật được nuôi trong đĩa nuôi cấy trong suốt đặc biệt, vẫn xanh tươi như cũ.
Chỉ là loại thực vật này không nhiều, chỉ có một số loài cực kỳ quý hiếm và được đặt dưới mái hiên.
Gia trang rất lớn, tại các lối ra vào đều có thể thấy những người lính vũ trang đầy đủ canh gác.
Lúc đầu Trương Dịch còn khá mong chờ, nhưng sau khi nhìn thấy rồi cũng thấy chẳng có gì đặc sắc.
So với căn cứ của hắn thì ngoài rộng hơn một chút, chẳng có gì đặc biệt.